Chỉ là nói nói, dần vậy mà chuyện qua chuyện cưới gả.
Phùng Ngọc Diệp cũng như cô đến tuổi gả chồng.
Chỉ là cô có thể từ từ chọn.
Nhưng nàng vì là con của quan lại.
Năm nay lại đúng năm tuyển tú diễn ra.
Nên nàng buộc phải tham gia tuyển tú.
Không trúng tuyển còn phải đợi trong cung phân phối xong.
Xem có hay không chỉ gả cho các thân vương, huynh đệ của hoàng đế hay là hoàng thân quốc thích.
Nếu không có mới được tự do hôn phối.
Sao không có hoàng tử?
Hoàng đế mới lên ngôi cách đây 3 năm, hoàng tử lớn nhất cũng chỉ mới 10 tuổi đâu.
Còn sớm đâu.
Phùng Ngọc Diệp nghe mẹ nói thì nũng nịu nói: “Mẫu thân…”
Lý Nhã Ngọc: “Được rồi, không nói nữa, Tân Khuynh cô cũng tới tuổi rồi nhỉ, có ai chưa?”
Diệp Tân Bình Khuynh cũng không ngại ngùng, nũng nĩu như Phùng Ngọc Diệp, cô hào sảng nói: “Phụ mẫu ta vẫn còn đang tìm.”
Lý Nhã Ngọc: “Con trai thứ của ta thế nào?”
Phùng Ngọc Thanh sao?
Không hợp à.
Phùng Ngọc Thanh là con trai thứ hai của hai người lão Phùng Ni cùng Lý Nhã Ngọc.
Lão Phùng Ni cùng Lý Nhã Ngọc tổng có ba.
Hai nhi một nữ.
Đại nhi từ của hai người là Phùng Ngọc Bình.
Đã thành hôn ở hai năm trước.
Lấy đích nữ nhà Phong Nhĩ Hầu.
Con trai thứ hai của hai người - Phùng Ngọc Thanh, hiện chưa có hôn phối, tuổi cùng cô cũng coi như là phù hợp.
Chỉ là tính tình không hợp lắm.
Vì là con trai thứ hai không cần đảm đương quá nhiều trách nhiệm.
Nên Phùng Ngọc Thanh khá là tùy tình.
Cô chưa gặp Phùng Ngọc Thanh nhiều.
Mối quan hệ cũng tạm được.
Hoàn toàn không có tình cảm gì đáng nói.
Diệp Tân Bình Khuynh đơn giản nói: “Ta không vội gả, cứ từ từ, không chậm trễ hôn sự của nhị công tử.”
Mẹ con nhà họ Phùng nghe cô uyển chuyển từ chối cùng không có nói nữa.
Cả ba người thả lỏng tâm trạng, tiếp tục uống rượu trò chuyện.
Phùng Ngọc Diệp: “Đúng rồi, ta mới làm một bài thơ, mẫu thân, cùng Tân Khuynh nghe thử xem nha.”
…
Tối qua khi Diệp Tân Bình Khuynh quay về cũng đã là nữa đêm.
Cô không nghĩ gì nhiều, tự mình chuẩn bị nước tắm rửa rồi ngủ.
…
Nhưng có một người lại không như cô.
Trong hoàng cung.
…
Khánh Niên Đế nằm ở trên giường.
Lật qua lật lại như có như không trong lúc hắn không có chuyện gì rảng rỗi hình ảnh cô nương đánh đàn tối này cứ xuất hiện trong tâm trí của hắn.
…
Tối nay hắn bí mật tới Phùng phủ.
Phùng Ngọc Ngạn (Lão Phùng Ni) là lão sư của hắn lúc còn là hoàng tử.
Hắn luôn thói quen bàn bạc với Phùng Ngọc Ngạn.
Đặc biệt là sau khi lão từ quan.
Nói chuyện với lão thoải mái hơn là trò chuyện với các quan đại thần trong triều.
Tối nay, dư đảng của phản thần Danh Ngạch chính là mấy người áo đen mà Diệp Tân Bình Khuynh đã thấy.
Hết chương.