Giám khảo nhất trí hô ngừng, tất cả mọi người đều nhận được ban F.
Bởi vì là phát sóng trực tiếp, nếu để tiết mục không thú vị kéo thời gian quá dài, sẽ ảnh hưởng tới cảm xúc của người xem, nên nhất định phải hô ngừng.
Mấy tràng biểu diễn kế tiếp, cũng không có một tổ nào hoàn thành toàn bộ biểu diễn.
Phần lớn là ban C cùng ban F, ít ỏi mấy người ban B, chưa có ai nhận được ban A.
Thời ban Khúc Giang Tuyết mời tổ học viên tiếp theo lên sân khấu, thính phòng tĩnh mịch một mảnh.
Trì Ngư đều có chút khẩn trương:
“Thật là nghiêm khắc…”
Hắn không phải là người mới, đã tham gia vài lần tuyển tú, cũng từng lấy được quán quân, trong đám luyện tập sinh ở đây, hắn rất có ưu thế, nhưng áp lực sẽ theo ưu thế mà tăng trưởng gấp bội, hơn nữa toàn bộ hành trình là phát sóng trực tiếp, khiến hắn giống như trở về thời khắc lần đầu tiên lên sân khấu.
Trần Thuật thản nhiên nói:
"Yên tâm đi, cậu là ban A!"
Trì Ngư theo bản năng nhìn về phía hắn.
Ngữ khí của hắn có chút không quan tâm, rồi lại bình thản đến mức đương nhiên, vô ý thức làm người ta tin phục.
"Cảm ơn, cậu cũng thế!"
Trì Ngư hít sâu một hơi, một lần nữa kiên định quyết tâm.
Cố Vi ở một bên nghe được, trong lòng âm thầm khinh thường.
Thực lực của Trì Ngư rất mạnh, ban A xem như ván đã đóng thuyền, đến nỗi Trần Thuật, gã căn bản không tin hắn cũng sẽ lấy được.
Ở trong cái tiểu đội này, có thực lực lấy được ban A chỉ có hai người, đó chính là gã và Trì Ngư.
Rất mau, nhân viên công tác tới thông báo tiết mục của bọn họ chuẩn bị.
Lập tức liền đến lượt bọn họ lên sân khấu.
Không bao lâu, Khúc Giang Tuyết cầm lấy microphone mời bọn họ lên sân khấu.
Khán giả sớm đã chờ đợi tổ này thật lâu, thời ban bọn họ tự giới thiệu cmt đã bay tung toé, chờ đến thời ban bắt đầu biểu diễn, càng là rậm rạp đến mức thấy không rõ hình ảnh.
Cột sáng loé mắt thật lớn trút xuống.
Làn điệu cao vυ't chợt nổ mạnh!
Mới từ trong bóng đêm bộc lộ thân hình, bảy người theo khúc nhạc dạo nhảy nhót liền giống như kíp nổ khiến cho toàn trường bạo động.
Đám thực tập sinh trong thính phòng sôi nổi đứng dậy.
"Oa...thật là mạnh!"
Hai mắt Khúc Giang Tuyết sáng ngời, bốn vị giám khảo đang chán nản ngồi ở trên ghế rốt cuộc cũng ngồi thẳng lưng, vẻ mặt hài lòng.
Nhưng màn ảnh đột nhiên chuyển tới phản ứng của giám khảo, cmt là một mảnh tiếng mắng to, đạo diễn vội vàng chuyển cảnh lên trên sân khấu.
Mãi cho đến bài hát kết thúc, màn ảnh mới một lần nữa chuyển lên người giám khảo.
Năm người tinh tế thương lượng một trận, ban danh hỏi Trần Thuật, Trì Ngư cùng Cố Vi có chuẩn bị tiết mục khác hay không?
Trần Thuật tiếp nhận microphone.
Mấy vị giám khảo đồng thời quan sát hắn, phát hiện hắn đứng ở trước sân khấu phát sóng trực tiếp, lại không chút luống cuống, ngược lại đều có phong cách biểu diễn, hát xong một bài, ngay cả âm cao đều quá ổn, thực lực tuyệt đối quá quan.
Lúc sau đến Trì Ngư ca hát, thời ban đến lượt Cố Vi, trong lúc hát hắn quên mất một từ, sau khi hát xong sắc mặt u ám.
Năm người dưới đài thương lượng một hồi, Khúc Giang Tuyết cầm lấy microphone.
"Tốt, hiện tại tới lúc công bố kết quả của các em!"
Cô theo thứ tự nói ra bốn người được ban B, sau đó nhìn về phía Cố Vi.
"Cố Vi..."
Cố Vi ngừng thở.
"Ban B"
Nghe thấy kết quả này, đại não Cố Vi trống rỗng, miễn cưỡng khom lưng nói lời cảm tạ.
Trần Thuật cũng có chút ngoài ý muốn.
Ở trong tiểu thuyết, Cố Vi cùng Trì Ngư đều là học viên ban A.
“Tiếp theo là Trần Thuật.”