Dịch: Dực Vũ
Không có tòa nhà cao ốc, phần lớn là nhà ngói, nhiều nhất chỉ có vài nhà gỗ và nhà ba tầng. Nhiều khẩu hiệu khác nhau được vẽ bằng thạch cao trên tường, nhưng chúng trông không hề bẩn thỉu và bừa bộn chút nào.
Xe đạp là phương tiện di chuyển quan trọng nhất trong thời đại này. Đến cuối ngày, ngoại trừ chiếc xe tải giải phóng màu xanh quân đội nhìn thấy vào buổi sáng, Giang Hạ vậy mà chưa nhìn thấy bất kỳ chiếc ô tô bốn bánh nào khác.
Vào cuối xuân đầu hạ, người ta mặc quần áo vải xanh, bước đi vội vã. Giang Hạ nhìn thấy trên mặt bọn họ đều có thái độ tích cực, hăng hái.
Ngẫm lại, bây giờ chính sách vừa được nới lỏng, môi trường không còn căng thẳng như trước, mọi người đều tràn đầy năng lượng.
Đột nhiên, xe đạp bị người khác chặn lại, Giang Hạ khó hiểu nhìn sang, chỉ thấy một thanh niên mặc áo sơ mi trắng đang thiết tha nhìn cô.
"Hạ Hạ, em ly hôn Lục Thiếu Dương chưa?"
Mối quan hệ của anh ta với nguyên chủ là gì? Giang Hạ hơi nheo mắt lại, trong lòng cảm thấy rất kỳ lạ.
Thấy Giang Hạ không trả lời, Khang Học Bân có chút lo lắng: "Em yên tâm, anh đã nói với cha rồi, nhà máy giấy của bọn họ còn thiếu hai công nhân, chậm nhất là ngày kia, anh trai em sẽ được sắp xếp để nhận việc. Lục Thiếu Dương rất hung hãn, ngay cả phụ nữ cũng đánh. Em đừng để bị lời nói ngọt ngào của hắn đánh lừa!
Chẳng lẽ chính anh ta là người kích động nguyên chủ ly hôn?
Giang Hạ bình tĩnh nói: "Anh đang cản đường tôi, phiền nhường đường cho."
Cuối cùng cô cũng hiểu người đàn ông trước mặt không có ý tốt. Lấy cớ sắp xếp công việc cho anh trai của nguyên chủ, anh ta đã xúi giục nguyên chủ ly hôn.
Anh ta không biết ly hôn có ý nghĩa như thế nào với phụ nữ ở thời đại này sao?
Vẻ mặt Khang Học Bân thay đổi, anh ta nắm lấy cánh tay của Giang hạ: “Hạ Hạ, sao em lại thay đổi! Không phải chúng ta đã đồng ý ở bên nhau mãi mãi sao? Em đã quên lời hứa chúng ta ở thao trường rồi sao?"
Mí mắt Giang Hạ giật giật, nguyên chủ nhìn trúng loại người này! Vậy mà cũng tin, có quỷ mới tin người đàn ông này!
Tại sao lại không tới cầu hôn nguyên chủ trước khi nguyên chủ kết hôn?
Nhìn trang phục của anh ta thì điều kiện gia đình anh ta chắc chắn rất tốt. Liệu gia đình đó có cho phép anh ta kết hôn với Giang Hạ? Đừng đùa! Cho dù không có ký ức của nguyên chủ, Giang Hạ cũng có thể đại khái đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Nếu thực sự có liên quan gì tới anh ta, thời gian sau khi ly hôn của nguyên chủ có lẽ vô cùng khó khăn.
"Buông ra!"
"Không, Hạ Hạ, anh yêu em!"
Giang Hạ không thể thoát khỏi sự lôi kéo của người đàn ông, cảm giác bất an và khó chịu do xuyên không gây ra ngay lập tức làm bùng lên cơn giận của cô.
Trong tích tắc, một cái tát lớn giáng thẳng vào mặt Khang Học Bân.
Anh ta không thể tin được buông tay Giang Hạ ra, cô vậy mà đánh anh ta! Chẳng lẽ cô đã thay đổi chủ ý, không muốn ly hôn với Lục Thiếu Dương? Hôm trước bọn họ còn nói chuyện vui vẻ, sao Giang Hạ lại đột nhiên lật mặt?
"Em không muốn ly hôn với Lục Thiếu Dương sao?"
"Bệnh thần kinh!"
Giang Hạ lười để ý tới nam nhân đối diện, cô không phải nguyên chủ, cũng không có ý định biết chuyện cũ của nguyên chủ. Sự xuất hiện của người đàn ông này đã giải đáp sự nghi ngờ của Giang Hạ. Lòng cô trở nên bình tĩnh hơn và con đường đi trong tương lai cũng trở nên rõ ràng hơn.
Khang Học Bân không muốn để Giang Hạ rời đi, hôm nay anh ta phải nhận được câu trả lời. Giang Hạ là người phụ nữ đẹp nhất anh ta từng gặp, Lục Thiếu Dương cũng xứng sao?
Trước khi anh ta có thể tóm lấy Giang Hạ lần nữa, một nắm đấm mạnh mẽ đã lao tới và đánh anh ta ngã xuống đất.
Có người đi xe đạp lao tới, lúc này chiếc xe đạp Phượng Hoàng* màu đen đã nằm trên mặt đất, bánh sau vẫn đang quay với tốc độ cao.
(*Hay còn gọi là xe đạp Phoenix, sản xuất tại Trung Quốc, là biểu tượng của sự giàu có thời đó)
Rõ ràng đối phương thậm chí còn không có thời gian để đỗ xe, liền vứt nó đi rồi lao tới.
Giang Hạ đau đầu, chẳng lẽ người đàn ông sau này cũng có vướng mắc tình cảm với nguyên chủ?