Tuy còn rất mệt mỏi, nhưng Lục Hạ cũng không dám ngủ, nếu mà ngủ tiếp thì buổi tối cô sẽ mất ngủ.
Những năm 80 không có công cụ giải trí về đêm, cô còn mất ngủ, vậy thì quá thống khổ.
Lục Hạ rùng mình, đứng dậy, đạp cửa ra.
Tuy thích xem truyện niên đại làm giàu các kiểu, nhưng hoàn cảnh sinh hoạt khổ sở như vậy, Lục Hạ vẫn không thích lắm.
Hoàn cảnh như thế xuất hiện trước mặt mình, một màn trước mắt cô giống như là phim điện ảnh xưa cũ đi vào hiện thực.
Sân không lớn, cửa nhà là mấy tấm ván gỗ ghép lại, phòng ở cũng cũ kỹ, rõ ràng là nhà cũ vài thập niên đã được tu sửa nhiều lần.
Nhưng trong viện vắng vẻ, không nuôi gà cũng không nuôi heo, xem như còn sạch sẽ.
Trong viện có một cây trụi lủi lá.
Bởi vì bên này đào than đá quá nhiều, gần như mỗi ngày đều có xe chở than đá đi qua, nơi nơi đều có bột than đá.
Tóm lại không khí trong lành trong tưởng tượng của cô không có, ngược lại là cảnh tượng hoang vu yên tĩnh.
So với các nhà khác, Lý gia đã xem như tương đối tốt, trên tường còn được đắp vôi.
Chắc là vì kết hôn nên mới làm thế để nhà trông mới hơn chút, chữ hỉ dán trên tường còn chưa gỡ ra.
Phòng ở vuông vức, có bốn căn phòng, lớn nhất là phòng cô ở.
Ngoại trừ nhà chính, còn có hai phòng riêng, một cái là em trai của chồng cô, một cái là phòng khách mà chồng cô đang ở.
Dụng cụ trong phòng cô mang đến cảm giác cổ xưa niên đại, nhưng thoạt nhìn vẫn là mới, là chuẩn bị khi bọn họ kết hôn, bàn trang điểm, tủ quần áo, mọi thứ đều có.
Lục Hạ đi qua, nở nụ cười khi soi gương.
Cô kinh ngạc phát hiện nguyên chủ với mình giống nhau như đúc, nhưng ánh mắt nguyên chủ là kiểu người khác nhìn mà thấy thương, còn cô thì không có.
Người phụ nữ trong gương có mái tóc dài, sắc mặt tái nhợt, nếu không phải có vẻ ngoài xinh đẹp, thì nhìn chẳng khác gì ma nữ.
Phòng bếp ở bên ngoài, mọi người trong thôn này không phải đốt củi thì chính là than đá, cũng không giống ở phương bắc dùng bếp với chảo sắt lớn, chỉ có một cái lò than nhỏ.
Bên trên có đầy than đá, đi vào cảm giác hơi sặc.
Tuy hơi sặc, nhưng thời này than đá chính là thứ quý giá.
Người bình thường căn bản không mua nổi thứ này dùng.
Bên trong nồi bên cạnh còn có mấy cái bánh bao, cô nhìn thoáng qua, tuy hương vị bánh bao không tồi, nhưng cả một ngày cũng không thể chỉ toàn ăn bánh bao được.