Thập Niên 80: Sau Khi Đổi Hôn Với Em Gái Kế

Chương 2

Cô còn chưa kịp mở miệng đã bị giọng nói cứng ngắc của người đàn ông đánh gãy, “Tỉnh rồi thì ăn cơm, đừng có mà đói chết ở nhà tôi.”

Lục Hạ, “...’

Nói chuyện khó nghe ghê nha, đáng đời anh không có ai thích.

Nhưng nhớ lại hành vi của nguyên chủ, thái độ của người đàn ông này như thế cũng là bình thường.

Sau khi hai người kết hôn, nguyên chủ vì muốn giữ thân cho nam chủ mà không muốn ông chồng tiện nghi đυ.ng vào mình, thậm chí còn không cho anh đến gần mình, một mình bá chiếm căn phòng.

Ông chồng tiện nghi vốn dĩ nghĩ cưới vợ là để giảm bớt gánh nặng, nhưng không ngờ cô vợ này vừa mới vào cửa không chỉ không giúp đỡ, còn cả ngày chui rúc trong phòng không ăn không uống, đến cả cơm cũng bắt anh phải bưng vào phòng cho.

Gánh nặng không những không nhẹ, ngược lại còn nặng hơn.

Vậy thì cũng thôi, cố tình nguyên chủ còn không bớt lo, suốt ngày khóc sướt mướt, không cho người khác sắc mặt tốt, khiến hàng xóm ở quê nhà đều cho rằng cô bị chồng bắt nạt, ánh mắt nhìn ông chồng tiện nghi của cô cũng ngày càng không thích hợp.

Không ngờ, nguyên chủ thủ thân như ngọc, còn hậm hực thành bệnh, mà nam chủ trúc mã kia đã sớm tay trong tay với nữ chủ từ lâu.

Biểu tình trên mặt Lục Hạ thật sự là rất phong phú, Lý Tịnh chú ý đến thần sắc của cô, ánh mắt hơi thay đổi, sau đó liếc nhìn quần áo trên người mình, nháy mắt liền hiểu rõ.

Biểu tình anh lạnh lùng, mỉa mai, “Lát nữa còn phải đi khu vực than đá, không có thời gian thay quần áo, cô không cần phải ghét bỏ tôi như thế.”

Ngày thường cô thấy anh mặc một thân đầy bụi bẩn than đá thì cực kỳ ghét bỏ, trước kia nếu thấy anh mặc thế này vào cửa, cô khẳng định sẽ hét lớn đuổi anh đi ra ngoài.

Lý Tịnh tuy không để bụng cái nhìn của người khác, nhưng dù sao cô cũng là vợ anh, anh nguyện ý tôn trọng cô.

Cho nên mỗi ngày khi gặp cô, anh đều sẽ thay sang bộ quần áo khác.

Hôm nay buổi trưa anh cũng chỉ là muốn về xem thế nào, thấy màn thầu trong nồi một cái cũng không ít đi, thì biết cô không ăn cơm.

Vốn anh đã không có kiên nhẫn, nhưng cũng sợ cô sẽ đói chết trong nhà mình.

Đưa hai cái bánh bao còn muốn thay quần áo? Anh còn chưa chú trọng đến mức ấy.

Anh đặt cái chậu trong tay ‘bộp’ một cái lên bàn, “Nếu cô cảm thấy sống không nổi nữa thì ly hôn.”

Lòng Lục Hạ lộp bộp.

Mới mở mắt ra đã ly hôn, vậy ly hôn xong thì cô ở đâu?