Cô Vợ Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc

Chương 17: Đá bóng

Vài tuần sau

" Chiều thứ 5 tuần này sẽ diễn ra chung kết bóng đá nam chào mừng 20-11 giữa 8a2 và 8a5 , 9a3 và 9a5, nhà trường...."

Bên dưới

- Linh có đến không?

- Có mà...

- Ừ

Chung kết

Sân bóng chiều hôm đó đông nghịt người.

- Nhã Linh, lớp trưởng ở đây.

- Lớp mình chuẩn bị thế nào, Dương.

- Dạ đã chuẩn bị tốt hết rồi ạ.

- Lớp mình cố lên, a2 quyết thắng.

- Cố lên nha Dương...

- Ok cậu.

2 giờ diễn ra trận chung kết giữa 9a3 và 9a5, 8a2 với trang phục màu trắng vẫn không lơi lỏng tập luyện. Thủ môn của a2 là Hoàng Phúc để cho các bạn đá luân lưu vào và đỡ bóng.

Trận bóng kết thúc với chiến thắng thuộc về lớp 9a5 các cổ động viên đang không ngừng hò hét vì chiến thắng.

Chỉ vài phút nữa là diễn ra trận bóng giữa 8a2 và 8a5. 8a5 với trang phục màu đỏ đang khởi động cùng đông đảo cổ động viên. Có vẻ lớp 8a5 rất đoàn kết. Ngược lại cổ động viên của 8a2 thì chỉ thấy có vài người, đội bóng của a2 đã vào nhà đa năng tập luyện, cổ động viên cũng tản đi khắp nơi.

" Đúng 4h30 sẽ diễn ra trận thi đấu giữa 8a2 và 8a5 đề nghị giáo viên chủ nhiệm đưa học sinh của mình ra sân bóng để chuẩn bị thi đấu."

Nhà trường thông báo lúc này cầu thủ của a2 mới từ nhà đa năng ra sân. Cổ động viên của a2 cũng từ từ tập hợp đông hơn. Ngược lại bên 8a5 luôn là trạng thái nhiều năng lượng, cổ động viên của a5 đã chuẩn bị sẵn tinh thần cổ vũ cho đội bóng của lớp mình.

- A2 cố lên.

- A5 cố lên, a5 vô địch, a5 vô địch.

Phía bên cổ động viên của a5 cổ vũ vô cùng nhiệt tình, a2 cũng không kém nhưng có vẻ yếu thế hơn. Các chàng trai của a5 cao to hơn so với a2, ngược lại a2 nhỏ hơn nhưng lại rất đẹp trai, da còn rất trắng.

- A2 cố lên.

- A5 cố lên.

Nhã Linh sợ Dương lại dỗi nên cũng biết điều lết thân tới xem.

- Cố lên.

Dương đá bóng nhưng cũng không quên nhìn xem Nhã Linh đang ở đâu. Thấy cô bé, Dương phải nhìn một lúc mới tập chung đá được.

- A2 cố lên.

- Cả lớp ơi, chúng mình hô to lên cổ vũ cho đội bóng lớp mình nào. Các bạn ra kia lấy mấy cái chai ra đây đập cổ vũ.

- Ok,Huế.

Hiệp 1 kết thúc với tỉ số 0-1 nghiêng về a5. Thủ môn Hoàng Phúc của a2 cứu a2 mấy màn thua trông thấy nhưng vẫn không thể qua nổi những cầu thủ của a5. Bên A5 có cầu thủ Hoàng Dương mang số 07 tham gia đội tuyển bóng đá của trường, cộng thêm a5 toàn những cầu thủ có đôi phần to lớn, có vẻ đè bẹp a2 về mặt thể lực.

Giải lao, các bạn chạy lại chỗ đội bóng.

- Dương, uống nước đi.

- Không sao còn một hiệp nữa.

- Bên a5 cứ chơi kiểu đẩy á, tao bị ngã mấy lần.

- Không sao đâu, các bạn. Chơi hết mình thôi, thắng thua không quan trọng.

Tuy hơi thất vọng nhưng Dương vẫn chạy tới chỗ Nhã Linh ,ngồi cạnh cô bé.

- Tớ đá được không?

- Có mệt không? Uống nước đi.

- Nếu tớ thua thì sao?

- Có sao đâu, thắng thua là chuyện bình thường mà...

Thấy Dương chạy tới ngồi gần Nhã Linh vài người dường như không vừa lòng.

- Sao Dương chạy ra chỗ Nhã Linh rồi vậy?

- Ai biết đâu.

- Bám nhau suốt thôi...

15 phút giải lao kết thúc, tiếp đến là hiệp 2 của trận đấu. A5 vừa ghi được một bàn thắng khí thế đang sôi trào.

- Linh có muốn nói gì với Dương không?

