Sáng Hôm Sau
Trần Anh thức dậy như thói quen cô tính lật người để lấy điện thoại coi mấy giờ thì thấy như có thứ gì đó kéo mình không thể đi được cô ngơ ngác nhìn xuống dưới nàng đang ôm cô ngủ rất ngon.
Cô đang nhìn chằm chằm nàng thì một làn gió nóng phả vào cổ khiến cô rùng mình, Trần Anh từ từ kéo tay nàng ra khỏi người mình thấy Linh Vũ ngủ say Trần Anh cũng không có ý định gọi dậy, cô đi vào nhà vệ sinh súc miệng về đến nhà đánh răng sau vì đây là nhà của nàng.
Đồ vệ sinh cá nhân cũng là của nàng, súc miệng rửa mặt xong cô đi xuống dưới mua đồ ăn sáng cho cả hai vì cô không biết nấu ăn, cô ăn trước rồi quay về lại căn cứ bàn bạc với các thành viên còn nàng đã thức từ trước giả vờ ngủ xem cô sẽ làm gì.
Nhưng cô quá ngốc cái gì cũng không lam nàng đành kệ đi tắm rửa ăn áng cô mua rồi đi đến công ty làm việc Linh Vũ đã kêu người đến thử các dấu vân tay trên của công ty đúng thật có rất nhiều dấu tay trên đây, thường thì sáng sớm sẽ có người phụ trách mở của đi sớm để mở cửa.
Sẽ chỉ có một vân tay nhưng lần này rất nhiều có người muốn báo cảnh sát nhưng nàng đã ngăn lại nàng muốn xem Trần Anh của nàng sẽ làm cái gì những kẻ này.
Về tới phòng họp cô đã chia điều công việc cho mọi người:" nghe cuộc nói chuyện tối qua của bọn họ tôi có thể cảm thấy bọn họ rất sợ cái người được gọi là chủ tịch này nên chắc chắn họ sẽ quay lại lấy cho bằng được tài liệu quan trọng".
"Nên tối nay anh Quốc Khải sẽ hướng dẫn cho Nam Khánh làm việc còn Khuyết Băng cùng tôi đi bắt cô thư ký kia quay về tra hỏi" Khuyết Băng nghe mình cũng sẽ được thực hiện nhiệm vụ này thì đồng ý hai tay hai chân.
"Khuyết Băng đừng quá bi quan về họ chúng ta chưa xác định là tên hôm qua có đến hay không, cả em nữa Trần Anh phải quan sát thật kỹ rồi hành động không nên nóng vội".
Cô gật đầu đáp ứng:"Được rồi đã đến giờ em đến công ty đây tối nay cứ như thế mà làm là được".
Tất cả mọi người gật đầu, buổi đi làm trong công ty cũng như thường không có gì đặc biệt, cô luôn quan sát hành động của thư ký, hình như thư ký cũng bắt đầu để ý đến cô.
Tối Hôm Đó.
Cô đứng ở trước cửa canh chừng khác một điều là lần này cô mặc áo khoác trùm mũ đeo khẩu trang xuất hiện giữ đường không sợ hãi, còn Khuyết Băng lên trên lầu để bắt thư ký đi.
Được vài phút hình như thấy lâu quá thư ký chưa ra nên có một tên đã đi đến, cô thấy vậy liền leo lên cầu thang trước nói với Khuyết Băng vì mục tiêu tối nay là bắt thư ký không phải đánh nhau với những tên còn lại.
Lên tới phòng cô thấy Khuyết Băng đánh ngất được thư ký nhưng không còn kịp rồi tên kia đã lên sắp tới nếu đem cô ta đi bây giờ thì mình sẽ bị nghi ngờ mất, cô nhanh chóng kéo Khuyết Băng đến chiếc ghế sofa gần đó.
Cùng lúc đó cánh cửa đã mở ra tên đeo mặt đi đến bên thư ký đang nằm quỳ một gối xuống vỗ vỗ nhẹ mặt nói:"ơi cô làm gì nằm đây thế lười biếng sao nhiệm vụ cũng không làm muốn bị trừ lương hết mới chịu sao, này mau dậy đi chứ" Thư Ký giật mình mơ mơ màng màng mở mắt ra.
"Làm sao lại ngủ ở đây hả để chủ tịch biết cô chờ mất mạng đi" Cô thư ký nói :"Không biết vì sao khi nãy tôi lại buồn ngủ bắt thường" tên đó mặc kệ lời giải thích của thư ký kêu cô tiếp tục lấy dữ liệu.
Vậy là nhiệm vụ của cô và Khuyết Băng đã thất bại bên tai cô vang lên giọng nói là của Quốc Khải:"Nhiệm vụ mặc kệ đừng giao chiến đánh động cỏ quay về" Trần Anh nhận mệnh.
Đột nhiên Khuyết Băng lỡ chân đá vào sofa khiến nó phát ra tiếng thư ký cùng người lạ mặt nhìn qua:"Là ai" tên lạ mặt mở miệng, lần này cô đã bắt lực với Khuyết Băng rồi, tên bí mật và thư ký nhìn nhau, tên bí mật đứng lên đi từ từ đến chỗ vừa phát ra âm thanh nhưng lại không thấy ai cả.
Vì cô và Khuyết Băng đã thoát bằng đường cửa sổ cô rất nhanh nhẹn vừa nhảy qua cửa sổ liền đóng cửa sổ lại mang theo ống nước trượt xuống an toàn về căn cứ mà không bị nghi ngờ, nhưng trước khí núp cô đã lấy được USD nên nhiệm vụ họ cũng thất bại.
Tại sao cô biết một 100% nhiệm vụ họ thất bại vì Quốc Khải đang theo dỗi họ qua camera thấy họ đang tìm USD vò đầu bứt tóc rời đi với gương mặt ngơ ngác không hiểu chuyện gì, nên lần này mặc dù nhiệm vụ thất bại nhưng họ đã ngăn cảng những người kia lấy được tại liệu.