“Mỗi chúng ta đều có những mối tình trong sáng của tuổi học trò. Có thể giữ trong lòng hoặc thổ lộ với người ấy, có những cặp đôi lãng mạn được bắt đầu từ thời học sinh cho đến khi già, cũng có những cặp không được may mắn như vậy. Nhưng ít ra chúng ta cũng đã là của nhau trong một khoảng thời gian của cuộc đời mình. Câu chuyện của chúng tôi là một câu chuyện hết sức giống những mối tình trong truyện, nhưng điều quan trọng rằng nó là thật, và tôi rất hạnh phúc vì đó là thật chứ không phải trong một cuốn truyện nào cả. Tôi và cậu ấy cũng phải trải qua những biến cố trong cuộc sống, nhưng có thể đến được với nhau hay không, đó lại phụ thuộc vào duyên trời định nữa...” - Hạ Anh.
“Cuộc đời của chúng tôi, vui có, buồn có, gian nan có, thăng hoa có. Sau tất cả, chúng tôi có thể hạnh phúc bên nhau không?”- Anh Vũ.
.
.
.
*Sáu năm trước.
Reng reng reng! Tiếng chuông trường vang lên, các bạn học sinh từ khối mười đến mười một, mười hai đều tụ lại trong nhà thể chất để nghe thầy hiệu trưởng thông báo về một tin tức siêu hấp dẫn:
“Chào các em học sinh thân mến! Đầu tiên thầy xin cảm ơn các em đã bỏ thời gian học hành ôn tập của mình để ra đây nghe thầy thông báo. Vậy không để các em chờ lâu nữa, thầy sẽ thông báo luôn! Đó là:
- Các lớp trong khối mười một sẽ thi đấu với nhau để tìm ra lớp đứng đầu. Cuộc thi sẽ diễn ra vào ngày mai. Hình thức thi đấu là các lớp sẽ chọn ra hai mươi bạn đại diện đi thi, mỗi lớp sẽ là một đội, hai lớp tương đương hai đội sẽ thi đấu với nhau để chọn ra đội được đi tiếp. Các đội vào vòng trong sẽ tiếp tục thi đấu với các đội thắng còn lại và cứ thế, các đội lọt vào bán kết, chung kết sẽ đấu với nhau, lớp nào thắng vòng chung kết sẽ là lớp đứng đầu toàn khối mười một. Có tất cả ba mươi câu hỏi liên quan đến ba môn Toán Văn Anh, mỗi bạn trả lời đúng một câu sẽ được cộng một điểm, và đội nào nhiều điểm hơn sẽ thắng.
Thầy hi vọng các em sẽ cố gắng hết sức mình để mang về chiến thắng vẻ vang cho lớp, nhưng cũng đừng quên, không được gian lận và phải thi đấu công bằng nhé!”- Thầy hiệu trưởng.
“Cậu nghe thấy gì không? Cuộc thi mà chúng ta mong chờ cuối cùng cũng đến rồi. Nghe nói lần này cũng sẽ cạnh tranh ác liệt lắm đấy! Cậu nghĩ lớp nào sẽ lọt vào chung kết?”- Bạn A.
“Tớ nghe rồi! Chắc sẽ kịch tính lắm! lần nào cũng chỉ có hai lớp đó lọt vào chung kết mà, tớ nghĩ là lớp 11A1 sẽ thắng. Cậu không thấy thành tích họ giỏi thế nào à? Thủ khoa có, hội học sinh có, nói chung là nhiều thiên tài lắm! Còn cậu, cậu nghĩ lớp nào sẽ thắng?”- Bạn B.
“Tớ lại không nghĩ 11A1 sẽ thắng! 11A2 cũng là lớp cùng vào chung kết với 11A1 mọi lần mà, thực lực của họ cũng không kém gì 11A1 đâu, rất có triển vọng đấy! Ai bảo 11A2 không giỏi, không thủ khoa hay không trong hội học sinh chứ, có nhiều là đằng khác ấy. Tớ nhớ đợt thi trước cũng tranh nhau mà lớp 11A2 thắng đấy!”- Bạn C.
Sau thông báo của hiệu trưởng, toàn bộ học sinh trong nhà thể chất đều xôn xao bàn tán về việc ai thắng ai thua trong đợt này:
“Chắc chắn đợt này lớp bọn tôi -11A1- sẽ thắng. Lớp các cậu không có cửa đâu!”- Hội fanclub lớp 11A1.
“Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu, lớp bọn tôi -11A2- mới là người chiến thắng đợt này!”- Hội fanclub 11A2.
Thế là một cuộc chiến xảy ra giữa hai lớp 11A1 và 11A2 khiến nguyên dãy hành lang khối mười một đông đúc đến nỗi tắc đường...
“Có vẻ đợt thi lần này cũng sôi động không kém đợt trước nhỉ? Cậu có thấy vậy không, Hạ Anh?”- Tuyết Nhi.
“Ừm, quả nhiên lần nào cũng rất náo nhiệt nhỉ?”- Hạ Anh nói trong khi đang lật sang trang khác của quyển sách.
“Cái cậu này! Một cuộc thi mà ai nghe cũng thấy háo hức, mong chờ, còn cậu thì lại thản nhiên, thờ ơ như không có gì xảy ra như thế là sao hả?”- Tuyết Nhi tỏ ra trách móc với thái độ hờ hững của Hạ Anh trước cuộc thi hết sức quan trọng này.
