“Ào ào…”
Nước dần dần cao tới giường, Tô Chân đứng ở trên giường nhìn về phía phòng tắm, dường như phía sau cánh cửa có một bóng người mơ hồ.
Chân cô chạm vào nước, lúc đó Tô Chân thực sự nghĩ nước này khá ấm.
Sau đó, chân cô biến mất và rơi xuống vực sâu không đáy.
Không với tới trời không chạm xuống đất, Tô Chân lơ lửng trong làn nước vô tận. Cô cố gắng mở mắt nhưng không nhìn thấy gì cả. Cô liều mạng vùng vẫy nhưng không bắt được gì cả.
Không biết đã qua bao lâu, khi phổi cô sắp nổ tung, bỗng nhiên đầu cô nổi lên mặt nước và không còn lơ lửng nơi vực sâu không đáy nữa mà dường như đang ở trong một chiếc thùng chứa nhỏ hẹp và dài.
“A!”
Tô Chân ngồi dậy, thở hổn hển dữ dội, nước từ trên đầu rơi xuống.
Cô hoảng sợ và mờ mịt nhìn xung quanh, cô lại đi tới trong phòng tắm mà lúc này cô đang ngồi trong bồn tắm của phòng tắm.
Trong bồn tắm đổ đầy nước, nhiệt độ nước khá ấm, thậm chí là hơi nóng.
Ngoại trừ nước hơi tràn ra bên ngoài bồn tắm thì nước không còn tràn ra toàn bộ căn phòng như trước nữa. Tô Chân nhớ mình từng nhìn thấy một cái bóng mơ hồ phía sau cánh cửa phòng tắm từ bên ngoài nên có lẽ con ma ở trong phòng tắm.
Nghĩ tới đây, cô còn chưa kịp lấy hơi thở đã vội vội vàng vàng trèo ra khỏi bồn tắm ra ngoài.
“Ào!”
Sau lưng có tiếng nước chảy, đồng thời Tô chân cảm thấy sau lưng mình có một l*иg ngực.
Một đôi tay lạnh lẽo từ phía sau vươn ra ôm chặt lấy khiến cô ngã ngửa vào bồn tắm chứa đầy nước.
Tô Chân trợn mắt nhìn mặt nước đang rung chuyển trước mặt.
Đôi tay giam cầm cô mạnh đến mức cô không giãy giụa nổi. Lẽ nào cô phải chết chìm trong bồn tắm sao? Sau này làm một Long vương bồn tắm ư?
Cô không cam lòng…Cô còn chưa từng yêu đương với trai đẹp, còn chưa đi xõa…
Khát vọng sống sót mãnh liệt khiến Tô Chân bộc phát sức mạnh đáng kinh ngạc, sau khi liều mạng vùng vẫy, cô đã tạm thời ngẩng đầu lên mặt nước và hít được một hơi.
Tuy nhiên cô cũng không tận dụng cơ hội quý giá này chỉ để hít một hơi mà dùng hết sức bình sinh để hét lên: “Anh có muốn kết hôn với tôi không?”
Tiếng hét này mang ba phần khí thế quyết chiến đến cùng với bảy phần thái độ bất cần, cam chịu số phận.
Cô thật sự không còn cách nào khác, điều liên quan duy nhất giữa cô và con ma này là bảo hiểm cầu hôn thành công 100%. Cô không biết liệu làm như vậy có ảnh hưởng đến hồn ma hay không nhưng cô cũng không còn cách nào khác nên chỉ đành thử một lần. Nếu như không có bất kỳ ảnh hưởng nào với ma thì cô chỉ có thể chấp nhận số phận chờ chết mà thôi.
Sau khi cô hét xong, tiếng nước chảy phía sau lưng dừng lại, đồng thời đôi tay giam cầm cô cũng biến mất trong giây lát.
Tô Chân không kịp vui mừng, cô dùng cả tay lẫn chân để leo ra khỏi bồn tắm, sau đó lao ra ngoài mà không quay đầu lại như thể chậm thêm một giây sẽ bị con ma nuốt trọn.
Lúc này, trong phòng bảo vệ của khách sạn, mấy nhân viên bảo vệ vừa trò chuyện vừa ăn uống vừa xem camera giám sát.
“Kỳ lạ ghê.” Một nhân viên bảo vệ trẻ tuổi đang ăn bánh ngọt nhìn chằm chằm vào camera giám sát nói: “Trời đã sáng rồi mà vẫn chưa thấy đi ra, từ trước tới giờ chưa từng thấy ai ở quá hai tiếng.”
Nói xong, những người khác trong phòng bảo vệ nhìn nhau, sau đó có người nhỏ giọng nói: “Các người nói xem chẳng lẽ đã…Có muốn đi gõ cửa không?”
“Nói linh tinh gì đấy?” Đội trưởng đội bảo vệ trừng mắt nhìn anh ta, sau đó ngẩng đầu nhìn camera giám sát trên tầng 4, trong mắt hơi mê mang nói: “ Nói không chừng người lần này có chút bản lĩnh.”
Lúc này, hình ảnh thang máy tầng 4 mở ra trong phòng giám sát, một người phụ nữ xinh đẹp với dáng người rất chuẩn trong bộ trang phục chuyên nghiệp bước ra.
Người đẹp đi về phía 407, khi vừa đi tới cửa và định gõ cửa, đột nhiên cửa mở ra. Bên trong có một người tóc tai bù xù lao ra va phải người đẹp khiến cô ta ngã xuống đất và bị đè lên.
“Ai da!” Lưu Đan bị đυ.ng đầu óc rối mù, cũng may mà trên sàn có thảm, nếu không cô ta đã bị ngã nặng.
“Tôi đi đây…”Tô Chân bò dậy khỏi người Lưu Đan, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng vì sống sót sau tai nạn.
“Cô Tô?” Lưu Đan khó nhọc đứng dậy, cô ta nhìn Tô Chân với vẻ nghi ngờ: “Cô sao vậy?”
Tô Chân quay người yên lặng nhìn cô ta, ánh mắt này khiến Lưu Đan hơi sửng sốt. Cô ta làm việc ở khách sạn đã lâu, đã gặp đủ loại người nhưng cô ta cảm thấy Tô Chân rất kỳ lạ, kể cả ánh mắt này.
Cô ta không nói ra được kỳ lạ chỗ nào nhưng cảm giác cô Tô trước mặt khác với những người cô ta đã từng gặp trước đây.