Tôi Dựa Vào Tay Nghề Trang Điểm Và Tạo Hình Để Khuấy Đảo Giới Giải Trí

Chương 17

Thời gian trôi qua rất nhanh chẳng mấy chốc đã đến giờ ăn trưa, nếu không phải người phụ trách mang cơm hộp đến, có lẽ họ vẫn còn đang đắm chìm trong cuộc họp bất ngờ này.

Sau buổi sáng nay, những stylist vốn dĩ đang xem xét và giữ thái độ trung lập đã bắt đầu có ấn tượng tốt với Kỳ Yến Ngưng. Còn các trợ lý stylist, ánh mắt họ nhìn y như thể đang nhìn thấy thần tiên.

Trong buổi sáng nay, Kỳ Yến Ngưng đã thể hiện vốn kiến thức phong phú và gu thẩm mỹ tuyệt vời của mình. Những điểm y chỉ ra, khi họ suy nghĩ kỹ lại thì đều kinh ngạc phát hiện, nếu làm theo lời y nói thì có thể nâng cao chất lượng trang điểm tạo hình lên rất nhiều.

Thật sự quá lợi hại!

Vài trợ lý stylist vui vẻ vây quanh Kỳ Yến Ngưng, mỗi người một câu, cho đến khi y thấy phiền, nở nụ cười cười như không cười, họ mới như chim sợ cành cong giải tán.

Còn người stylist bị Kỳ Yến Ngưng bóp cằm kia, cả buổi sáng cứ như người mất hồn.

"Này, Tiêu Lặc, cậu sao vậy?" Đồng nghiệp của anh ta, một stylist khác cũng rất có thành kiến với Kỳ Yến Ngưng khẽ hỏi.

Tiêu Lặc ấp úng một lúc lâu mới cúi đầu, có chút ngượng ngùng nói: "Cậu không thấy, y rất đẹp trai sao?"

Người stylist kia nghẹn lời, nhìn đôi tai đỏ ửng của người đồng nghiệp háo sắc dễ dàng phản bội này, hồi lâu không nói nên lời.

"Hơn nữa..." Tiêu Lặc nhỏ giọng nói, "Thực lực của y rất mạnh, không phải là kẻ bất tài dựa vào quan hệ như anh Vương nói. A Khánh à, có phải là có hiểu lầm gì ở đây không?"

Trước đây, họ có mối quan hệ rất tốt với stylist tiền nhiệm là anh Vương, nhưng không phải là thành viên của studio gã ta. Trước đó, anh Vương bị sa thải, trong lòng ấm ức nên đã giữ họ lại, âm thầm dặn dò họ theo dõi động tĩnh của tổ chương trình.

Nhưng không ngờ, Tiêu Lặc, stylist trước đây luôn cung kính với anh Vương, lại phản bội trong chớp mắt!

Người stylist còn lại, cũng chính là A Khánh, trừng mắt nhìn Tiêu Lặc, càng thêm tức giận.

*

Buổi chiều lại là một cuộc họp dài lê thê, đến cuối cùng tất cả mọi người đều đau đầu chóng mặt, chỉ có Kỳ Yến Ngưng là vẫn giữ được suy nghĩ minh mẫn, thậm chí tư thế ngồi vẫn ngay ngắn và tao nhã.

Cho đến khi đã xem xét xong hồ sơ của cả một trăm thực tập sinh, Kỳ Yến Ngưng mới rủ lòng thương cho mọi người giải tán.

Tất cả mọi người đều mệt mỏi rã rời. Họ không phải chỉ đơn thuần là xem, thỉnh thoảng còn bị hỏi, hoặc phải trả lời câu hỏi theo mạch suy nghĩ của Kỳ Yến Ngưng, não bộ luôn trong trạng thái hoạt động, lúc này đã tiêu hao quá nhiều năng lượng, gần như đơ luôn rồi.

Ngay cả A Khánh có địch ý với Kỳ Yến Ngưng nhất cũng không còn sức lực để làm gì khác, đành đi theo mọi người rời đi.

Nhưng Kỳ Yến Ngưng không vội đi. Y đang đợi trang phục quay MV được chuyển đến.

Lý Cẩm Thi cũng không rời đi, ngồi đó sắp xếp lại ghi chú của mình.

Điều khiến Kỳ Yến Ngưng bất ngờ là, còn có hai trợ lý stylist cũng chưa đi. Một nam, một nữ, cả hai đều chuyên về trang điểm.

"Sao ba người còn chưa về?"

Kỳ Yến Ngưng khẽ nhướng mí mắt, nhìn ba chú gà con này, à không, là trợ lý stylist.

Một nữ sinh còn lại có tính cách vui vẻ, cười rạng rỡ nói: "Anh Kỳ, chúng em đợi anh cùng về, tiện thể trên đường em còn vài vấn đề muốn hỏi."

Nam sinh và Lý Cẩm Thi cũng gật đầu.

"Vậy thì đợi đi." Kỳ Yến Ngưng thản nhiên nói.

Họ không phải đợi lâu, rất nhanh sau đó, đạo diễn đã cử người đến mời Kỳ Yến Ngưng.

Kỳ Yến Ngưng đứng dậy, gọi ba trợ lý: "Đi thôi."

Nói xong, y sải bước đi ra ngoài.

Ba trợ lý vội vàng thu dọn đồ đạc của mình, cũng đi theo.

Họ đến một nhà kho trống bên cạnh. Lúc này, nơi đây chất đầy quần áo.

"Tiểu Kỳ!" Thân hình bụ bẫm của đạo diễn xuất hiện, "Nhìn xem mấy bộ quần áo này, có vấn đề gì không?"

Chưa đợi Kỳ Yến Ngưng hành động, Ngô Kiến Minh, cũng là nam sinh trợ lý kia, đã rất tinh ý nhặt một túi quần áo lên, xé bao bì, trình bày trước mặt Kỳ Yến Ngưng.

"Wow!" Lý Cẩm Thi rất nhạy cảm với màu sắc thốt lên kinh ngạc.

Bộ vest này thật sự quá đẹp!

Đường cắt may gọn gàng, đường vai, đường eo đều vừa vặn, túi áo trên ngực có logo của chương trình, tạo điểm nhấn cho cả bộ trang phục. Nhưng điều kinh ngạc nhất là màu sắc của nó, một màu xanh xám nhạt pha chút sắc xanh lá cây, giống như màu của nước hồ và bầu trời giao nhau vào mùa hè, tươi mát và dễ chịu.

Sau khi xác nhận màu sắc không khác gì so với phán đoán của mình, Kỳ Yến Ngưng mới xem xét đến áo mặc bên trong.

Mỗi người được phối hai loại áo mặc trong: áo sơ mi lụa trắng kết hợp với cà vạt cùng màu vest, áo hoodie trắng mỏng có mũ trùm đầu và khóa kéo. Áo sơ mi sẽ tạo cảm giác trang trọng và trưởng thành hơn, còn áo hoodie thì trẻ trung hơn.

Tuy nhiên, cả hai đều rất đẹp.