Livestream Chòm Sao Nuôi Dưỡng Bé Zombie

Chương 19: Cây Đột Biến - Paradise Blue.

Chiếc xe màu đen lao đi vun vυ't.

Mãi cho đến khi ra khỏi thành phố, gặp phải đoàn người tị nạn khác, người đàn ông mới thở phào nhẹ nhõm.

Anh ta dần giảm tốc độ xe, tìm một chỗ cách nhóm người kia không quá gần cũng không quá xa rồi dừng lại.

“Bố ơi, hoa lạ!” Cậu bé nằm bò trên ghế phụ, rụt rè nhưng tò mò nhìn về phía ghế sau.

Người đàn ông quay đầu lại, thấy bông hoa hồng màu máu đặt ngang trên ghế sau, tim anh ta suýt nữa thì nhảy ra khỏi l*иg ngực.

Người phụ nữ bế đứa trẻ vào lòng, có chút lo lắng nói: “Đó là do...người đó để lại?”

Cả hai người đều đã từng thấy bông hoa hồng ấy ăn thịt người, đối với thứ đó có thể nói là họ có ám ảnh tâm lý cực lớn.

Họ thậm chí còn thấy cậu thiếu niên đó cùng với lũ zombie chặt đứt dây leo của hoa hồng, cũng như cậu ta chẻ đôi đầu zombie điều khiển nước để tìm thứ gì đó bên trong.

Không ai chắc chắn liệu cậu thiếu niên đó có phải là con người hay không.

Người đàn ông nói: “Đừng chạm vào bông hoa đó, lát nữa anh sẽ dùng một cái áo khoác bọc nó lại rồi ném ra ngoài.”

Người phụ nữ gật đầu.

Lúc này, cửa sổ xe bên ghế lái bị gõ.

Người đàn ông cảnh giác quay đầu lại, thấy một người đàn ông cơ bắp mặc đồng phục màu đen.

Anh ta trao đổi ánh mắt với người phụ nữ, hạ kính xe xuống một nửa.

“Anh bạn, các anh là cư dân của khu Nam à?” Người đàn ông cơ bắp mở lời hỏi.

Khu Nam chính là khu vực mà họ đang ở.

Người đàn ông lắc đầu: “Chúng tôi sống ở khu Bắc, vì đường ra khỏi thành phố phía Bắc hoàn toàn bị tắc, nên mới đi từ phía Nam để ra ngoài.”

Người đàn ông cơ bắp tỏ ra ngạc nhiên, ánh mắt dò xét người đàn ông và người phụ nữ ngồi ghế phụ: “Trong các anh có ai là dị năng giả không?”

“Chúng tôi cũng muốn có dị năng lắm, nhưng thực sự chẳng điều khiển được lửa hay nước gì cả.” Người đàn ông thở dài.

Thấy hai người có vẻ không giả vờ, người đàn ông cơ bắp càng ngạc nhiên hơn: “Nhiều zombie dị năng và thực vật biến dị như vậy, các anh không có dị năng, xe lại trông sạch sẽ thế này, các anh làm thế nào để vượt qua nửa thành phố mà ra được đây?”

“Zombie dị năng nhiều lắm sao?” Người đàn ông thăm dò hỏi.

“Nhiều chứ, chỉ riêng trên quốc lộ phía Nam để ra khỏi thành phố đã có ít nhất năm con,” Người đàn ông cơ bắp nghiến răng, “Lũ này đúng là biết chặn đường người ta.”

Người đàn ông lặng lẽ trao đổi ánh mắt với vợ mình, rồi nói: “Chúng tôi có lẽ là may mắn thôi, chỉ gặp phải một con dị năng zombie trên cầu vượt sông, nó có thể điều khiển nước, nhưng may mắn được một dị năng giả đi qua cứu giúp.”

Người đàn ông cơ bắp tò mò hỏi: “Người dị năng đó trông thế nào?”

“Chúng tôi làm sao biết được, không dám ra khỏi xe, chỉ thấy cột nước bay tứ tung.” Người đàn ông nói.