Hạ Hỉ

Chương 7

Ta không nhịn được ngẩn ngơ.

Ở kiếp trước, khi không có ai Tô Vận Di sẽ gọi ta là A Hỉ.

Không ngờ thế sự xoay vần, trải qua hai kiếp, ta vẫn còn có thể nghe được cái tên này.

Sau khi lấy lại tinh thần, cũng mỉm cười với nàng ấy: "Được, nhất định rồi!"

Ta bận bịu chuẩn bị cho cửa hương liệu, hôn kỳ của Hạ Hân cuối cùng cũng đã đến.

Dù sao Hạ gia cũng là trèo cao, vì tăng thể diện cho Hạ Hân, nên cha mẹ đã chuẩn bị đầy đủ tám mươi rương đồ cưới, đây đối với nhà thương nhân như Hạ gia mà nói cũng không tính là một số lượng nhỏ.

Cùng là gả vào Hầu phủ, của hồi môn của ta ở kiếp trước cũng chỉ bằng một nửa của Hạ Hân.

Vì thế Hạ Hân đắc ý chế nhạo ta: "Ngươi xứng tranh với ta sao?!"

Ta tỏ vẻ bình thản: "Chúc trưởng tỷ và Hầu gia trăm năm hòa hợp, vĩnh kết đồng tâm."

Hạ Hân vui mừng hơn hở gả vào Hầu phủ.

Nhưng ngày thứ ba lại mặt, chỉ có một mình nàng trở về, vẻ mặt ảm đạm.

Cha mẹ lòng như lửa đốt, nhưng không hỏi ra được nửa chữ nào từ miệng nàng.

Không còn cách nào chỉ có thể tra hỏi Thúy Chi, thϊếp thân nha hoàn của nàng.

Đôi mắt Thúy Chi đỏ hoe, chợt quỳ xuống đất nói: "Đêm tân hôn Hầu gia nghỉ ở phòng di nương hồ mị tử* kia, ngay cả cửa phòng đều không bước vào một bước. Hôm sau di nương còn cố ý cáo ốm, không đến dâng trà cho chủ mẫu."

(*狐媚子: Hồ mị tử: Một người phụ nữ giỏi quyến rũ người khác bằng vẻ ngoài quyến rũ của mình.)

"Tiểu thư tức giận, xông vào viện di nương tát nàng ta một cái. Sau khi Hầu gia biết, giận tím cả mặt, nói đời này ngài ấy sẽ không bước vào phòng tiểu thư nửa bước."

Sau khi nghe xong, cha ta thở dài thật sâu: "Hân Nhi, con quá kích động rồi. Dù sao con cũng gả vào Hầu phủ chứ không phải một gia đình bình thường. Con cần phải thận trọng từ lời nói đến việc làm."

Hạ Hân nhíu chặt chân mày, không kiên nhẫn nói: "Cha đừng nhắc nói con nữa, giờ chuyện cũng đã như vậy rồi, nói những lời này còn có ý nghĩa gì?"

"Huống chi là con hồ ly tinh đó ức hϊếp người quá đáng, đêm tân hôn cướp đi Hầu gia, dâng trà cho chủ mẫu còn cố ý giả bệnh, nếu con không cho nàng ta biết tay, thì nàng ta sẽ cưỡi lên đầu con mất!"

Kiếp trước, phu quân Diệp Trường An của Hạ Hân là một tú tài nghèo.

Bởi vì dáng dấp xem như thanh tú, nên bị Hạ Hân chọn trúng, trở thành con rể đến ở rể Hạ gia.