Vì để bù đắp cho việc nói mà không nghĩ của bản thân, Phàn Niên chủ động nhắc đến việc mời Mạc Lệnh Thu bữa trưa nay, Mạc Lệnh Thu cũng chẳng làm khách, gọi tất cả những món mình muốn ăn.
"Sao bỗng dưng cậu lại tiến vào kì động dục thế?" Phàn Niên cũng không biết thuốc Mạc Lệnh Thu dùng là thuốc ức chế dài hạn, cậu luôn cho rằng bạn thân cũng giống mình, cứ cố định ba tháng có một kì động dục.
"Tớ cũng không biết." Mạc Lệnh Thu ăn ngay nói thật.
"Tớ cũng bái phục hai người các cậu đấy." Phàn Niên nghĩ tới nghĩ lui, nếu chuyện đấy mà xảy ra trên người mình, có lẽ cậu sẽ chịu khuất phục mất.
Đối với chuyện này, Mạc Lệnh Thu không nói bất cứ lời nào.
Kì thực, bất kể là omega cao cấp hay omega phổ thông, trong kì động dục sẽ có một sự thuận theo và khuất phục trời sinh đối với alpha, nhưng sự khuất phục và thuận theo alpha của anh không bị khơi ra hoàn toàn, cũng là bởi vì Tưởng Thần Minh luôn luôn kiềm chế.
Mạc Lệnh Thu thông qua chất dẫn dụ của đối phương có thể nhận thấy được cậu là alpha cao cấp, alpha cao cấp vô cùng hiếm hoi, trong rất nhiều alpha mới có thể tìm ra một người. Nếu như Tưởng Thần Minh thực sự muốn làm gì anh, thì đã sớm lợi dụng tính áp chế của chất dẫn dụ để khiến anh phục tùng thay vì bị anh phớt lờ mà vẫn nhẹ nhàng rời đi.
"Thành thật mà nói, cậu cứ đóng giả thành alpha thế này cũng không ổn đâu, người khác đều giả làm beta, cậu lại giả làm alpha, nếu xảy ra chuyện gì thì..." Phàn Niên thực sự lo lắng, dù sao thì chuyện omega giả làm alpha này cũng có sự khác biệt rất lớn, nếu không cẩn thận bị phát hiện, người chịu ảnh hưởng chắc chắn vẫn là bản thân Mạc Lệnh Thu.
"Tớ sẽ không bị lộ đâu." Mạc Lệnh Thu nghĩ thầm, hai lần gặp phải Tưởng Thần Minh chắc hẳn chỉ là ngoài ý muốn, nhưng anh cũng rất cẩn thận đi làm kiểm tra thân thể, chỉ cần không có gì bất thường, anh cách xa Tưởng Thần Minh một chút là được.
Mặc dù Phàn Niên lo lắng, nhưng cũng không còn cách nào để khuyên can, Mạc Lệnh Thu quá cố chấp, chuyện nào anh khăng khăng giữ vững thì chắc chắn rất khó khuyên nhủ.
Ăn xong cơm, Phàn Niên kéo Mạc Lệnh Thu vào trung tâm thương mại mua quần áo, ý định ban đầu là muốn để cho đối phương chọn mấy bộ quần áo màu sắc tươi sáng hơn, đừng có lúc nào cũng mặc âu phục đen sơ mi trắng, kết quả là Mạc Lệnh Thu chỉ mua một bộ đồ thể dục màu đen trắng đan xen.
"Cậu không xem thử mấy cái áo len này à? Cũng đẹp đấy chứ." Khương Niên cầm một cái áo len màu lòng đỏ trứng đưa lên trước mặt mình.
Mạc Lệnh Thu lắc đầu, anh cũng chẳng phải thằng nhóc mười bảy, mười tám tuổi, giờ anh mà mặc mấy cái áo kiểu này thì sẽ bị người khác nghĩ là đang cưa sừng làm nghé mất.