“Tớ xin lỗi mà! Nhưng đối với tớ, cuộc thi này tớ cũng không quan tâm mấy. Vì lớp sẽ chọn ra những bạn có học lực giỏi nhất để đi thi, năng lực của tớ cũng chỉ tầm trung trung thôi, sẽ không được chọn để đi thi đâu nên tớ cũng không thấy quan tâm lắm...”- Hạ Anh vẫn mặt lạnh trả lời Tuyết Nhi.
“Trời ạ! Đã thế tớ sẽ trù cho cậu tí nữa phải đi thi luôn cho mà xem!”- Tuyết Nhi hậm hực rồi hét lên. Trông đến tội...
“Haha! Sẽ không đâu bạn tôi ơi!”- Hạ Anh cười rồi nói.
Với một khuôn mặt tin chắc rằng mình sẽ không bị chọn, Hạ Anh khẳng định với cô bạn thân số hai không ai số một của mình. Cứ thế, hai người tiếp tục tám chuyện cho đến khi chuông reo và giáo viên vào lớp.
“Chào các em! Như các em đã biết, cuộc thi giữa các lớp khối mười một chuẩn bị bắt đầu rồi! Bây giờ mỗi tổ tự ứng cử hoặc các em tự bầu xem những bạn nào sẽ đại diện để đi thi nhé! Chúng ta có ba mươi phút để bàn với nhau! Được rồi! Bắt đầu thôi!”- Giáo viên đập tay lại rồi thông báo cho toàn lớp về cuộc thi sắp tới.
Sau thông báo của giáo viên, mọi người bắt đầu họp lại để bầu xem ai sẽ đại diện đi thi.
“Bầu ai bây giờ mọi người? Chúng ta nên cử những bạn học tốt nhất để đi thi, có thế mới thắng được!”- Xuân.
“Tớ đề cử Hùng đi, cậu ấy là thành viên trong hội học sinh, chắc chắn sẽ có lợi cho việc tranh ngôi vị đứng đầu!”- Tuấn.
“Còn tớ đề cử My, cậu ấy là thủ khoa môn Anh toàn khối mười một mà! Có cậu ấy chúng ta có thể giải quyết những câu liên quan đến tiếng anh rồi!”- Lan.
Cuộc họp diễn ra rất sôi động, náo nhiệt. Mọi người thi nhau ứng cử những bạn học tốt nhất để đi thi, cho đến khi mọi thứ đã được sắp xếp xong, nhưng vẫn còn một vấn đề nữa cần giải quyết, mọi người mới chỉ ứng cử mười chín trên hai mươi bạn đi thi. Thế là có một cuộc bình chọn xảy ra hết sức nảy lửa, bốc thăm có, chơi bài có, kéo búa bao có, nhưng vẫn chưa thể chọn ra được vị trí cuối cùng để chốt danh sách đại diện đi thi. Cho đến khi Tuyết Nhi đề xuất ra một trò chơi khá nổi hiện nay:
“Chọn mãi vẫn không chọn được ai, hay chúng ta thử chơi một trò chơi để quyết định đi?”- Tuyết Nhi.
-“Trò chơi?”- Minh.
“Đúng vậy! Chúng ta sẽ chơi trò Vòng tròn ngẫu nhiên! Những bạn có khả năng được đề cử sẽ ghi tên lên trên vòng tròn này, sau đó ta sẽ quay ngẫu nhiên, trúng tên ai thì người đó sẽ là người được chọn để đi thi. Các cậu thấy sao? Được không?”- Tuyết Nhi.
“Tớ thấy thế cũng được, đằng nào chúng ta cũng thử hết mọi cách rồi mà vẫn chưa tìm được, có khi làm theo cách của cậu lại nhanh.”- Giang.
Sau một hồi bàn tán, mọi người quyết định sẽ chơi trò Vòng tròn ngẫu nhiên để tìm ra vị trí cuối cùng cho đội. Từng bạn có khả năng đi thi được chọn. Đã có Minh, Lan, Giang, cả Tuyết Nhi cũng được chọn, chỉ còn một bạn nữa để chơi vòng quay. Thế là mọi người lại cố gắng tìm thêm một bạn nữa. Cuối cùng, một người rất biết hành bạn mình đã đứng lên ứng cử:
“Tớ thấy chúng ta nên chọn Hạ Anh cho vị trí cuối đại diện đi thi! Cậu ấy có thể không giỏi bằng mọi người nhưng những câu hỏi cơ bản cậu ấy lại giải được nhanh hơn những bạn học lớp ta. Tớ nghĩ thêm cậu ấy vào sẽ giúp chúng ta giải những câu đó một cách nhanh nhất để giành điểm!”- Tuyết Nhi.
“Cái gì??? Tớ á??”- Hạ Anh.
Chap một hết rồi, đây là tác phẩm đầu tay của tớ, nếu các cậu thấy hay, hãy vote cho tớ để tớ có thêm nhiều động lực ra những chap hay hơn. Chap sẽ ra mỗi t4 và CN hàng tuần, các cậu nhớ đón đọc nhé! Cảm ơn mọi người!!!