Bạch Vân Sơn và Bạch Lâm Sơn vội vàng lắc đầu.
“Lão Nhị, bây giờ em đi gặp trưởng thôn với anh, tối nay chúng ta sẽ phân gia, rồi xin đất nền để xây nhà. Hiện tại chúng ta xin đất chỉ vì mục đích xây nhà chứ chưa phải tách ra ở riêng, nên mấy đứa không cần lo lắng." Bạch Đại Sơn vẫy tay, bảo Bạch Vân Sơn nhanh chân ra ngoài làm việc.
Bạch Lâm Sơn cũng không dám phản bác gì, bởi vì anh cả của cậu ta nói đúng, trong bốn anh em bọn họ, chỉ có Bạch San San là phải gả ra ngoài, còn lại ba người đàn ông đều phải cưới vợ, muốn cưới vợ thì nhất định phải có một nơi để ở!
Sau đó bốn anh em nhà họ Bạch lặng lẽ phân gia, ngôi nhà cũ nơi bọn họ đang ở sẽ thuộc về Bạch San San, còn Bạch Vân Sơn và Bạch Lâm Sơn nên xin đất cũng đã xin, nên mua đất cũng đã mua.
Buổi trưa ngày hôm đó, Lý Trình Trình cùng một nhóm cô gái chưa chồng tụ tập lại một chỗ quan sát Bạch Lão Tam. Mọi người đều đang chăm chú nhìn Bạch Lão Tam, chỉ có Lý Trình Trình là chăm chú nhìn về phía "Bạch Lão Nhị". Lúc Lý Trình Trình nhìn thấy Bạch Đại Sơn cũng đang làm việc ở bên cạnh thì có hơi kinh ngạc.
Mặc dù cô và Bạch Đại Sơn đã đã quen biết nhau từ lâu, nhưng hai người họ vẫn chưa từng trao đổi tên với nhau, cho nên cô cũng không biết tên của Bạch Đại Sơn là gì.
Bạch Lão Nhị thấy Lý Trình Trình cứ liên tục nhìn cậu ta, trong lòng vừa mừng vừa lo lắng, bởi vì từ khi lớn lên đến nay, đây là lần đầu tiên có một cô gái tỏ ra "thích" cậu ta như vậy. Khi Bạch Đại Sơn nhìn thoáng qua đám đông thì chú ý thấy Lý Trình Trình cũng đang đứng ở bên trong, tuy cô ăn mặc rất giản dị nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua là anh đã có thể nhận ra cô.
Bạch Đại Sơn biết Lý Trình Trình không quen biết em hai và em ba của anh, nên đương nhiên anh sẽ nghĩ Lý Trình Trình đến đây là để gặp anh, cảm giác căng thẳng khi bị người yêu nhìn chằm chằm khiến tim anh đập nhanh bất thường, như sắp nhảy ra khỏi l*иg ngực anh vậy.
Bạch Lâm Sơn chú ý thấy ánh mắt Bạch Đại Sơn cứ dừng lại trên người một cô gái, cuối cùng cậu ta cũng hiểu tại sao trước đó anh lại mất bình tĩnh như vậy, hóa ra là anh đã có cô gái mình thích, tự nhiên không cần cậu ta giới thiệu đối tượng.
Khi Bạch Lâm Sơn muốn quan sát cẩn thận thêm lần nữa thì Lý Trình Trình đã xoay người rời đi, chỗ Lý Trình Trình vừa đứng đã bị một cô gái khác chiếm giữ, Bạch Lâm Sơn cho rằng Bạch Đại Sơn thích cô gái đó, liền định lát nữa đi tìm thím trong thôn để hỏi thăm về cô gái đó.