Kiều Hoa ôm tay chị mình mà làm nũng, “Chị, không phải chị muốn em kết hôn sao, bây giờ em chọn được người, chị lại không vui.”
“Em nhất định phải đối nghịch với chị?” Kiều Yên nhướng mày không vui.
Kiều Hoa chân thành, “Không phải a, em cảm thấy người này rất tốt.”
Trong lòng cô rất rõ ràng, bây giờ là vậy, sau mười năm nữa, xưởng quốc doanh phá sản, phải cho công nhân nghỉ việc, đến lúc đó ai khóc ai cười còn chưa biết đâu. Thấy Kiều Hoa hứng thú, chị Lưu dặn dò, “Kiều Hoa, chị nói em nghe, người này tuy bộ dạng đoan chính, nhưng điều kiện người này không bằng những người giới thiệu lúc nãy. Nhà ở cũng là do gặp vận cứt chó mới có được,...Đến nỗi, chuyện này ở chỗ chị thành chuyện lớn để người ta bàn tán. Tuy rằng ở mãi thành quen, nhưng chị sợ em ở không nổi ba ngày. Em phải suy nghĩ cẩn thận!”
Vận cứt chó.
Vận cứt chó rất tốt a, người ta vẫn hay nói, thành công dựa vào 1% may mắn cộng 99% mồ hôi, mà 1% kia so với 99% còn quan trọng hơn!
Nghĩ như vậy, cô nhịn không được cười ra tiếng, “Này, bát tự còn chưa trao đổi, các chị sốt ruột làm gì cho mệt, em thì đồng ý, nhưng cũng phải hỏi đồng chí nam này có nguyện ý kết hôn cùng người mẹ một con như em hay không nha?”
Kiều Yên đập bàn, “Vậy cũng không được, lỡ như người ta thấy em đẹp mà coi trọng thì sao?”
Kiều Hoa: “.........”
Cô xem như đây là một lên khen vậy.
“Vậy chị nói phải làm sao bây giờ?” Kiều Hoa hỏi ngược lại.
“Tuyển lại thêm lần nữa.” Kiều Yên đáp.
Kiều Hoa không chịu thỏa hiệp, hai chị em cứ như vậy giằng co một hồi, cuối cùng, Kiều Hoa nghĩ đến một biện pháp trung gian.
“Nếu không như vậy, chị, hai chúng ta mỗi người lùi một bước, bán vỉa hè hay cùng người bán vỉa hè kết hôn, chị chọn một đi.”
“Cái gì?” Kiều Yên thiếu chút nữa phát điên lên, “Không phải, em vẫn chưa bỏ ý định bán vỉa hè!”
Đôi mắt Kiều Hoa cong cong, “Em đều hứng thú với hai cái này, chị chọn một đi, không được chơi xấu!”
Kiều Yên nhướng mày, “Kiều Hoa, bán vỉa hè không đơn giản như em tưởng tượng đâu!”
“Không thử thì sao biết có đơn giản hay không.”
Kiều Yên nói một câu, Kiều Hoa đáp lại một câu, ai cũng có lý của mình. Một hồi sau, hai chị em ai cũng không chịu nhường, vẫn chưa phân được cao thấp.
“Chị Lưu, nếu không chị giúp em chọn một cái đi?” Kiều Hoa quay đầu đưa ra kiến nghị với Lưu Hiểu Hồng.