Khi Dị Hình Bị Trói Buộc Vào Hệ Thống Cứu Thế

Chương 14: Thị trấn Liên minh cứu thế 2

"Đối với việc nó có thật sự gây ra tội ác tày trời hay không, tôi sẽ tự mình đi xác minh. Nếu nó thực sự có ác ý với loài người, tôi sẽ gϊếŧ nó. Nhưng trước đó, cô không có quyền ra lệnh cho tôi."

"Tôi hiểu," Hệ thống chủ nói, "Tôi chỉ muốn bảo vệ loài người. Và anh cũng vậy, không phải sao?"

Dị hình không biết gì về chuyện này. Lúc này, cậu mới vừa được dịch chuyển về thị trấn Liên Minh Cứu Thế, đang tò mò nhìn đông nhìn tây trên đường phố. Thiếu niên tóc đen vốn cho là thị trấn Liên Minh Cứu Thế chỉ là một thị trấn nhỏ trên hành tinh.

Nhưng không ngờ, thị trấn Liên Minh Cứu Thế thực sự chỉ là một "thị trấn" mà thôi.

Xuyên qua con đường dưới chân dày khoảng vài chục mét được làm từ vật liệu thủy tinh trong suốt, thiếu niên tóc đen có thể nhìn thấy bầu trời sao vô tận. Còn bầu trời của hành tinh lại bị ánh sáng nhân tạo của thành phố Liên Minh che phủ. Thật ra, cả thị trấn Liên Minh Cứu Thế chính là một tấm vật liệu thủy tinh siêu cứng trong suốt có diện tích vài chục km vuông trôi lơ lửng trong không gian, phía trên tấm vật liệu là nhà và đường phố tạo thành một "thị trấn nhỏ".

Tất cả các tòa nhà trong thị trấn đều được làm từ cùng một loại vật liệu với mặt đường, vách tường của mỗi tòa nhà nối trực tiếp với vật liệu thủy tinh. Từng dãy kiến trúc với vách tường lạnh lẽo và cứng cáp như kính, nhưng không trong suốt.

Hệ thống 2d14 vui vẻ giới thiệu trong đầu thiếu niên tóc đen:

"Vị trí của thị trấn Liên Minh Cứu Thế trước đây không có gì cả, cho đến một ngày loài người phát hiện ra đây là khu vực chứa nhiều lỗ hổng không gian nhất trong tất cả bầu trời sao mà họ biết! Từ đó về sau, không gian này đã trở thành trạm trung chuyển quan trọng nhất giữa các cổng dịch chuyển. Liên Minh Cứu Thế đã chi ra một số tiền lớn để xây dựng thị trấn Liên Minh Cứu Thế như bây giờ, cũng chuyển trụ sở về đây. Còn những người ngoài Liên Minh Cứu Thế đến từ vì sao khác muốn mua nhà, chỉ có những ông chủ thuộc hàng tỉ phú mới mua nổi nhà ở đây."

Dị hình dương dương đắc ý: "Loại căn hộ độc thân siêu tiện nghi mà cậu nói lúc trước ấy, bây giờ tôi có thể mua mười mấy căn."

"Đúng vậy! Kí chủ đại đại! Nhưng nếu người ngoài Liên Minh Cứu Thế muốn mua kiểu căn hộ 50 ngàn điểm tích đó, họ sẽ phải trả 100 nghìn tinh tệ mỗi m..."

Dị hình: "Vậy cũng không đắt lắm."

"Mỗi centimet vuông."

Dị hình: "...!!!"

"Đúng vậy, kí chủ đại đại! Như căn hộ độc thân đó, mỗi căn 1245 cm vuông sẽ tốn 124 triệu 500 nghìn tinh tệ! Kí chủ đại đại, cậu có muốn ghé thăm tòa nhà trung tâm chuyên buôn bán nhà Liên Minh ở phố Bắc không?"

Dị hình cũng rất tò mò, theo lời rẽ vào tòa nhà trông "Nguy nga tráng lệ" hơn các tòa nhà xung quanh ở bên tay trái. Mới vừa vào cửa, một người phụ nữ xinh đẹp tóc vàng mặc đồng phục màu bạc mỉm cười đi đến tiếp đón.

"Chào ngài, xin ngài vui lòng xuất trình số hiệu hệ thống, đó là số nhận dạng duy nhất và phương thức thanh toán của ngài."

Hệ thống 2d14 nhắc nhở trong đầu của thiếu niên tóc đen: Đưa cánh tay trái.

Thiếu niên tóc đen nghe theo, nâng cánh tay trái lên. Dưới sự điều khiển của hệ thống, một hàng chữ lóe ánh sáng xanh "Hệ thống zz2d14" hiện ra trên bề mặt cánh tay của cậu.

Người phụ nữ tóc vàng xinh đẹp nhìn thấy hai chữ zz, biểu cảm không thay đổi, vẫn cười lịch sự nói: "Ngài hẳn là thành viên mới của Liên Minh Cứu Thế, chúc mừng ngài đã hoàn thành nhiệm vụ cứu thế đầu tiên của mình! Trong phòng bên phải của đại sảnh sẽ có người chuyên chức cung cấp thông tin, cách thức thuê phòng trọ con nhộng cho ngài, không gian độc lập, sạch sẻ ngăn nắp, giá thấp nhất chỉ có 25 điểm tích lũy một đêm."

