Cô Vợ Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc

Chương 18: Tết

Cũng chẳng mấy mà lại tết, năm nay các bạn nhỏ đã 13 tuổi, bà cho Nhã Linh tự đi chúc tết.

Tết Lý Nhã Kỳ cũng gọi về, chúc tết bố mẹ, hỏi thăm tình hình Nhã Linh ở nhà thế nào.

Năm nay Nhã Linh được sắm cho chiếc áo tân thời cách tân màu đỏ,vô cùng đẹp. Cô bé nay đã trưởng thành, vẻ đáng yêu lúc trước đã giảm bớt, thay vào đó là sự xinh đẹp. Tuy ở quê đi bẹo nắng suốt mà cô bé lại không bị đen,khuôn mặt vì ăn nhiều nên hai má có đôi phần phúng phính.

Được bà giao cho đi chúc tết nhưng mà vẫn cứ là lười biếng, phải Dương qua gọi mới chịu dậy đi chúc tết.

Nhưng đi được vài nhà lại đòi về, Dương bất lực ,cố kéo đi vào vài nhà nữa rồi cũng về.

- Năm mới con chúc bà mạnh khoẻ, vạn sự như ý ạ.

- Ừ, năm mới bà cũng chúc Huế chăm ngoan học giỏi, gặp nhiều may mắn nhé.

- Dạ.

Nhã Linh về thì thấy Huế và cô Tú đang ở nhà mình. Cô bé chào hỏi chúc tết cô Tú rồi cũng vào trong buồng, gọi điện cho mẹ.

- Alô mẹ ạ.

- Là anh.

- Ơ, anh ơi...

- Năm mới anh chúc Nhã Linh khoẻ mạnh,học giỏi , đặt biệt có nhiều lì xì nhé.

- Dạ em cảm ơn anh.

- Mẹ đâu anh?

- Mẹ đi chúc tết rồi, không có nhà.

- Mẹ về thì bảo mẹ gọi cho em nhá. Thế anh Vũ không lì xì cho em à?

- Bao giờ anh về anh lì xì cho.

- Được, nhớ đấy.

- Ok...

Ngoài phòng khách, Dương qua chúc tết bà Sáu, ngồi ngoài phòng khách chơi được lúc cũng vào buồng theo Nhã Linh.

- Làm gì đấy?

- Đang nói chuyện với anh Vũ.

- Dương đấy à?

- Anh.

- Dạo này Linh học được không?

- Em vẫn vậy...

Ngồi nói chuyện một lúc thì Lý Nhã Kỳ về.

- Mẹ ơi, Linh gọi đến này mẹ...

Mấy ngày tết ngắn ngủi nhanh chóng trôi qua,Nhã Linh ăn nhiều mập càng thêm mập.

- Mai lại đi học rồi.Chán thật...

Hôm sau

- Linh ơi, đi học...

Các bạn nhỏ lại quay trở lại trường học, chẳng mấy chốc lại đến 8-3. Năm nay nhà trường tổ chức cho các lớp đi du lịch,địa điểm hướng tới là một khu vui chơi giải trí, đi chùa đầu năm.

Ai cũng háo hức cho chuyến đi này bởi nơi tới là một trong những khu vui chơi giải trí bậc nhất, có khá nhiều điều thú vị. Toàn bộ a2 đều đăng ký đi hết, háo hức chờ đợi chuyến đi này.

- Chúng ta sẽ đi du lịch vào sáng chủ nhật tuần này. Vì a4 có rất ít bạn đi nên là sẽ đi chung xe với lớp ta.

- Chán thế. Lớp mình phải một mình một xe chứ cô.

- Thôi a4 có mấy bạn thôi mà lớp mình vẫn còn dư nhiều chỗ mà. Quyết định vậy nhé, chủ nhật 5h khởi hành nhé các em.

- Dạ.

Chẳng mấy mà đã chủ nhật, hôm nay các bạn nhỏ có vẻ xinh đẹp hơn bình thường thì phải.

