Mẹ Đơn Thân Đụng Độ Thẳng Nam

Chương 4: Đụng độ

Nhưng cô không ngờ chỉ hai ngày sau đã gặp lại anh, bộ tên này ban ngày rảnh rỗi vậy sao. Không cần đi làm sao.

Cô vừa trang điểm và thay trang phục xong thì nghe tiếng chuông cửa. Cô nhìn qua mắt mèo thì thấy là anh thì quyết định không mở cửa luôn. Tên hâm này. Coi như cô không có ở nhà đi.

Không ngờ tiếng chuông cửa vang lên liên hồi, anh còn nói:

“Tôi biết cô ở nhà, lúc nãy bảo vệ gọi lên xác nhận với cô mà”

Cô đành phải ra mở cửa. Lúc nãy có người giao hàng, bảo vệ gọi xác nhận thì cô chuyển tiền cho bên giao hàng rồi dặn cứ để đó chiều cô lấy. Bình thường cô thường trả tiền trước nên lúc giao hàng chỉ cần gửi bảo vệ, nhưng hôm nay cô đặt đồ chơi cho con ở shop lạ nên không dám trả tiền trước, dặn bảo vệ có người giao hàng thì báo cô.

Còn tên hâm trong đầu cô thật ra cũng cảm thấy bản thân bị điên. Bình thường anh không phải người nhiệt tình đến mức này, nhưng không hiểu sao nghe bảo vệ nhắc đến phòng cô thì theo bản năng nhớ đến trái ớt nhỏ kia nên mang lên. Định để trước cửa phòng cô rồi đi thì lại nhìn thấy tên sản phẩm trên nhãn dán nên anh đứng đây ấn chuông buộc cô mở cửa.

“Có chuyện gì vậy anh trai?” Cô mở cửa với nụ cười cợt nhả

“Tôi … tôi thuận đường nên mang đồ lên cho cô.” Chuẩn bị rất nhiều lời nhưng cô vừa mở cửa thì lập tức anh như bị điện giật, nói năng đều thấy khó khăn

“Ồ, cảm ơn anh trai nhiều nhé!” Cô đá lông nheo với anh, giơ tay lấy hộp đồ đang định xoay vào nhà thì anh chặn cửa nói nhanh:

“Cô dù sao cũng ở cùng chị gái và cháu, nên có chừng mực chút” Anh không dám nhìn vào mắt cô. Sợ bản thân lại quên thoại

“Ồ tôi làm gì không có chừng mực à?” Cô lại cợt nhã trêu đùa lại, còn dựa người vào cánh cửa cong một chân đầy quyến rũ. Thực chất trong bụng đang mắng tên hâm này trăm lần. Xem ra hắn đoán cô là em gái của bà mẹ đơn thân kia haha vậy thì cô càng không thể lộ ra sơ hở.

“Cô.. dù sao cũng còn nhỏ, không nên dùng những thứ này”

“Anh trai, thủ đoạn tán gái kiểu mới à. Hay định giống như hồi học sinh, thích ai thì đánh người đó để gây sự chú ý” Cô không hiểu anh nói gì nên đành giở giọng mỉa mai, cô cứ nghĩ tên thẳng nam này nghe vậy sẽ như lần trước đỏ mặt trốn vào nhà. Không ngờ nghe cô nói xong hắn giận dữ quát cô:

“Cô nói gì vậy, ai thèm tán tỉnh cô. Mẫu người của tôi là hiền lành, dịu dàng, không như .. như cô”

“Ok, ok, là tôi ảo tưởng, anh không tán tỉnh tôi. Cảm ơn anh đã giúp mang đồ lên. Tôi vào nhà được chưa” Cô đầu hàng, cô sợ nói chuyện lâu với tên này cô không nhịn được nữa mất.

“Cô không nên dùng những thứ đó, nếu cô thật sự có nhu cầu cũng không phải không thể” Bỗng nhiên thấy cô xìu xuống thì anh nói, nhưng lời vừa ra thì đã muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình.

“Hả” Cô lần này là ngơ thật rồi. Tên này nói gì vậy. Nhưng theo tầm mắt hắn cô nhìn hộp đồ trên tay, nhãn dán có dòng chữ: Đồ chơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Hic là đồ chơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ trí não cho bé, mà in thiếu mất rồi. Hèn gì nãy giờ hắn nói khùng điên ở đây. Khoan đã, nói.

“Vậy nên, do anh thấy cái này, nên nghĩ là tôi …” Cô nheo mắt nguy hiểm gằn từng chữ.

“Cô là con gái đừng có trang điểm đậm như vậy, ăn mặc cũng nên ý tứ một chút. Nếu không người ta sẽ nghĩ là cô là …” Vẫn không nhận ra vấn đề, anh chàng thẳng nam tiếp tục “lên lớp” cô.

Bốp

Á

Rầm

Ba tiếng động vang lên liên tiếp. Tiếng đầu tiên vì cô dùng toàn lực đá vào phía dưới của hắn, tiếng thứ hai đương nhiên là hắn la lên. Còn tiếng thứ ba chính là cô đóng cửa, mặc kệ hắn.