Bá Tổng Nam Phụ Mang Thai Con Của Chim Hoàng Yến

Chương 43

Cuối tuần trước khi ra cửa, Cố Chính Khanh đặc biệt thay một chiếc áo len trắng.

Anh nhìn mình trong gương và gật đầu hài lòng.

Một chiếc áo len rộng thực sự khiến cậu trông trẻ hơn một bộ vest, hơn nữa đi công viên giải trí mặc như vậy cũng thoải mái hơn.

Khi Cố Chính Khanh đến, xung quanh khu vui chơi đã có nhiều ô tô đang đậu. Anh quay lại ba lần cũng không tìm được chỗ đậu xe trống nên đành phải đỗ xe ở đường bên cạnh.

Lúc anh đi tới cổng, Thẩm Hành đã chờ sẵn.

Thẩm Hành mặc áo sơ mi trắng sạch sẽ, áo khoác nâu đứng cạnh cửa, gió thổi tung vạt áo, làm tăng thêm vẻ tao nhã cho khí chất lạnh lùng lãnh đạm của cậu.

"Đợi đã lâu chưa?" Cố Chính Khanh đi tới.

Thẩm Hành nhìn thấy trang phục của Cố Chính Khanh, sửng sốt nói: "Không có, tôi cũng vừa mới tới thôi."

“Chúng ta đi vào nhanh thôi.” Nói xong, Cố Chính Khanh nâng bước chân đi vào.

Thẩm Hành ánh mắt mờ mịt nhìn bóng lưng anh, tiếc nuối thở dài.

Sớm biết như vậy cậu cũng mặc chiếc áo len trắng kia.

Thấy Thẩm Hành không đi theo, Cố Chính Khanh quay người gọi cậu.

Thẩm Hành bình tĩnh lại, đuổi kịp Cố Chính Khanh.

Thẩm Hành hỏi: “Khu vui chơi này có rất nhiều trò chơi, Cố tổng muốn chơi cái nào trước?”

Cố Chính Khanh không cần suy nghĩ nói: “Tàu lượn siêu tốc.”

Thẩm Hành: “…”

Hai người xếp hàng chờ hơn mười phút rồi đi tàu lượn siêu tốc.

Phần đau đớn nhất của tàu lượn siêu tốc là lúc leo lên. Thẩm Hành nhận thấy cô gái phía trước mặt tái mét vì sợ hãi, còn những người khác thì khẩn trương nín thở. Chỉ có Cố Chính Khanh là hưng phấn.

Tàu lượn siêu tốc lao qua vùng nông thôn, tốc độ rơi rất nhanh, Thẩm Hành không thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Bên tai tràn ngập tiếng la hét, thỉnh thoảng xen lẫn với tiếng reo hò của Cố Chính Khanh.

Năm phút sau, họ xuống tàu lượn siêu tốc.

Cố Chính Khanh hưng phấn nói: “Thú vị quá, chúng ta chơi lại lần nữa đi!”

Thẩm Hành liếc nhìn thiếu niên bên cạnh đang ôm thùng rác nôn mửa, im lặng mỉm cười.

Cố Chính Khanh không phải nới giỡn, anh rất muốn làm lại, nhưng việc xếp hàng dài đã thuyết phục anh dừng lại.

Nhìn thấy Cố Chính Khanh vẻ mặt thất vọng, Thẩm Hành nói: "Ở đây có nhiều trò kiểu như vậy, chúng ta có thể thử những cái khác."

Cố Chính Khanh gật đầu.

Thẩm Hành nhân cơ hội nói: “Tôi cảm thấy ở đây đu quay và xe điện đυ.ng khá nổi tiếng, chúng ta thử xem sao?”

“Tới khu vui chơi chơi đu quay, xe điện đυ.ng, vòng quay ngựa gỗ, muốn chơi thì theo đuổi hưng phấn.” Cố Chính Khanh liếc nhìn chung quanh, hưng phấn chỉ vào trò bên cạnh nói: "Chơi cái này đi!"

Thẩm Hành nhìn một cái, lại rơi vào trầm mặc quỷ dị.

Cố Chính Khanh đang chỉ vào chiếc máy nhảy cao năm mươi mét, từ khoảng cách xa như vậy, họ có thể nghe thấy những tiếng hét chói tai phát ra từ phía trên.

Cố Chính Khanh chờ đợi nhìn Thẩm Hành: "Muốn chơi không?"

Thẩm Hành không thể nói không, cười gật đầu.

Sau đó, Cố Chính Khanh dẫn Thẩm Hành đi chơi một loạt trò chơi thú vị và gay cấn như máy nhảy, con lắc lớn, tàu cướp biển. Sau đó, anh cảm thấy mệt mỏi và chuẩn bị nghỉ ngơi một lúc trước khi chơi lại.

Hai người ngồi trên ghế gỗ dưới gốc cây, Thẩm Hành hỏi: "Cố tổng, ngài khát nước sao?

Cố Chính Khanh liếc nhìn quán trà sữa, trong miệng lại nói muốn uống nước khoáng.

Thẩm Hành nhạy cảm nhận ra: “Vừa rồi nhìn thấy Cố tổng nhìn quán trà sữa, anh thích uống trà sữa sao?”

Cố Chính Khanh sửng sốt một chút, có chút xấu hổ nói: “…Tôi thích.”

“Vậy sao ngài lại nói muốn nước khoáng làm gì?" Thẩm Hành hỏi.

Cố Chính Khanh giải thích: "Con trai thích uống trà sữa nhìn rất kì lạ, nhất là lúc xếp hàng, mọi người đều sẽ nhìn về phía cậu. Trước kia tôi từng kéo bạn bè cùng xếp hàng, nhưng sau đó bọn họ đều từ chối đi cùng tôi."

Thẩm Hành hỏi: "Ngài thích nhất hương vị gì?"

Cố Chính Khanh không suy nghĩ nhiều nói: "Trà sữa trân châu khoai môn nghiền."

Thẩm Hành nghe xong, không nói một lời đứng dậy đi về phía trước.

Cố Chính Khanh nhìn thấy thế, sửng sốt một chút, quay lưng hỏi: "Cậu đi đâu vậy?"

Thẩm Hành quay đầu cười nhìn anh: "Tôi mua trà sữa cho anh."

Thẩm Hành lúc này quay lưng về phía mặt trời, tươi cười sạch sẽ. Những chiếc lá xanh tươi sạch sẽ xào xạc, biến thành phông nền xinh đẹp.