Hạ Hỉ

Chương 4

Hạ Hân không kìm nén sự độc ác hiện lên trong mắt nữa: "Không nghĩ tới nữ tử xuyên không nhận được nền giáo dục đại học hiện đại như ta, lại thua một người bản xứ tầm thường như ngươi!"

Ta yên lặng không nói.

Nàng nằm ở mép giường, l*иg ngực không ngừng nhấp nhô, bộc phát ra một cơn ho dữ dội.

"Ta vừa tốt nghiệp MBA* thì xuyên đến Hạ gia. Ta vốn định thừa kế thừa gia nghiệp để phát huy tài năng của mình, trở thành một nữ cường nhân đội trời đạp đất. Không ngờ thời đại lạc hậu này, căn bản không xứng với những ý tưởng buôn bán của ta!".

(*MBA: là tên viết tắt của chương trình Thạc sĩ Quản trị kinh doanh (Master of Business Administration - MBA), một trong những chương trình sau đại học được tìm kiếm nhiều nhất tại Việt Nam và cả các nước trên thế giới.)

Hạ gia ở trong tay cha ta phát triển lớn mạnh, từng là Đệ nhất thương hộ Đại Thịnh.

Vào tay Hạ Hân, chưa đến mười năm, đã bị nàng ta lăn qua lăn lại chẳng còn gì ngoài một cái vỏ rỗng.

Nàng tự xưng mình là thiên mệnh chi nữ, nhưng thực ra nàng ta không hề có chút thiên phú buôn bán nào.

Lúc này, Hạ Hân như hồi quang phản chiếu, đột nhiên từ trên giường lao tới, trên tay cầm một trâm cài tóc sắc nhọn định g.i.ế.t ta: "Là ngươi đã đoạt hết mọi thứ của ta! Là ngươi hại ta! Ta muốn g.i.ế.t ngươi! Ta muốn làm lại từ đầu!".

Ta đá văng nàng ta ra, lạnh lùng nói: "Dù cho có làm lại trăm ngàn lần, thì ngươi cũng không bằng ta."

Mama ngoài cửa nghe được động tĩnh, vội vàng chạy vào, đè nàng ta xuống đất.

Hạ Hân dùng chút hơi thở cuối cùng hét lên: "Ta nhất định sẽ đoạt lại tất cả những gì thuộc về ta! Phu nhân Hầu phủ tôn quý, quyền thế hiển hách, cao quý trước mọi người, tất cả những thứ này vốn nên thuộc về ta!"

Nói xong, nàng ta c.h.ế.t.

C.h.ế.t không nhắm mắt.

Rất nhiều năm sau, khi cái c.h.ế.t của ta đang đến gần, các con cháu quỳ bên giường ta nhỏ giọng khóc thút thít.

Cuộc đời dài đằng đẵng như đèn kéo quân nhanh chóng thoáng qua trong đầu ta.

Cuối cùng, dừng lại ở những lời Hạ Hân nói trước khi c.h.ế.t.

Nếu có kiếp sau, ta sẽ không bao giờ bước vào Hầu phủ này, cũng tuyệt không làm kền kền ăn x.á.c thối trong cao môn thâm trạch nữa.

Ta phải làm chim ưng bay lượn trên bầu trời

Thoát khỏi hồi ức, Hạ Hân nói xong lời độc ác rồi rời đi.

Bởi vì từ nhỏ ta đã được nuôi bên nhà ngoại, nên cảm tình với Hạ Hân vốn đã đạm bạc, giờ lại thêm ân oán từ kiếp trước, nàng ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ta.