Hệ thống zz2d14 vui mừng hô hào trong đầu của thiếu niên tóc đen: "Kí chủ đại đại! Mau cho cô ấy xem cánh tay trái của cậu đi! Chúng ta chỉ cần làm một nhiệm vụ đã nhận được 930 nghìn điểm, là một người thi hành nhiệm vụ cấp A đó!"

Thiếu niên tóc đen ho nhẹ, nói: "Không cần, tôi chỉ muốn mua một căn nhà nhỏ cho riêng mình." Cậu nhấc cánh tay trái lên, hệ thống 2d14 rất phối hợp hiển thị "Người thi hành cấp A, điểm tích lũy 934,402."

Người phụ nữ tóc vàng xinh đẹp ngạc nhiên, sau khi đọc hàng chữ đó vài lần mới phản ứng lại, cô vội vàng sửa lời: "Tôi xin lỗi, tôi nhận nhầm ngài thành người mới lần đầu làm nhiệm vụ! Tôi sẽ đưa ngài đến tầng dành riêng cho người thi hành nhiệm vụ cấp A."

"Được, cảm ơn. Nhưng mà tôi quả thật chỉ là một người mới, mới vừa hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất mà thôi, cô không cần phải xin lỗi." Thiếu niên tóc đen thiện chí nói.

Sau đó, trong sự bàng hoàng của cô gái tóc vàng, thiếu niên tóc đen được dẫn lên tầng ba.

Ngay khi vừa bước ra khỏi thang máy liền nhìn thấy hình chiếu 3D của đủ mẫu nhà khác nhau chia đều hai bên hành lang, chừa ra lối đi chính giữa để khách hàng có thể đi lại. Hệ thống 2d14 vẫn đang cười hớn hở trong đầu thiếu niên tóc đen: "Kí chủ đại đại! Xem cô ấy kinh ngạc thế nào kìa, ha ha ha ha!"

Rốt cuộc cô gái tóc vàng cũng lấy lại tinh thần, vội vàng nở nụ cười gượng gạo, điều chỉnh lại giọng nói, hỏi: "Ngài có cần tôi hướng dẫn toàn bộ hành trình cho ngài không?"

"Không cần, tôi muốn tự mình xem một vòng," Thiếu niên tóc đen từ chối lời đề nghị của cô nhân viên.

"Vâng, nếu ngài muốn trải nghiệm thực tế hơn bên trong căn nhà, ngài chỉ cần đi vào hình chiếu 3D của căn nhà đó, đạp vào vùng đỏ trên sàn, cổng dịch chuyển sẽ tự động đưa ngài vào bên trong căn nhà đang bán." Cô gái tóc vàng nói xong, thấy thiếu niên tóc đen không muốn bị người khác quấy rầy, thế là cô tinh ý rời đi.

Dị hình rất vui vẻ nhìn trái nhìn phải, cuối cùng chọn mua một căn hộ 45 mét vuông, gồm hai phòng ở và một ban công nhỏ, giá 880 nghìn điểm. So với những ngôi nhà giá rẻ chỉ có giường và bàn làm từ vật liệu thủy tinh lạnh lẽo thì nơi này "ấm cúng" hơn nhiều. Dị hình lòng tràn đầy mong đợi bước vào khu vực màu đỏ, sau đó bị chuyển ngay vào một căn phòng có sàn nhà bằng gỗ.

Hệ thống 2d14: "Oa! Kí chủ đại đại! Căn nhà này đẹp quá đi! Sau này chúng ta có nhà cho riêng mình rồi!"

Thiếu niên tóc đen: "..." Cậu ở trong đầu tôi còn chưa đủ sao? Còn muốn nhà?

Hệ thống 2d14: "Sau này chúng ta có thể trồng đầy hoa trên ban công!"

Thiếu niên tóc đen nhìn cái ban công nhỏ, tưởng tượng về việc sống trong một ngôi nhà nhỏ trồng đầy hoa tươi, cậu bỗng cảm thấy ý tưởng này không tồi. Thế là cậu bắt đầu thảo luận với hệ thống về các loại hoa cỏ sẽ trồng trong tương lai.

Ngay lúc hai người đang háo hức mơ mộng về tương lai, đột nhiên! Đột biến xảy ra!

Thiếu niên tóc đen cảm nhận được sự nguy hiểm cực kỳ mạnh mẽ tấn công từ phía sau! Trong nháy mắt, cậu gần như mất quyền khống chế cơ thể của mình!

Vô số kí ức tăm tối ẩn giấu sâu trong tâm trí bị lật lên, thiếu niên tóc đen bị cuốn vào nỗi sợ hãi khổng lồ!

Cậu phản xạ theo bản năng dùng hết một chút sự tỉnh táo cuối cùng, dị hình hóa tay phải của mình, chém ra sau!