Trần Tây Tây nói xong, liền kéo ghế sang một bên, tạo khoảng cách với Trịnh Hà, trong giọng nói mang theo sự ghét bỏ: "Có thể bắt đầu màn biểu diễn của anh rồi đấy."
Trịnh Hà: "!!!" nôn ra á? Cô ta bị điên à!
Tiền Việt thấy hai người không ai nhường ai, liền đứng dậy đi thảo luận với tổng đạo diễn.
Khi quay lại, anh truyền đạt quyết định của tổng đạo diễn: "Theo lý mà nói, đây không được coi là một nghề, nhưng nếu như Trần Tây Tây đã mở ra tiền lệ này, chương trình không cho phép các bạn làm như vậy thì cũng không công bằng, cho nên nếu các bạn tìm được một nhà hàng có thể tố cáo, nhận được bồi thường hợp pháp, thì cũng có thể làm như vậy."
Ý của tổng đạo diễn là, tố cáo những nhà hàng làm ăn gian dối không chỉ giúp ích cho xã hội mà còn tạo thêm sự chú ý cho chương trình, thế thì hà cớ gì phải ngăn cản khách mời làm việc tốt, tại sao phải cấm cách tăng độ hot cho chương trình?
Chương trình giải trí mà, hiệu ứng kịch tính phải kéo lên max lever.
Trịnh Hà câm nín, anh ta chỉ đưa ra một ví dụ để làm khó Trần Tây Tây thôi, nhưng thực tế ai lại kiếm sống bằng việc tố cáo suốt như vậy chứ? Chẳng phải sẽ đắc tội với người ta à! Sau này ai còn dám ra ngoài mua sắm nữa?
[Haha, tôi đoán chắc bây giờ một số nhà hàng xem được cảnh này đã bắt đầu sốt ruột rồi đấy! Đạo diễn quá tinh quái, tôi phải theo dõi mới được!]
[Chỉ có tôi là lo lắng từ giờ trở đi cả năm khách mời sẽ bị tất cả các nhà hàng đưa vào danh sách đen thôi à?]
[Sau này trước cửa các nhà hàng sẽ có biển báo: "Chó và năm vị khách này không được phép vào!"]
[Haha, tuyệt, bà đây cười chết mất!]
Chuyện này coi như đã kết thúc, Trịnh Hà không đạt được mục đích, không nói thêm câu nào đứng dậy rời khỏi phòng kín, Trần Tây Tây quay về.
Trước khi lên lầu, Trần Tây Tây liếc nhìn Trịnh Hà đang ngồi trên ghế sofa, nói: "Là đàn ông thì thắng bằng thực lực của mình đi, lúc nào cũng lo đâm sau lưng, khiến người ta khinh thường."
Trịnh Hà bị Trần Tây Tây chọc cho tức đến mức suýt nữa nhảy dựng lên, anh ta gào lên: "Cô có ý gì? Cô nói ai không phải đàn ông, ai không có bản lĩnh hả? Tôi cần cô một người phụ nữ coi thường à? Ai đâm sau lưng ai chứ? Tôi đây chỉ là tôn trọng quy tắc mà thôi!"
Trần Tây Tây hừ nhẹ một tiếng rồi đi lên lầu.
[Ái chà! Đánh nhau rồi, tôi thích xem, tôi thích xem!]
[Vl! Cô gái này mạnh mẽ thế? Dám đối đầu trực diện với một người đàn ông!]
Trịnh Hà bị coi thường gân xanh nổi đầy trên trán, trong lòng đang mắng thầm, còn miệng thì cứng rắn nói: "Đàn ông tốt không cãi nhau với phụ nữ, tôi đây không thèm so đo với cô!"
Trần Tây Tây lười khẩu chiến với anh ta, cô lên lầu về phòng nghỉ trưa.
.......
Tiền Việt và tổng đạo diễn cùng xem lại đoạn video khi Trần Tây Tây ăn trưa.
Tổng đạo diễn cười sảng khoái: "Haha! Trần Tây Tây chơi đẹp đấy! Đúng là nên tố cáo!"
Tiền Việt đứng bên cạnh cũng đồng tình: "Đúng là làm rất tốt!"
Tổng đạo diễn vui vẻ nói: "Chúng ta chẳng cần phải tốn tiền mua hot search nữa đâu! Nhờ có Trần Tây Tây, danh tiếng của chương trình không chỉ đơn thuần là một chương trình giải trí nữa rồi, mà đã trở thành một chương trình mang năng lượng tích cực! Đẳng cấp được nâng lên không ít đâu!"
Đang vui vẻ, tổng đạo diễn bỗng nhận ra có gì đó không ổn: "Nhưng mà…"
Tiền Việt lên tiếng: "Nhưng mà sao?"
Tổng đạo diễn hơi phiền muộn: "Bây giờ cô ấy không chỉ có được 10 bữa ăn miễn phí, mà còn có thêm 500 tệ, thế này thì bỏ xa các khách mời khác quá. Những thí sinh mạnh mẽ như vậy nếu không có gì đó ngăn cản, chương trình sẽ không còn bất ngờ, không còn điểm hấp dẫn nữa."
Tiền Việt cảm thấy tổng đạo diễn nói không sai: "Thế chúng ta có cần nói với phó đạo diễn nâng cấp quy tắc không?"
Tổng đạo diễn liếc nhìn Tiền Việt, nở một nụ cười đầy ẩn ý.
____ ____ ____
Ăn đậu đỏ mà vẫn ế: riêng tui thấy truyện này cũng khá hay, nhưng vì thấy ít người xem nên cũng lười ra, một phần cũng vì bận nữa. Không biết mọi người thấy truyện thế nào?