Trừng Phạt

Chương 3

Chưa kịp đυ.ng vào cô gái đó, thì tên đánh lén bị một lực mạnh mẽ kéo về sau, khiến tên đó té ngã đập lưng đập mạnh xuống bàn kính trên đó toàn rượu đắt tiền.

Người vừa kéo tên đánh lén không ai khác chính là Nam Khánh, cậu vì thường tập gym nên thân hình rất đẹp chuẩn dáng tổng tài.

Qua một lúc những tên còn lại cũng đã đứng lên bao vây xung quanh ba người, Trần Anh không chỉ không hoảng sợ còn nhếch miệng cười khinh:"Lũ tép riu này mà cũng muốn đánh với tôi."

Cô nói xong vớ lấy cái chai rượu gần đó đập mạnh vào một tên, những tên còn lại cũng xông lên, Nam Khanh nhờ thân hình của mình đẩy ngã từng tên một.

Cô gái thấy đột nhiên có người lạ mặt còn mạnh như vậy con liền đề phòng Trần Anh thấy cô gái như vậy lên tiếng nói:"Cô tiếp cận hắn với mục đích gì." Vừa nói cô vừa chỉ tên đã đưa cô gái đến đây.

Cô gái nhìn theo tay cô, nhìn tên đó bằng ánh mắt căm phẫn:"Hắn ta đã cướp đi công ty của cha tôi, đổ lỗi cho cha tôi rằng ông ấy làm những chuyện phi pháp khiến ông ấy đi tù."

"Ông ta có chống lưng đấy"Nam Khánh lên tiến trước khi cậu đến đây đã điều tra thế lực sau lưng hắn nhưng không có kết quả, vì vậy câu chắc chắn thế lực sau lưng hắn không tầm thường.

Trần Anh nhìn hắn rồi từ từ tiến lại gần quỳ một chân xuống hỏi:" Những cô gái mà ngươi bắt đang ở đâu."Tên đó ngước nhìn cô với vẻ mặt ngông cuồng không sợ chết:"Sao tao phải nói cho mày nghe chứ, nếu hôm này tao chết thế lực phía sau tao sẽ không tha cho...".

Tên đó nói chưa hết câu, cô đã cho hắn một đấm:"Tao sẽ không cho mày chết dễ dàng như vậy đâu, những kẻ càng nhiều tội danh càng không nên chết nhanh mà là từ từ chết trong đau khổ."

Nhìn ánh mắt cô tên đó cũng run sợ nhưng lại không hó hé dù một tiếng:" Đưa hắn ta nhốt đi đừng để cảnh sát bắt gặp" Nam Khánh mở miệng, cậu không ngờ cô còn đáng sợ hơn trên tivi mà bọn cảnh sát đưa tin.

Trần Anh đáp ứng kêu hai người kia đưa tên đó đi trước, cô muốn viết một thứ nhắn nhủ cho lũ cảnh sát cũng như bọn tội phạm nhưng xung quanh đây không có viết:"Thôi vậy lấy máu của chúng nhắn nhủ cũng được."

Cô lấy một chai rượu gần đó đập bể, cầm lên mảnh vỡ, cắt cổ của một tên đang nằm lấy máu của hắn viết ra một dòng chữ • Các người quá chậm chạp chuẩn bị nhận xác• rồi để bên cạnh tên vừa bị cắt cổ một tắm ảnh, cô đã chọn mục tiêu mới trước khi hoàn thành mục tiêu này.

Cô đứng lên phủi áo, cởϊ áσ khoác bên ngoài ra, ra bên ngoài vứt vào thùng rác, khi nãy cô có nghe tiếng còi cảnh sát nếu cô ra ngoài với bộ dạng mặc áo khoác như này chắc chắn cô sẽ bị bọn cảnh sát chặn lại như vậy sẽ gặp phiền phức.

Khi cô đi trên hành lang cô lướt qua một cảnh sát kì cựu của sở cảnh sát ông ta quay lại nhìn cô không thấy cái gì khả nghi cũng không gọi cô lại tiếp tục tiến về phòng 301 nơi những tội phạm đang ở đó.

Lúc ra tới ngoài có một chiếc xe màu đen đang ở trước cửa khách sạn của sổ được hạ xuống đó là Nam Khánh và cô gái khi nãy, Trần Anh bước đến cửa xe mở ra bước vào bên trong.

"Này của cô sao."Trần Anh lấy ra một đống giấy tờ đưa qua cho cô gái, khi cô gái thấy nó thì vui vẻ nói:"Đấy chính là cổ phần của công ty bố tôi cảm ơn cô rất nhiều."

Khi đưa cô gái đến nhà, nhà của cô gái rất to đó là biệt thự khiến cô lóe mắt:" Mình còn ở nhà trọ nhục quá đi, hôm nay không có đi làm cũng không kiếm được miếng tiền nào chắc hôm nay nhịn đói quá."

Như thể đọc được suy nghĩ cô Nam Khanh đã mở miệng mời cô đi ăn, Trần Anh không ngại mà đồng ý đói quá rồi cũng không cần liêm sĩ gì cả, trên đường đi cả hai có bàn bạc về mục tiêu thứ hai sẽ xử lý như thế nào.

"Xử lý tên buông ma túy này đã rồi chúng ta bắt đầu với mục tiêu tiếp theo, thời gian tôi bắt tên này gần với vụ án trước tôi tạo ra lần này xa một chút."

Nam Khánh đáp ứng và nói muốn xây một căn cứ tạo ra một đội siêu mạnh mẽ đòi lại công lý, cô không ý kiến chuyện cô để ý bây giờ là làm sao cho tên cứng mồm kia khai ra nơi các cô gái đang ở.