Trần Tây Tây vẫn chưa biết mình bị tố cáo, vừa về đến ký túc xá đã bị nhân viên dẫn vào phòng kín.
Trần Tây Tây nhíu mày, không hiểu có chuyện gì, nhưng vẫn phối hợp.
Cô bước vào phòng thì nhìn thấy Tiền Việt và Trịnh Hà
Sau khi Trần Tây Tây ngồi xuống, Tiền Việt nói: "Có người tố cáo cô phạm quy.”
Tổ chương trình sẽ không tiết lộ ai là người tố cáo, vì vậy Tiền Việt không nói rõ là ai đã tố cáo.
Dù sau này Trần Tây Tây có xem được đoạn này trên mạng, bây giờ Tiền Việt vẫn phải tuân theo quy tắc của chương trình.
Trần Tây Tây hơi nghiêng đầu, theo trực giác mách bảo, cô nhìn về phía Trịnh Hà, ánh mắt trầm tĩnh trực diện, giống như có thể nhìn thấu tâm can người khác.
Đối diện với Trần Tây Tây chưa đầy ba giây, Trịnh Hà đã lập tức né tránh, nhìn sang hướng khác, trông có vẻ chột dạ.
Trần Tây Tây biết ngay “có người” là đang nói người nào.
Cô thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Tiền Việt, không hề hoảng loạn mà hỏi: "Sao tôi lại phạm quy?"
Tiền Việt nhíu mày lên tiếng: "Người tố cáo cô nói cô đã nhận được 500 tệ còn được ăn một bữa miễn phí, ông chủ kia còn nói sẽ mời cô thêm 10 bữa nữa, cô giải thích đi!"
Trần Tây Tây giải thích ngắn gọn toàn bộ sự việc: "Bữa ăn miễn phí đó là do tôi tham gia hoạt động của nhà hàng mà có, 500 tệ và 10 bữa ăn nữa là ông chủ đền bù hợp pháp cho tôi. Thứ nhất, tôi và ông chủ nhà hàng không quen biết, thứ hai, tôi cũng không có làm việc cho ông ta, sao lại là phạm quy được?"
Trần Tây Tây liếc nhìn Trịnh Hà một cái, vô tư nói: "Nếu không tin, có thể xem lại VCR, nếu tôi có nói dối câu nào, không cần các anh nói, tôi sẽ tự rời khỏi chương trình."
Cô ngồi thẳng lưng, tràn đầy tự tin, làm cho khí thế của Trịnh Hà cũng yếu đi nhiều.
Tiền Việt và tổng đạo diễn đang theo dõi tình hình đều đờ người ra!
Khá lắm! Mới bắt đầu mà Trần Tây Tây đã dám tố cáo nhà hàng, còn nhận được thêm tiền bồi thường nữa chứ!
Cô gái này biết chơi đấy, quá hợp với chương trình của bọn họ ấy chứ!
Ánh mắt của Tiền Việt và tổng đạo diễn nhìn Trần Tây Tây có thêm vài phần khen ngợi.
Qua lời giải thích của Trần Tây Tây, cô không phạm quy, Tiền Việt vừa định bảo bọn họ trở về tiếp tục ghi hình thì Trịnh Hà lại lên tiếng: "Nếu như thế mà không tính là phạm quy, thế chúng tôi có thể kiếm tiền từ việc tố cáo, nhưng thế này thì có khác gì một công việc, một nghề tố cáo đâu?"
[Trần Tây Tây nói đúng mà, cô ấy đâu có phạm quy, Trịnh Hà rõ ràng là cố tình kiếm chuyện!]
[Nhưng Trịnh Hà nói cũng có lý, nếu cứ dựa vào tố cáo để kiếm tiền, chẳng phải sẽ biến thành một công việc à?]
Tiền Việt suy nghĩ một lát, rồi nhìn Trịnh Hà: "Vậy cậu muốn thế sao? Trường hợp của cô ấy rõ ràng không phải phạm quy."
Xem ra loại bỏ Trần Tây Tây ngay bây giờ là không thể, Trịnh Hà liền lùi một bước: "Nếu không tính là phạm quy cũng được thôi, nhưng phải tịch thu 500 tệ mà ông chủ nhà hàng đã đưa cho cô ta, cũng không được phép ăn 10 bữa ăn kia nữa! Từ giờ trở đi, nếu xuất hiện trường hợp tương tự thì sẽ coi là vi phạm!"
Anh ta muốn làm cho mọi thứ quay lại điểm xuất phát, như thế mới cảm thấy yên lòng.
Trần Tây Tây cũng không chịu yếu thế, liếc nhìn Trịnh Hà: "Ồ, vậy anh nôn hết gói mì ăn liền mà anh đã ăn chùa của khách mời khác ra, để chương trình tịch thu, tôi sẽ đồng ý."
Muốn dành chiến thắng, thì phải luôn theo dõi các tình hình của đối thủ, vì vậy Trần Tây Tây cũng đã xem tin Trịnh Hà ăn chùa mì ăn liền của khách mời khác trên mạng.
Chẳng phải muốn tịch thu à? Thế thì thu hết đi, thế mới công bằng.
Muốn nói lí à? Cô cũng biết nói chứ bộ.
“......”
____ ____ ____