Livestream Chòm Sao Nuôi Dưỡng Bé Zombie

Chương 39: Tay zombie đương nhiên không có hơi ấm.

“Dị năng?” Tô Tử An có chút kinh ngạc, “Cũng giống như Tiêu Nhân sao?”

Dạ Du mặt không đổi sắc để viên tinh thể màu xám lại trong túi, nói: “Dị năng của cậu là gì, chỉ có tự cậu biết.”

[ha ha ha, nhãi con khẩn trương.]

[Nhãi con: Ta đã cho ngươi một viên tinh hạch, cầu xin ngươi đừng nhớ thương đến đồ ăn cuối cùng của ta.]

Cậu ta cũng có dị năng, lần sau nếu gặp lại Tiêu Nhân, có phải là cậu ta có thể…

Tô Tử An cảm nhận được năng lượng trong cơ thể, trên đầu ngón tay cậu ta xuất hiện ánh sáng màu lam nhạt.

“Dị năng của em là……” Tô Tử An nhíu mày, cậu ta đặt tay lên bảng chu kỳ nguyên tố bị thiếu một khối trên tường.

Trong nháy mắt bảng chu kỳ nguyên tố bị rách lại phục hồi như cũ.

“Chữa trị, hoặc là…… Hồi tưởng thời gian.”

Thay đổi trạng thái của một vật thể nào đó trở lại một khoảng thời gian nhất định, đây là dị năng của Tô Tử An.

Tô Tử An cảm thấy chán nản 1 giây vì dị năng của mình không có bất cứ lực công kích nào.

Nhưng sau đó cậu ta nghĩ tới cái gì đó, kinh hỉ mà nhìn về phía dạ du.

“Anh, lần sau gặp Tiêu Nhân, em muốn biến anh ta thành người bình thường, không, biến thành quả trứng vừa được thụ tinh!”

[Huynh đệ, ý tưởng này của người có chút thú vị đấy.]

[Đệ đệ còn không biết Tiêu Nhân đã bị nhãi con giải quyết, nhãi con nhà ta đúng là một người anh trai tốt.]

[Tiêu Nhân: Xin đừng quất xác.]

Dạ Du ngồi xuống giường đệm đối diện Tô Tử An, nghe vậy thì suy tư chốc lát, nói: “Anh ta đã chết, cứ để cho anh ta nằm yên đi.”

Viên tinh thể còn sót lại của cậu lấy từ trên người Tiêu Nhân.

Nếu Tô Tử An biến Tiêu Nhân thành trứng thụ tinh, có trời mới biết tinh thể của anh ta có biến mất theo không.

“Đã chết rồi?”

Tô Tử An nhớ đến anh trai cậu ta từng nói muốn gϊếŧ Tiêu Nhân, cái chết của Tiêu Nhân chắc chắn có liên quan tới anh trai cậu ta.

Tiêu Nhân là dị năng giả đó, vậy mà anh trai lại vì cậu ta mà đối đầu với một người có dị năng.

Tô Tử An vừa cảm động vừa lo lắng.

“Anh, anh có bị thương hay không?” Ánh mắt Tô Tử An tuần tra qua lại trên người Dạ Du.

Khi tầm mắt cậu ta nhìn thấy cánh tay trái mang theo đốm nâu của Dạ Du, Tô Tử An lập tức đứng lên.

Tô Tử An đi đến ngồi xổm xuống bên chân Dạ Du, chậm rãi kéo ống tay giáo phục của Dạ Du lên.