Sở Hoàng nằm trên giường, lấy hết toàn bộ ký ức lộn xộn trong đầu ra sắp xếp lại một lần nữa, kết quả phát hiện một chuyện khiến hắn kinh ngạc không thôi.
Thời điểm hắn ở Huyền Vũ đại lục, trong giới võ tu bọn họ có một chủng tộc đặc biệt tên Huyền tộc, người của tộc am hiểu nhất với suy tính quá khứ tương lai. Thời điểm Sở Hoàng còn trẻ tuổi, đại trưởng lão Huyền tộc và đại trưởng lão của Vân Thiên Tông có kết một mối quan hệ tốt. Có một lần tới Vân Thiên Tông, khi nhìn thấy Sở Hoàng đã nói hồn phách của hắn không được đầy đủ, mà người không được hoàn thiện thì vô vọng với phi thăng. Mà sau khi hắn sửa sang lại ký ức của nguyên chủ thì lại phát hiện tình huống của nguyên chủ và hắn không khác nhau là mấy, hồn phách của nguyên chủ cũng không được đầy đủ, tuy rằng có thiên phú rất lớn đối với dược tề nhưng mà cảm giác về năm giác quan lại rất trì độn, hơn nữa tình cảm lại rất đạm bạc, sẽ không cùng người ở chung, không phát hiện ra ác ý của người khác nên mới bị người ta dễ dàng ám toán như vậy.
Sau khi sắp xếp mọi chuyện một cách rõ ràng, Sở Hoàng không nhịn được mà cảm khái rất lâu, chuyện này không phải quá trùng hợp sao…… Từ từ, trùng hợp? Sắc mặt hắn đột nhiên trở nên nghiêm trọng, nhéo cằm tự hỏi trong chốc lát đột nhiên xoay người rời khỏi giường, chạy tới chiếc gương ở phía trước bàn trang điểm.
Gương mặt nhìn trong gương giống hệt với hắn ở kiếp trước tựa như được đúc từ một khung, nhìn nhìn vết bớt trên người, Sở Hoàng thở dài một hơi, suy yếu mà ngồi ghế trên. Chuyện này kỳ thật không phải quá trùng hợp sao, hồn phách bị phân tán của hắn nay đã một lần nữa tập trung ở đây.
Thân thể này quả thật là thân thể của hắn.
Sự thật được hắn nỗ lực tiêu hóa xong, Sở Hoàng lại nghĩ tới chuyện tu luyện. Khi ở Huyền Vũ đại lục tu vi của hắn đã là cửu tinh Võ Thần, nếu phi thăng thành công thì chính là vị thần của Huyền Vũ đại lục mà người tu chân phải nhìn lên, cũng không biết sau khi đi vào thế giới kỳ quái này, tu vi có còn như cũ không.
Hắn trở lại ngồi trên giường, thử đem linh khí đưa vào đan điền và phát hiện tuy rằng hắn có tu vi nhưng tu vi lại lùi xuống rất nhiều, hiện giờ chỉ là nhất tinh Võ Đồ loại sơ cấp nhất. Muốn một lần nữa trở lại cảnh giới cửu tinh Võ Thần cảnh giới, ước tính còn hơn một ngàn năm.
Đột nhiên từ bầu trời rớt xuống mặt đất, trong lòng khó mà trách khỏi sự mất mát, thế nhưng Sở Hoàng cũng không nhụt chí, chỉ cần có thể tu luyện, sớm hay muộn thì sẽ có một ngày hắn có thể phi thăng.
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, hắn liền ngồi ở trên giường, bắt đầu nghiêm túc tu luyện.
……
Sở Hoàng đã bị âm thanh của đói bụng đánh thức, thời điểm trước kia tu luyện hắn đều ăn Tích Cốc Đan, vài tháng đều sẽ không đói, đột nhiên bụng đói kêu lên làm hắn nhất thời không phản ứng kịp.
Hắn nhìn nhìn thời gian, phát hiện mới trôi qua hơn một giờ, lập tức cảm thấy thân thể này thật sự quá yếu, thế vậy mà một canh giờ cũng không chạm đến.
Tuy rằng bất mãn, nhưng hắn vẫn rời khỏi giường, thay đổi quần áo của bản thân đi ra cửa, hắn chạy nhanh đi tìm nơi ăn, chỉ khi ăn no mới có sức để tu luyện.
Hắn đứng trước một cửa phòng, liền nhìn thấy một người có dáng vẻ của người trẻ tuổi hai mươi mấy tuổi đi tới chỗ hắn, mở miệng liền kêu hắn, “Phụ thân.”
Lão quang côn vạn năm như Sở Hoàng thiếu chút nữa bị hù chết, hắn liếc nhìn người trẻ tuổi một cái, vội vàng sửa sang lại ký ức trong đầu. Hóa ra trăm năm trước thế giới này bị dị thú bạo động, chiếm lĩnh Lam Tinh hơn phân nửa là địa bàn núi rừng, dẫn tới dân cư Lam Tinh thương vong vô số, đặc biệt là phụ nữ có năng lực sinh dục cao. Chính vì thế mà số lượng nữ nhân vãn luôn không được nhiều, tỉ lệ chênh lệch giữa nam nữ càng lúc càng lớn, rất bất lợi cho việc sinh sản của dân cư ở Lam Tinh. Sau đó, người Lam Tinh phát hiện một chủng tộc, không phân biệt giới tính, mỗi người đều có năng lực sinh dục, muối quan hệ phu phu cũng dùng giá trị võ lực để quyết định ai sinh. Các nhà khoa học của Lam Tinh đột phát ý tưởng, chọn lựa một đám tiểu nam hài, tiến hành thí nghiệm gien dung hợp, muốn cho một bộ phận nam giới của Lam Tinh cũng có cách sinh dục, Sở Mặc chính là người thí nghiệm thành công nhất, sau khi gả cho Sở Hoàng, sinh cho Sở Hoàng hai đứa nhỏ.
Nam nhân thế vậy mà có thể sinh hài tử?
Ký ức trong đầu Sở Hoàng hiện lên làm hắn rối loạn hết lên, im lặng trong vài giây, trong lòng hắn lại cảm thán, thế giới này thật thần kỳ.
Thời điểm nhìn về phía người trẻ tuổi, ánh mắt liền có chút vi diệu, người thanh niên trước mắt này, là vợ nam của Sở Hiên con thứ hai nhà bọn họ, thể chất cũng giống như Sở Mặc, nhưng mà vì được gả vào đây xung hỉ sau khi Sở Hiên bị thương. Vết thương của Sở Hiên rất nghiêm trọng, vô pháp làm chuyện trong phòng, khi dị thú kéo đến nhặt được một hài tử cha mẹ đều đã chết, đem hài tử trở thành con.
Tức phụ có, nhi tử cũng có, thậm chí tôn tử cũng có… Sắp xếp rõ ràng mối quan hệ này một lượt, sắc mặt Sở Hoàng nói có bao nhiêu 囧, liền có bấy nhiêu 囧.