Tôi Dựa Vào Tay Nghề Trang Điểm Và Tạo Hình Để Khuấy Đảo Giới Giải Trí

Chương 26

Chiều thứ sáu là buổi tổng duyệt. Nhóm của Kỳ Yến Ngưng rút thăm trúng vị trí ở giữa, vì vậy, y không cần phải đến quá sớm.

Mãi đến ba giờ chiều, y mới thong thả đi đến phòng hóa trang.

Lúc này, các thành viên trong nhóm của Lý Khánh và Lâm Hòa đã hoàn tất khâu trang điểm và làm tóc.

Thấy y bước vào, Lý Khánh liền đắc ý liếc mắt.

Kỳ Yến Ngưng không thèm để ý, ánh mắt y lướt qua nhóm thực tập sinh này. Trang điểm tạo hình của bọn họ không có gì đặc sắc, chỉ có thể coi là miễn cưỡng phù hợp với chủ đề của bài hát.

Nhưng mà...

Lý Khánh sử dụng toàn bộ đồ hiệu cho những thực tập sinh này, từ vòng cổ, hoa tai, nhẫn... Gần như đã dùng hết tất cả những món trang sức thiết kế đắt tiền, hiệu ứng tạo ra mang hơi hướng vẻ đẹp của chủ nghĩa tối đa*.

*Trong nghệ thuật, chủ nghĩa tối đa, một phản ứng chống lại chủ nghĩa tối giản, là một thẩm mỹ của sự thái quá.

Thì ra là đang chờ ở đây. Kỳ Yến Ngưng thậm chí còn lười nở nụ cười.

Còn Lâm Hòa thì lại tiết chế hơn rất nhiều, chỉ là cách trang điểm này...

Gần như là sao chép y hệt cách trang điểm mà Kỳ Yến Ngưng từng làm cho Bùi Hoán trong chương trình [Thần Tượng Tiến Hành Thời], chỉ là cách phối màu có phần kiềm chế hơn một chút.

Vì vậy, hiệu ứng thể hiện trên gương mặt của những thực tập sinh điển trai này cũng không đến nỗi quá kệch cỡm.

Kỳ Yến Ngưng lặng lẽ thu hồi tầm mắt, tìm đại một chỗ trống trong phòng hóa trang rồi ngồi xuống.

"A Ngưng, anh chuẩn bị đến đâu rồi?" Lý Khánh giả vờ cười hỏi.

"Cũng tạm." Kỳ Yến Ngưng thản nhiên đáp, sau đó chuyển chủ đề trở lại Lý Khánh, "Nếu tôi là anh, tôi sẽ không để cho thực tập sinh đeo nhiều trang sức như vậy khi lên sân khấu."

"Chuyện này không liên quan đến anh." Sắc mặt Lý Khánh lập tức cứng đờ, sau đó ánh mắt đảo một vòng, như thể nghĩ đến điều gì đó, càng thêm đắc ý.

Kỳ Yến Ngưng khẽ nhún vai, không nói thêm gì nữa.

"Chúc anh may mắn." Lý Khánh giả vờ quan tâm nói, "Đã tìm được công việc mới chưa?"

Sau đó, như thể không dám tiếp tục nói chuyện với Kỳ Yến Ngưng nữa, hắn ta nhanh chóng xoay người bước về phía hậu trường.

Còn Kỳ Yến Ngưng hoàn toàn không để tâm, y dẫn Lý Cẩm Thi và Ngô Kiến Minh chuẩn bị trong phòng hóa trang.

Chẳng mấy chốc, các thực tập sinh của hai nhóm A và B của bài [Dark Age] đều đã đến phòng hóa trang. Bọn họ lần lượt thay quần áo theo sự hướng dẫn của Ngô Kiến Minh, sau đó mới đến trước bàn trang điểm.

"Anh Uất..." An Tử có chút muốn nói lại thôi, "Bộ đồ của cậu..."

"Hay là thử nhờ stylist đổi cho cậu bộ khác?"

Uất Minh Triết biết ý cậu ấy muốn nói gì.

Trang phục của cả nhóm theo tông màu bạc, đen và đỏ, trang phục của những người khác đều có đủ ba màu này, cho dù là áo bóng chày, áo khoác bomber hay áo khoác da, đều được phối ba màu.

Nhưng của cậu ta thì khác, chiếc áo khoác da của cậu ta là sự kết hợp giữa màu đen và bạc, quần là quần ống đứng màu đen, chỉ có phần túi là điểm xuyết một chút màu đỏ.

Trông tối hơn nhiều so với trang phục của các thành viên khác, hoàn toàn không giống với trang phục mà vị trí center của bài hát này nên có.

Thêm vào đó khí chất của cậu ta không phù hợp với bộ trang phục, khiến cho cả người cậu ta càng thêm phần kỳ quặc.

"Có phải là lấy nhầm rồi không..." Một thực tập sinh khác nhỏ giọng nói, "Hay là anh Uất cậu mặc bộ này của tôi đi?"

"Đúng đó đúng đó."

"Hay là hỏi thầy stylist xem sao?"

Uất Minh Triết mỉm cười, lắc đầu: "Không sao, cứ làm theo sự sắp xếp của thầy stylist đi."

Các thành viên khác còn muốn nói thêm thì nghe thấy tiếng Lý Cẩm Thi gọi Uất Minh Triết.

" Uất Minh Triết, nhóm của cậu, cậu đến trang điểm trước đi!" Lý Cẩm Thi lớn tiếng nói.

Cậu ta nhẹ nhàng vỗ vai các thành viên trong nhóm, dưới ánh mắt lo lắng của bọn họ, cậu ta bước về phía chỗ ngồi.

"Nhắm mắt lại." Giọng nói lạnh lùng và trầm ấm vang lên.

Cậu ta ngoan ngoãn nhắm mắt lại, tiếng xịt phun vang lên trên đỉnh đầu cậu ta rất lâu, anh có thể cảm nhận được mái tóc của mình đang bị nhẹ nhàng kéo kéo.

"Wow!"

"Adu... Xin lỗi thầy ạ, đừng cắt câu chửi thề của em vào nhé!!!"

"Tuyệt vời!"

Tiếng cảm thán của các thực tập sinh không ngừng vang lên.

Cậu ta không nhịn được mở mắt ra, sau đó liền sững sờ.

Phần tóc mái trên trán của cậu ta được búi thành một búi tròn ở phía sau đầu, phần tóc mái dài dày ngang mắt vốn có được cố định bằng một chiếc băng đen, lộ ra đôi lông mày sắc sảo và đường nét gương mặt thanh tú. Phần tóc phía dưới được thả tự nhiên, buông xuống vai.

Điều quan trọng nhất là! Mái tóc của cậu ta, vậy mà lại được nhuộm thành màu đỏ rực bằng thuốc nhuộm tóc xịt một lần!!!