Phàn Niên ngược lại thấy rất thích, chọn đi chọn lại cuối cùng cũng quyết định mua chiếc áo len màu lòng đỏ trứng này. Thật sự thì Phàn Niên vốn rất hợp với quần áo màu sắc tươi sáng nên cũng chẳng có vấn đề gì.
Mua quần áo xong, hai người cũng không đi dạo nữa, Mạc Lệnh Thu về thẳng văn phòng của mình sắp xếp chủ đề thảo luận.
Chiều chủ nhật, Mạc Lệnh Thu lái xe đến phòng khám của bác sĩ tư nhân. Nói là bác sĩ tư nhân vậy thôi, thực ra đối phương là đồng nghiệp cũ của bố mẹ anh. Sau khi ông nghỉ ở Viện nghiên cứu quốc gia thì mở một phòng khám nhỏ ở vùng ngoại ô thành phố A, thời gian rảnh thì khám mấy bệnh lặt vặt cho người ta, còn phần lớn thời gian là ngâm mình trong phòng thí nghiệm.
Sau kì phân hóa năm mười tám tuổi, mỗi cuối năm Mạc Lệnh Thu sẽ đi kiểm tra sức khỏe một lần, những bài kiểm tra đó đều do vị bác sĩ này làm.
Để xe vào bãi đỗ xe bên ngoài phòng khám, Mạc Lệnh Thu bê một thùng Cocacola trong cốp xe ra, gõ nhẹ hai cái vào cửa phòng khám.
Rất nhanh đã có người ra mở cửa. Người đến mặc một thân áo dài trắng, tóc không nhiều lắm, nhưng chải chuốt rất gọn gàng, cả đầu nhìn giống quả trứng kho tròn tròn.
"Bác sĩ Bao, cháu tặng bác." Mạc Lệnh Thu nói xong, đưa thùng coca trong tay cho ông.
Bao Văn nhìn thấy coca, đôi mắt lập tức sáng lên, ông đỡ lấy thùng nước rồi dẫn Mạc Lệnh Thu vào trong.
Mở thùng lấy một lon nước ra, Bao Văn ngồi trên ghế hỏi Mạc Lệnh Thu: "Sao tự dưng cháu lại muốn kiểm tra sức khỏe sớm thế?"
"Gần đây có một số chuyện xảy ra." Mạc Lệnh Thu nói ngắn gọn, kể lại chuyện hai lần động dục cho Bao Văn.
Bao Văn cau mày trầm mặc một lúc, nghiêm túc nói: "Như thế này đi, bác lấy máu rồi làm kiểm tra cho cháu trước, kết quả kiểm tra chất dẫn dụ thì phải đợi ba ngày, đến lúc có kết quả thì bác gọi điện cho cháu sau."
"Được ạ."
"Còn nữa, cháu nói sau khi cháu đến gần alpha kia mới động dục, trước khi động dục có ngửi thấy mùi chất dẫn dụ của đối phương không?"
"Bọn cháu gặp nhau ba lần, hai lần động dục, trước sau cách nhau nửa tháng, lúc gặp nhau nồng độ chất dẫn dụ vẫn bình thường."
Alpha và omega trong cuộc sống sinh hoạt thường ngày cũng không cần phải áp chế chất dẫn dụ của bản thân, chỉ cần khống chế ở mức độ an toàn thì sẽ không tạo ra ảnh hưởng đối với những người xung quanh.
"Ừ, nửa tháng này còn có triệu chứng đặc biệt nào khác không?" Nếu có thể biết nhiều hơn, kết hợp với kết quả kiểm tra chất dẫn dụ mới có thể đưa ra phán đoán chính xác nhất.
"Không có ạ." Mạc Lệnh Thu nhanh chóng trả lời, nhưng một lát sau, anh lại nghĩ đến sự bất an trong khoảng thời gian đi công tác, do dự trong chốc lát mới nói: "Sau lần động dục đầu tiên, cháu đi công tác gần nửa tháng, khoảng thời gian đó nếu gặp alpha khác sẽ cảm thấy bất an, ngửi thấy chất dẫn dụ bình thường cũng thấy rất khó chịu."