- Cố lên,thắng thua không quan trọng, chơi hết mình là được.

- Ok.

- Các bạn cố lên nhé.

- A2 cố lên, a2 vô địch.

Sau tiếng còi hiệp 2 bắt đầu,a5 với một chiến thắng lao lên như vũ bão quyết giành thắng lợi về cho lớp mình.

Trận đấu diễn ra vô cùng căng thẳng cho đến khi.Ở phút 80 của trận đấu Chí Dương của a2 sút vào lưới của a5 nâng tỉ số lên 1-1, a5 lên tinh thần, ép lưới a2 quyết giành lại chiến thắng.

- A2 cố lên.

- Các bạn cố lên.

- Giữ cho đến hết trận thôi các bạn ơi.

- Cố lên Chí Dương, Phúc Dương cố lên....

Sau những phút cuối giằng co ác liệt, cuối cùng hai đội hoà với tỉ số là 1-1. Bên a2 thay cầu thủ liên tục, cuối cùng cũng gỡ được một màn hoà trông thấy. Cổ động viên của a2 không ngừng hò hét vì vui sướиɠ.

- Ơ, Hà Linh kìa.

- Ơ, Hà Linh, Hà Linh ơi...

- Các bạn.

- Hà Linh, nhớ cậu chết mất.

- Sao cậu lại về đây thế?

- Tớ theo bố mẹ về ăn cỗ, nghe đám ở làng nói hôm nay lớp mình đá bóng tớ đến cổ vũ.

- Ơ, Hà Linh, cậu về đây học à?

- Không mình về đây chơi thôi.

- Ơ thế trường cậu không phải học à?

- Tớ xin nghỉ ý mà.

- Lớp phó, lớp trưởng.

- Giờ Huế không còn làm lớp phó nữa rồi. Chán thật, tưởng Hà Linh về đây học cơ.

- Khả Hân, Trà My đâu?

- Hai cậu ấy chuyển sang a4 rồi.

- Thế à?...

Hà Linh về thăm mọi người, các bạn rất vui. Duy, Hưng ở lớp khác thấy Hà Linh cũng chạy sang a2 chơi.

Nghỉ giải lao xong là tới hiệp phụ nhưng vẫn không quyết định được thắng thua, cuối cùng phải đá luân lưu quyết định.

- Cố lên nha các cậu.

- Cố lên.

- Cố lên.

Lượt đá luân lưu đầu tiên là a5 với một quả trượt và toàn bộ trúng. Tiếp đến là a2 với thủ môn đội bạn là Dương Lâm.

- Cố lên.

Kết quả a5 giành chiến thắng với lượt luân lưu nhiều hơn,a2 Chí Dương và Khải Phong đá trượt tạo cơ hội cho đội bạn giành chiến thắng.

Cổ động viên của đội bạn không ngừng ăn mừng chiến thắng. Ngược lại a2 phải tự động viên nhau.

- Không sao đâu, lớp trưởng, chúng mình học giỏi là được rồi.

- Hahaha.

- Vậy cũng được.

- Nước này, uống đi.

- Ừ...

Mọi người đi trước trò chuyện rất vui vẻ. Dương đi sau cùng với Hà Linh và Nhã Linh.

Mọi người đi vào lớp, Hà Linh vào thăm lớp chơi với các bạn một lúc rồi cũng đi về.

- Hà Linh phải về rồi à?

- Ừ, tớ về nấu cơm đây.

- Chán thế.

- Các bạn, khi nào tớ về ăn cỗ lại về thăm các bạn.

- Cậu về thế này liệu có bị chậm chương trình trong đấy không?

- Tớ về ăn cỗ đáng hôm qua phải đi rồi nhưng mà nghe nói hôm nay lớp mình đá bóng tớ xin bố mẹ ở lại một ngày rồi đến xem lớp mình.

- Thế vừa nãy cậu ở đâu sao bọn tớ không thấy?

- Tớ đợi lớp mình đá tớ mới ra xem.

- Về đây học đi, Hà Linh ơi.

- Tớ cũng muốn thế nhưng mà không được. Tớ cũng nhớ các cậu lắm. Nhã Linh ,dạo này xinh nhỉ? Các bạn nam lớp mình cao thật đấy.

- Thôi các bạn, để Hà Linh còn về.

- Ở trong đấy có vui không, Hà Linh?

- Không vui bằng ngoài này, tớ học trong đấy toàn nhớ lớp mình thôi.

- Cậu thỉnh thoảng về cứ đến đây, bọn tớ lúc nào cũng tiếp đón cậu.

- Hai năm nữa là vào cấp 3 rồi, có ở mãi ở đây đâu.Lớp mình cố gắng lên mà thi đậu vào Thanh Lâm cho đỡ phải xa nhà.

- Haizz. Hà Linh bọn tớ nhớ cậu lắm...