[Trọng Sinh] Bị Vạn Nhân Mê

Chương 12

Dù sao Lưu Ân anh cũng không khốn nạn đến mức mà bày trò gì đó với cậu nhóc 10 tuổi đâu, suy nghĩ trẻ con dạo này khác thường vậy à?

- ..R..Ra ngoài tôi có thể tự mà lo cho mình được, tôi không cần ai giúp, mau biến ra ngoài!

Bạch Gia Trịnh lắp bắp nói người nhanh chóng đi vào trong phòng tắm.

Gia Trịnh không hiểu sao anh lại có suy nghĩ và thái độ như vậy nhưng hình như xuyên vào cơ thể nhỏ bé này khiến cho suy nghĩ lẫn hành động của anh đôi lúc lại khó có thể điều khiển được tình trạng của bản thân.

Rầm!

- Cái thằng nhóc chết tiệt này dám làm thế với ông đây sao?

- Đợi ngươi ra đây ta sẽ nói hết mọi chuyện cho Đại Lão nghe! Ngươi cứ chờ đó chậc!

Lưu Ân vừa tức vừa không làm gì được tên nhóc đó chỉ mong tìm Đại Lão tìm lại danh dự cho anh.

Lưu Ân nói với giọng điệu có chút tức giận khi có lòng tốt giúp cho tên nhóc đó mà lại bị hiểu lầm to thế này đây.

Trong căn phòng tắm xa hoa khác với căn cứ tối om như mực xung quanh chỉ toàn nồng nặc mùi sát khí. So với ở ngoài thì bên trong đây dễ thở hơn nhiều, trong đầu Gia Trịnh bây giờ cảm thấy tới đây liệu mình có sai hay không?

" Chậc! Đây mà là quyết định đúng đắng à? Nơi này không đơn giản chút nào.... "

Gia Trịnh bắt đầu thấy nơi này có gì đó không ổn, cảm giác mông lung, có điều gì đó không đúng lại còn thấy đâu đâu cũng nhưng thứ xa lạ, anh tựa hồ gián thân mình vào vách tường cạnh bên trầm ngâm suy nghĩ.

Anh chẳng qua là thấy ông chú đó cũng có vẻ là muốn giúp anh không có ý định gì khác chứ nếu có thì lúc đó đã khử anh rồi, lúc đó anh thấy trong ánh mắt Nặc Lâm có chút gì đó kinh sợ khiến cho anh người sát thủ hàng đầu thể kỉ 23 có chút lạnh người, là do cơ thể này phản ứng hay là do ánh mắt đó nhìn thấu linh hồn anh.

Đầu Gia Trịnh giờ đây rối bù một cục không thể gỡ nổi ra những nút thắt trong lòng, manh mối quá ích không thể biết được thêm gì, với cơ thể này sống sót đã khó vậy còn tìm hiểu về thân thế này và lý do anh bị hãm hại khó hơn mò cua đáy biển nữa.

Bây giờ sống ở đây hành động ít đi một tí tránh bị nghi ngờ quá nhiều, lúc nãy là do anh bất cẩn quá nên có lẽ đã bị hàm nghi rồi, bọn họ nhạy như vậy sao lại không nhận ra sự khác thường từ anh chứ.

- Chết tiệt!

Anh chửi thầm cái tên phản bội đáng chết do hắn mà giờ đây anh xuyên đến một nơi hoàn toàn xa lạ, xung quanh đầy nguy hiểm, người nghi ngờ anh nhiều vô kể đã vậy. . . Trong hình hài đứa trẻ 10 tuổi này cũng khó mà hành động.