Cả Triều Văn Võ, Mình Trẫm Là O

Chương 25: Không được làm nũng

Miệng vết thương không được xử lý sẽ khiến y bị nhiễm bệnh.

Kỳ lạ là ngài chủ tịch quốc hội thật sự hiểu ý cậu.

“Không sao đâu, không nghiêm trọng.” Douglas sờ nhẹ lên đầu cậu, lấy máy sấy từ trong ngăn kéo ra, cắm vào ổ điện đầu giường: “Đợi lát nữa ta xử lý sau.”

Chiếc máy sấy được thiết kế giảm tiếng ồn không phát ra âm thanh khiến mèo sợ hãi bất an, luồng gió thổi ra cũng có độ ấm vừa phải.

Tay Douglas vuốt ve lưng cậu. Sơ Cảnh không kìm được bản tính của mèo, theo bản năng phát ra tiếng ngáy khò khè thoải mái.

Nhưng trong lòng cậu còn chưa yên.

“Hệ thống?” Cậu gọi trong đầu: “Đã sửa bug chưa?”

Sơ Cảnh có chút lo lắng.

Nếu Noel không yên tâm trở về hoàng cung tìm cậu, anh ấy nhất định sẽ phát hiện ra cậu vốn không trở về.

Còn cả người máy tuần tra trong hoàng cung và Tiểu Chi phụ trách cuộc sống hàng ngày, nhất định trên cơ sở dữ liệu cũng không có ký lục về việc cậu đã hồi cung.

Nếu cậu không hồi cung, hệ thống cảnh báo của người máy kiểm tra sẽ bị kích hoạt.

“Mong ký chủ yên tâm, đơn gửi lên sẽ được phê duyệt vào ngày mai, hơn nữa hệ thống đã can thiệp sửa đổi tin tức tương quan từ cơ sở dữ liệu của người máy, làm giả chứng cứ ký chủ hồi cung.”

Lúc này Sơ Cảnh mới yên lòng.

Mà lúc này Douglas cũng lau khô cho mèo cưng xong.

Y bế mèo Ragdoll lên trên giường, định đi rửa mặt trước rồi thay đổi đồ ngủ, tiện thể sát trùng cho miệng vết thương: “Đừng chạy loạn.”

Chờ khi Douglas trở về, mèo của y còn ngoan ngoãn rúc trong chăn ở vị trí y đặt xuống trước đó, không chút xê dịch.

Một cục nho nhỏ, cứ như vậy nằm im trên giường.

Đột nhiên Douglas cảm thấy cùng giường với một vật sống khác cũng không khó tiếp thu như vậy, huống chi giường y còn rất lớn.

Cũng không cần để ý xem có chật chội không.

Tuy việc tắm rửa cho mèo không ngốn quá nhiều thời gian, nhưng cũng sắp tới giờ ngủ.

Douglas vòng đến phía bên kia giường, xốc lên chăn lên, ngồi dựa vào ván giường, xem xét những báo cáo còn chưa được xử lý hôm nay trong hộp thư trên Tinh Võng.

Hệ thống gọi Sơ Cảnh mơ màng sắp ngủ Sơ Cảnh dậy: “Nhắc nhở ký chủ một chút, trong nhiệm vụ có yêu cầu là ‘ôm mình’ đi ngủ, ngủ cùng một giường là chưa đủ để đạt đến yêu cầu nhiệm vụ.”

Sơ Cảnh đành phải cố gắng tỉnh táo từ trạng thái mơ màng, từ từ nện bước, bước cạn bước sâu đi đến tầm tay Douglas.

“Meow.” Cậu kêu một tiếng.

“Hử?” Douglas dời tầm mắt từ màn hình huỳnh quang Tinh Võng tới Sơ Cảnh: “Làm sao thế?”

Mèo Ragdoll cọ lên cánh tay y, lại nương theo cánh tay mà bò tới trên người y.

“Không được làm nũng.” Y xoa nhúm lông sau gáy mèo cưng, giống phụ huynh nghiêm khắc dạy con: “Tự mình ngủ đi.”

Ai nghĩ rằng, nhóc không nghe lời mà cuộn thành một nắm tuyết trắng, đáng thương kêu meow meow với phụ huynh đang xụ mặt.

Phụ huynh nghiêm khắc bó tay, lại kiên quyết dứt khoát vứt bỏ nguyên tắc của mình một lần nữa.

Đẩy báo cáo còn chưa xử lý xong sang ngày mai.

Cất, tắt đèn, ôm mèo đi ngủ.

“Khen thưởng cho nhiệm vụ chi nhánh bốn thuộc tuyến chủ tịch quốc hội đã được phát.”

Hệ thống tuyên bố, mèo cưng lại đạt được thắng lợi một lần nữa!

Sáng sớm ngày hôm sau, Sơ Cảnh còn đang nặng nề bị cảnh báo đột nhiên vang lên của hệ thống đánh thức.

Cậu còn chưa hỏi tình hình cụ thể đã phát giác trạng thái của mình không đúng lắm.

Bàn chân mèo lông xù đã biến trở về bàn tay bình thường của con người.

Hiện tại cậu đang ở hình người!

Sơ Cảnh quay đầu xem xét.

Còn gối ngủ trên tay chủ tịch quốc hội!

Nhận thấy mí mắt của Douglas đang khẽ nhúc nhích, tựa như sắp tỉnh lại, thậm chí Sơ Cảnh còn không kịp tự hỏi, thân thể đã phản ứng theo trực giác.

Cậu nhanh chóng xoay người trốn xuống đáy giường.

Kết quả dùng sức quá đà, không cẩn thận đập người vào giường, cậu đau đến mức nước mắt tràn ra từ khóe mắt.

“Ai ở gầm giường?!”

Động tĩnh làm chủ tịch quốc hội bừng tỉnh.

Sơ Cảnh khẩn trương bịt kín miệng, không dám phát ra âm thanh gì.

“Meo meo? Là ngươi ở dưới gầm giường à?”

Cái màn giường bị vén lên một góc, Sơ Cảnh có thể nhìn thấy ngón tay của Douglas đang nắm lấy màn giường.

Màn giường dần được kéo lên, chủ tịch quốc hội đang ngó xuống dưới tìm cậu từ trên giường.

“Meow ——”

Tiếng kêu mềm mại mang theo âm rung như tiếng mèo được thốt ra qua khe bàn tay đang che miệng cậu lại.