Vào ngày hôm sau những người khác còn đang ngủ thì cô đã thứ sớm để chuẩn bị đi đến đồn cảnh sát, trước khi hành động thì tối qua cô đã có trao đôi phương thức liên lạc với cả nhóm.
Khi đến đồn cảnh sát đúng thật là cô đã bị mắng thêm một trận sao đó là đến phòng họp để bàn bạc về kẻ trừng phạt, kế hoặc của họ đều bị Trần Anh nắm trong lòng bàn tay.
"Mặc dù kẻ trừng phạt dù là nhắn như vậy nhưng không có kẻ nào ngốc đến nổi nói chính xác giờ thực hiện của mình, nên tôi đoán giờ thực hiện rơi vào 9giờ hoặc 10giờ" Một thám tử trẻ lên tiếng trước.
"Đúng vậy mục tiêu thứ hai này của tên đó đang bị truy nã khắp nơi nên chắc chắn sẽ không ngồi yên mà là di chuyển luyên tục" Họ đưa ra nhiều giả thuyết khác nhau lần này tới lượt cô lên tiếng:" vậy lỡ như là sự thật vậy thì không khác nào chúng ta thấy chết mà không cứu".
Cô bắt đầu thao túng bọn họ để họ tin, tin nhắn của kẻ trưng phạt là thật, qua một hồi suy nghĩ thì họ vẫn quyết định đi nơi mà ket trừng phạt gửi, thấy mục đích của mình đã hoàn thành cô lấy điện thoại nhắn cho hai người còn lại, nhận được tin họ sẵn sàng hành động.
Lần này đi không nhiều từ mười người trở lên có trang bị súng và vũ khí nhưng đối với cô chỉ cần con dao bên chân phải là đủ, khi cô đến đồn cảnh sát đã ghé qua bên kẻ buông ma túy hỏi lại hắn một lần nữa đã xác định được chỗ mà các cô gái bị bắt giữ.
7giờ50 tất cả mọi người lên xe rời đi, đến địa điểm mà cô đã đưa dưới danh nghĩa kẻ trừng phạt còi xe in ỏi, tất cả dừng lại ở một căn nhà hoang đi vào bên trong thì không có gì nhưng cô biết bọn chúng lấy căn nhà hoang đề ngụy tạo, thật ra là có mật thất.
Cô kêu mọi người chia nhau ra tìm công tắt, cô đang tìm công tắt thì phía sau có một kẻ vung gậy đánh lén, cô nghe được tiếng gió nghiêng người sang một bên tránh nè, Trần Anh nâng cùi chỏ lên, chân phải đưa ra kẹp chân phải hắn xuay người tung cùi chỏ vào thái dương của hắn khiến hắn kêu đau.
Cô ngồi xuống bên cạnh hắn lạnh lùng mở miệng:" Nói đi các cô gái và động bọn của ngươi ở đâu" hắn ta biết cô là cảnh sát ăn rất nhiều tiền của đại ca hắn nên hắn vênh váo không sợ, nhưng hắn sai rồi cô không ăn của ai cả, Trần Anh cầm gậy mà hắn vừa tính đánh cô lên.
Quất xuống khiến hắn lại ăn đau:"Chỉ có lũ cảnh sát ngu ngoài kia mới ăn tiền của đại ca ngươi còn ta thì không, ngươi là người thứ hai ta cho lựa chọn đó phải suy nghĩ kĩ vã" Nhìn đôi mắt không chút cảm xúc nào của cô hắn biết lần này phải suy nghĩ thật kĩ hắn không muốn chết.
"1 khai ra nơi mà đồng bọn của ngươi đang và các cô gái, 2 chết không toàn thây, chỉ được chọn một lần duy nhất tôi rất ghét nói nhiều chọn đi 5 phút bắt đầu".
Nhìn Trần Anh đến từng giây từng phút khiến hắn bắt đầu sợ hãi, hắn lắp ba lắp bắp nói ra hết tất cả, lấy được thông tin cô liền rời đi để hai người còn lại giải quyết tên đó, đúng thật đi theo lời của hắn chỉ chổi cùng cô đã đến được nơi mà lũ buông người đang ăn uống rất hăng say vì chiến lợi phẩm lần này.
Nhưng chúng lại không biết mình sắp gặp họa rồi, cô kêu những cảnh sát đến đây để thấy cảnh hiên tại bên bọn hắn khoảng 8,9 người gì đó cả hai bên lao lên giằng co, kẻ nhuộm đầu đỏ trong đó chắc là trợ thủ đắc lực của tên trùm.
Và hắn cũng là kẻ đánh hăng hái nhất, dù vậy chỉ vài đòn cơ bản cô đã đánh hắn không kịp thở thấy tình hình nghiên về phía cảnh sát, tên tóc đỏ thấy không tốt nên đã để lại đồng bọn mà chạy đi, còn không quên bắt theo con mồi mà đại ca hắn ưng ý nhất.
Thấy vậy Trần Anh liền chạy theo trên đường chạy đi hắn ta xô ngã mọi thứ để cảng đường cô, tưởng chừng đã thoát nhưng cô đac kêu hai người Nam Khánh cùng Khuyết Băng mai phục sẵn ở đó rồi.
Bắt được hắn ta thì cô lên xe của Nam Khánh cả 3 đua cô gái về nhà an toàn trước rồi quay về căn cứ trên đường về cô nhắn với cục trưởng tên đó đã chạy thoát nhưng cô gái không sao.
Rồi đem tên tóc đỏ rời đi đưa đến tầng hầm giam cầm tên buông người nhốt hắn vào cùng ,đợi lấy lời khai.
Khi hoàn thành việc lấy lời khai sẽ bắt đầu việc Trừng Phạt đối với những kẻ không có tình người thì cứ xử hắn ta một cách đau đớn như cách hắn đã làm với phụ nữ