Ngữ khí hắn nhẹ nhàng bâng quơ, tươi cười trên mặt càng thêm ôn nhu, hồn thể trong chớp mắt gần sát lại, khuôn mặt khiến nhật nguyệt thất sắc kia gần như dán ở trên mặt nàng.
Đồng tử Phó Điềm Điềm hơi co lại, thấy thần sắc ôn nhu trong mắt hắn biến đỏ đậm.
Mặc Sĩ Tiên Vương cười, nghịch một sợi tóc dài của nàng, khuôn mặt tuyệt mỹ có chút yêu dị: “Nhóc con, ngươi không phải muốn tung hoành một giới, thống trị thế giới sao? Cùng ta hợp thành nhất thể, ngươi lập tức có thể thực hiện được nguyện vọng này.”
Phó Điềm Điềm ở thời khắc nguy cơ ngược lại bình tĩnh lại, nàng cau mày, cố nén khác thường, “Người ngươi tưởng đoạt xá, kỳ thật là ta?”
“Đúng vậy.”
“Ta là nữ nhân.”
Mặc Sĩ Tiên Vương thưởng thức biểu tình của nàng, mặt gần như dán lên mặt nàng, ngữ khí nghe tới thực không sao cả: “Không sao, Tiên tộc giỏi thuật thân thể, chờ chiếm được thân thể của ngươi, một lần nữa tế luyện là được.”
Phó Điềm Điềm ở trong lòng lại lần nữa thăm hỏi mười tám đời tổ tông nhà hắn.
Nàng ngàn tưởng vạn tưởng cũng không nghĩ tới, Mặc Sĩ Tiên Vương thế nhưng bỏ qua Giang Thính Huyền tư chất tốt hơn không đi đoạt xá, tới đoạt xá nàng?
Có lẽ là thấy cảm xúc của nàng quá mức phong phú, động tác của Mặc Sĩ Tiên Vương mềm nhẹ nâng mặt nàng lên, âm thanh vừa ôn nhu vừa tàn khốc: “Ta thích người thú vị, dù chỉ là thân thể.”
Ở bên trong ôn nhu và ác ý, hắn dán giữa mày chính mình vào giữa mày nàng, toàn bộ hồn thể hóa thành một mảnh quang hoa ùa vào thức hải nàng.
Phó Điềm Điềm đè lại giữa mày, chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt bắt đầu mơ hồ.
Hệ thống ở trong đầu vội vàng kêu gọi nàng: “Ký chủ!”
Nàng lảo đảo té ngã ở bên tấm bia đá, duỗi tay chống trên bia.
Dòng chữ gập ghềnh dưới lòng bàn tay có chút thô ráp, Phó Điềm Điềm cực lực chống lại lực lượng xa lạ trong thức hải, đột nhiên nhớ tới phần sau công pháp vừa rồi xem qua.
“Ha hả……”
Nàng ngẩng gương mặt, trên mặt đột nhiên xuất hiện một tia tươi cười tà tứ cực giống Phục Thiên Lâm.
“Tưởng đoạt xá bổn thủ tịch, ngươi nằm mơ! Ông nội ngươi hôm nay khiến cho ngươi biết cái gì kêu là làm áo cưới cho người khác!”
Ở thời khắc cuối cùng khi tầm mắt mơ hồ, Phó Điềm Điềm nhắm chuẩn Giang Thính Huyền đang khoanh chân ngồi, chồm qua.
Tác giả có chuyện kể:
Phó Điềm Điềm: Dám đoạt xá ta, ông đây hiện tại liền ‘hái’ Giang Thính Huyền làm chết ngươi!
Giang Thính Huyền:?
# Một năm kia, ta đi thăm dò bí cảnh liền ngoài ý muốn thất thân, còn không biết thân phận đối phương là thần tử đại nhân cao lãnh#
PS: Vì phòng ngừa có độc giả không hiểu được logic ở đây, ta giải thích một chút, những gì Mặc Sĩ trước đó đã nói cùng nữ chủ nam chủ đều là sự thật, ngoại trừ đoạt xá và giới thiệu bối cảnh của hắn, công pháp này hắn xác thật chưa từng tu luyện, bởi vì công pháp này chính là Tiên tộc cố ý sáng tạo ra dùng để phong ấn hắn.
Phần sau của《 di tinh đổi nguyệt 》 không chỉ có pháp môn song tu, còn có một phương pháp phong ấn, chỉ là điều kiện hà khắc, yêu cầu hai loại lực lượng là tinh lực và nguyệt linh.
Nguyệt linh là chủ, tinh lực là phụ, nguyệt nuốt tinh mới có thể tu thành.
Phó Điềm Điềm sở dĩ không có đổi công pháp khác, là bởi vì phần sau công pháp này cùng loại với bí thuật thải dương bổ âm, dù cho ngày nào đó bất hạnh thực hiện, cũng là nàng chiếm tiện nghi của Giang Thính Huyền.