[Trọng Sinh] Bị Vạn Nhân Mê

Chương 3

Việc này mọi chuyện càng ngày càng khó đỡ rồi, tự nhiên anh lại bị cuốn vào những chuyện vô cớ khiến anh hoài nghi cuộc đời, khi vụ việc éo le này sảy ra phải nói đến vài ngày trước khi anh bị xuyên không đến đây.

Đó là một ngày âm u khi Gia Trịnh tỉnh lại ở một nơi xa lạ không biết gì và gặp được Hàn Nặc Lâm.

Trong một con hẻm cũ kỉ, hay nói cách khác là một khu ổ chuột bốc mùi thi hài chuột và một vài cái xác động vật nhỏ kinh khủng còn đọng lại chút mùi hương đậm đà trong không khí.

Có bóng dáng của một cậu bé ước chừng khoản 10 tuổi đang ngồi vắt chân lên trên người đàn ông lực lưỡng đang quỳ rạp đầu gối xuống đất xin tha.

Gương mặt cậu bé non nớt như búng ra sữa lại có chút lem nhem, vậy mà lại khiến mấy người đàn ông lực lưỡng kia phải quỳ gối xuống đất mà cầu xin, cảnh tượng trông thảm hại vô cùng.

Khoảng 30p trước khi có sự việc này sảy ra chính là đám người này muốn bắt anh đi.

Anh vốn là chàng thiếu niên 28 tuổi đặc công của thời hiện đại thế kỉ 23, không biết vì sao mình đã ch.ết rồi lại có thể xuất hiện ở đây, ở trong thân thể đứa trẻ 10 tuổi này.

Cảm thấy đám người này bám theo anh quá phiền phức anh liền lách mình vào một con hẻm gần đó. Bọn chúng đứng từ xa quan sát thấy anh như vậy cũng lách người bám sau anh vào con hẻm nhỏ.

- Này! Thằng ranh đó đâu rồi, mới thấy đây mà?

Tên đô con xăm trỗ đầy mình hắn nói với đàn em giọng cáu gắt.

- Đại ca em không biết thằng nhóc đó chỉ mới ở đây thoáng cái...Lại mất hút đi.

- Có khi nào...Nó là...M...Ma không? Biến mất nhanh như vậy cũng thần kì quá rồi.

Một tên đàn em khác lên tiếng với giọng run run.

- Con b.à nó mày ít xem phim ma lại đi!

Tên đại ca cáu gắt mà chửi vào mặt tên đàn em đần thối của mình.

Ba người đàng ông lén lút trong con hẻm nhỏ mà tìm kiếm thứ gì đó.

Bốp, Bốp, Rầm.

Mấy cục đá to từ đâu rơi xuống đập vào đầu bọ họ khiến họ bất tỉnh đi, ngước nhìn lên không ai khác đó là anh thằng nhóc nãy giờ họ tìm, anh đu bám trên trần cao thảo nào họ tìm nãy giờ lại không thấy đâu.

Thân thể nhỏ bé lại vô cùng linh hoạt, anh thầm nghĩ thân thể con nít thật khó hành động nếu ở thân thể cũ của anh là chỉ trong vòng 30s là đám người đó có khi đã xanh cỏ rồi.

Bổng từ xa có bóng dáng người đàn ông đã đứng đó từ lúc nào mà dần dần tiến lại gần.