Zombie đưa đồ tới cửa, Dạ Du ra ngoài lấy.
Tiếng nước trong phòng tắm ngừng.
Tô Tử An ẩn ẩn nghe thấy tiếng động có người lên lầu, lòng cậu ta thắt lại, thử thăm dò kêu một tiếng: “Anh?”
Dạ dù nhận chăn từ tay zombie, đáp lại nói: “Tôi đi lấy chăn mới, cậu còn cần gì không?”
Trong phòng tắm truyền ra tiếng thở ra nhẹ nhàng của Tô Tử An, “Em không cần gì hết, bên ngoài nguy hiểm, anh đừng đi ra ngoài.”
Dạ Du đồng ý, tầm mắt dừng trên tay zombie bên ngoài.
Cánh tay của Zombie kia đang như mực, cũng không biết dính cái gì. Cũng may chăn được đựng trong túi trong suốt, chăn bên trong chắc không bị dính bẩn.
Đóng cửa lại, Dạ Du cuốn chăn trên giường Tô Tử An lại, ném hết lên giường không bên cạnh, lại thay mới.
Ném túi ống dơ bẩn đến góc tường, Dạ Du vỗ tay trở lại giường đối diện.
【2333, em trai còn không biết thứ nguy hiểm nhất trong trường là anh trai của mình.]
[Em trai còn chữa trị cánh tay cho nhãi con tay trị hết, bây giờ nhảy con đứng trước mặt người khác, ai dám tin nhãi con là zombie?]
[Như vậy, nhãi có thể dễ dàng lẫn vào căn cứ của loài người.]
[Hắc hắc, ta có một ý định rất to gan.]
[Đối với ý tưởng to gan này của ngươi, quốc gia của ta có một bộ pháp luật hoàn chỉnh, nha đây là mạt thế sao, xem như ta chưa nói g.]
Ca ——
Cửa phòng tắm mở ra, Tô Tử An xoa tóc đi ra, kinh hỉ khi nhìn đến đệm chăn hoàn toàn mới.
Lại nhìn chăn đệm trên giường dạ du đang ngồi, là vẫn là chăn trước kia.
Đó là giường của Tiêu Nhân
Tô Tử An hơi chau mày đi đến kéo tay dạ du, “Anh chúng ta cùng nhau ngủ đi.”
dạ du không phản kháng, bị Tô Tử An nhẹ nhàng kéo qua.
“Anh ngủ bên trong hay bên ngoài?” Tô Tử An kéo rương hành lý từ dưới giường ra, lấy gối đầu của mình.
“Tôi không cần ngủ.”
Đêm du nhìn Tô Tử An bận việc, “Tự cậu ngủ đi, chờ trạng thái của cậu tốt một chút chúng ta liền rời khỏi nơi này.”
“Anh muốn gác đêm sao?”
Tô Tử An đặt gối đầu xuống, đi đến khóa trái của ký túc xá, nói: “Khóa cửa rồi, dù có zombie, trước khi chúng nó phá cửa chúng ta cũng có thể tỉnh lại, không cần gác đêm.”
dạ du trầm mặc nhìnTô Tử An.
Hình như Tô Tử An rất vui vẻ cậu ta ấn Dạ Du nằm lên giường, lại tìm kiếm khắp ký túc xá, tìm thấy một công cụ có thể làm vũ khí, đặt ở mép mép giường, cười nói: “Như vậy liền an toàn.”
Một cái giường trong ký túc xá, hai thiếu niên thành niên ngủ cùng có hơi chật.
Tô Tử An nằm gần Dạ Du, khi chạm vào tay Dạ Du, bị lạnh đến sửng sốt .
“Tay của anh thật lạnh.” Tô Tử An kéo tay Dạ Du, hai tay nhẹ nhàng cọ xát, cúi đầu thở ra giống như muốn ủ ấm tay cậu.
Đôi mắt ấn đỏ không tròng của Dạ Du nhìn chăm chú vào Tô Tử An đang vuốt ve tay cậu, nhàn nhạt nói: “Tay của zombie đương nhiên không có độ ấm.”