- Mang đây tớ cầm cho.

Vẫn như mọi khi, Dương vẫn bám dính lấy Nhã Linh. Các bạn nhỏ đã vào chỗ, trong xe còn có vài người bạn từ a4.

Huế ngồi cạnh Trà My, bên cạnh Trà My đang say xe, Huế tốt bụng chạy đi chạy lại giúp đỡ Trà My.

Nhã Linh cũng không khá hơn là mấy.Lên xe thì rất háo hức nhưng đi được một lúc thì say xe đến mệt lả, đang không ngần ngại dụi vào người Dương ngủ mất tiêu.

Đến nơi đã là 9h mấy người say xe như được giải thoát ,chạy ra khỏi xe, hít lấy hít để không khí.

Bên a4 chỉ có mấy người nên cũng đi cùng đoàn với a2 luôn.Lúc này nhiều bạn nhỏ say xe đầu óc đã rũ rượi giờ mới thi nhau trải lại. Từng đoàn, từng đoàn 4,5 bạn nhỏ cùng nhau đi theo sự hướng dẫn của hướng dẫn viên, đi thăm hết chỗ này đến chỗ khác.

Chẳng mấy chốc mà đã đến trưa, mọi người tụ lại bắt đầu ăn cơm. A4 chỉ có mấy bạn ,có vẻ hơi lạc lõng.

- Trà My, ở đây.

- Cảm ơn. Huế ,cảm ơn cậu lúc trên xe nhé.

- Không có gì. Dù gì lúc trước bọn mình cũng cùng lớp mà...

Bữa trưa nhanh chóng kết thúc, buổi chiều các bạn nhỏ sẽ sang một địa điểm khác thăm chùa, chơi ở đó đến 4h rồi khởi hành về.

- Mệt chết đi được, vừa ăn cơm xong.

- Vừa có ăn được không?

- Mệt chết được, tao buồn ngủ quá.

- Uống nước đi,lát lên xe ngủ.

- Tao say xe muốn chết, có mà ngủ được.Haizzz, chán chết được...

Xe lại khởi hành, một số bạn là như chịu cực hình nhưng đường sang địa điểm mới chỉ có một chút nên không ai làm sao cả.

- Trời ơi, chết tao.

- Nhã Linh, từ từ.

Xe dừng lại tại địa phận chùa.Các bạn nhỏ xuống xe nghỉ ngơi tại chỗ một lúc rồi nên địa phận chùa.

- Dương ơi,tao đau đầu quá.

- Lên kia ngồi đi.

Huế rất hoà đồng nên mấy bạn a4 đi chơi cùng cộng với thành viên của lớp tạo thành nhóm nhỏ đi chơi cùng nhau. Họ còn chụp ảnh cùng với nhau có vẻ rất vui.

Ngược lại, Nhã Linh có vẻ khá mệt, ngồi một chỗ không đi chơi đâu.

Chẳng mấy chốc mà đã đến lúc phải về, một số người lại kêu than trời đất vì lại sắp phải ngồi ô tô rồi.

- My sang bên a4 học có vui không?

- Cũng được, lớp mình vẫn học tốt chứ?

- Vẫn ổn.

- Mà Huế cẩn thận Nhã Linh đấy nhá.

- Hả... Sao cậu nói vậy?

- À không có gì, tại lúc ở lớp tớ thấy Nhã Linh cũng không thích Huế lắm ý.

- À...Tớ biết rồi. Bây giờ Nhã Linh không giống lúc trước nữa rồi. Cũng không gây khó dễ cho mình nữa.

*Huế,tớ xin lỗi. Nếu cậu biết những việc mà tớ gây ra cho cậu chắc cậu ghét tớ lắm.*

Khoảng là 5h là xe đến trường, có rất nhiều phụ huynh đã đợi sẵn để đón con mình về nhà.

- Tớ về đây, tạm biệt Huế nhá.

- Cậu đi xe đạp à?

- Đúng rồi, mình về trước đây.

- Được.