"Tiểu Hạ Tử!"
Diệp Vân Khúc kiềm nén chính mình đang động tâm với con nai tơ trước mắt, tay phẩy một cái, biến mất ngay tức khắc.
Đợi đến khi Tiểu Hạ Tử tỉnh dậy đã là ngày hôm sau, cậu vậy mà đang nằm trong một căn phòng lạ, xung quanh thoảng qua một mùi hương thơm ngát, cậu hơi xoa hai bên thái dương, lại chẳng nhớ ra được vì sao cậu lại đang ở trong căn phòng này.
Nghĩ nghĩ Tiểu Hạ Tử kéo áo lên nhìn vào trong, cậu thở phào một hơi, may quá! Chắc là cậu đi loạn nên mới có thể vào căn phòng này nằm ngủ, còn lão thái tôn chắc là chưa trở về đâu nhỉ?
Tiểu Hạ Tử nhếch môi cười ngốc nghếch, nghiêng người đứng lên, lại nhặt y phục cậu cởi ra ném trên đất mặc vào.
Sau khi trở về, đầu tiên Tiểu Hạ Tử làm là đi gặp sư phụ, báo cáo tình hình.
Không gặp thì thôi, gặp rồi mới biết được lão thái tôn lúc này đang đi tham gia đại điển tranh lệnh bài đệ nhất Thần Phổ trăm năm mới có một lần, lão thái tôn là được mời đến làm người chứng kiến.
"Vừa mới đến đây lúc nãy, giờ này chắc đã đến nơi, người còn dặn con, mang đến một ít đồ vật cho người, con cầm lấy cái này mang đến đó!"
Nói rồi Huyễn Sinh sư phụ đi mất, chỉ để lại Tiểu Hạ Tử lúng túng vì cậu đâu biết đường đến đó.
Phải mất sức chín trâu hai hổ Tiểu Hạ Tử mới có thể đến được đại điển tranh tài, càng gần đến nơi, cậu càng thấy nhiều đồng đạo, lời trong lời ngoài điều là nhắc đến lão thái tôn của cậu.
"Ta nghe nói lão thái tôn Diệp Vân Khúc của Khí Vân Tông kia và Túc Linh cô nương của Thủy Linh Tông có tình ý với nha."
"Ai nha, là thật sao? Hèn gì ta cứ cảm thấy kì lạ, tại sao hai người có tình ý mà không kết đạo lữ?"
"Là lão thái tôn Diệp Vân Khúc kia muốn đợi Túc Linh cô nương vượt qua Đại Thừa kỳ, là cùng muốn độ kiếp phi thăng đó."
Tiểu Hạ Tử tò mò chen vào hỏi một câu.
"Vị Túc Linh đó là địa vị thế nào trong Thủy Linh Tông thế?"
"Túc Linh cô nương là em gái của trưởng môn phái Thủy Linh Tông, xem ra tuổi tác cũng sắp xỉ lão thái tôn Diệp Vân Khúc kia, a! Nhóc con, ngươi là ai, mau đi chơi đi."
Tiểu Hạ Tử lúc này có chút vui vẻ, nếu lão thái tôn đã có ý trung nhân thì cậu cứ việc đẩy thuyền cho hai người kia thôi, tự khắc thiên mệnh của cậu cũng sẽ được hóa giải.
Để cho chắc chắn những gì mình nghe được, Tiểu Hạ Tử còn bỏ ra mười hai linh thạch mà sư phụ cho cậu để đến một tửu điếm, nghe ngóng thật hư.
Không nghe thì thôi, vừa nghe cậu lại càng rối loạn hơn.