Khi Dị Dạng Nhỏ Tham Gia Trò Chơi Thoát Hiểm

Chương 51: Học đường kinh hoàng trong rạp chiếu phim 5D

“…Được thôi!” Nguy Trạch Minh sắc mặt biến đổi liên hồi, cuối cùng vẫn giữ được phong thái của mình mà không ra tay đánh NPC, quay sang dựa mạnh vào ghế.

“200 tiền quỷ một liệu trình, xin thanh toán.” Bác sĩ áo blouse trắng thậm chí không ngẩng mắt lên, bình thản bổ sung.

Tất nhiên, không phải ai trong trung tâm y tế nhỏ cũng từng trải qua nhiều như vị bác sĩ phụ trách này. Hai y tá NPC mặc áo hồng nghe thấy 200 tiền quỷ, nụ cười trên mặt càng ngọt ngào hơn, vây quanh hỗ trợ bệnh nhân ung thư phổi thanh toán phí và giải thích các lưu ý khi nhập viện điều trị.

Dưới sự dìu dắt của tên đội mũ đen, gã cụt tay hôn mê cũng được dìu đến ghế.

“Có thể một lúc thuê được 22 NPC, đại gia! Tuyệt đối là đại gia!”

“Kẻ mạnh ngay cả khi ngủ cũng có thể tham gia thử thách thoát hiểm, cảnh giới này phàm nhân như chúng không thể sánh được…”

Rõ ràng những người thử thách trên đường phố xung quanh, đã coi mấy tên đội mũ mặc đồ đen cứng nhắc này là hai hàng NPC, điều này đương nhiên thu hút sự chú ý cực độ ở thành Hoan Nhạc với giá cả cao ngất ngưởng!

Và gã cụt tay được mấy tên đội mũ đặc biệt quan tâm, tự nhiên cũng được coi là đại gia có tiềm lực.

Ngay lập tức, tất cả các NPC trong trạm khám sức khỏe đều trở nên phấn chấn, bác sĩ áo blouse trắng cầm ống nghe nghe trên người gã cụt tay đến 5 phút, báo hết tên tất cả các bệnh về tim, gan, phèo, phổi, thận, cuối cùng kết luận dứt khoát:

“Liệu dưỡng suốt đời.” Bác sĩ áo blouse đẩy đẩy kính, nghiêm túc nói: “Về chi phí y tế…”

Một y tá mặc áo hồng vội vàng bỏ mặc bệnh nhân ung thư phổi Nguy Trạch Minh, quay sang cầm máy tính trên bàn khám bấm lia lịa.

Y tá mặc áo hồng kia thì tiến đến cẩn thận chăm sóc bệnh nhân sắp chết hiếm có này.

Lợi dụng sự hỗn loạn, bà lão gầy gò đi cuối hàng, một tay vịn đầu con mèo đen lớn, dùng bước nhỏ bé lách qua đám đông.

Bệnh nhân ung thư - Nguy Trạch Minh há hốc mồm nhìn bà lão kỳ diệu, có lẽ là người duy nhất trốn thoát thử thách sinh tồn trong nhiều thập kỷ qua: "Vận, vận may quá tốt rồi…”

Bên này, bác sĩ áo blouse và y tá cũng tính được số tiền cụ thể cho chi phí điều trị: “Tổng cộng 2550 tiền quỷ.”

“Tôi có thể thanh toán.” Nguy Trạch Minh không mấy quan tâm nói, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía Tiểu Dị và Hoắc Ly, vẻ mặt rất muốn đuổi theo nhưng đen đủi đến mức bất lực…

Dị dạng nhỏ vẫy tay chào nồng nhiệt: "Này ông chú, cai thuốc lá tốt nhé."

Hoắc Ly cũng vẫy tay chào đáp lại rồi gật đầu: "Tiểu Minh, an tâm điều trị ung thư."

Nguy Trạch Minh nghe đến danh xưng "Tiểu Minh" này, con ngươi co lại một cách khó nhận ra... Sau đó, như trút bỏ được gánh nặng, ông ta thở phào nhẹ nhõm, an tâm được y tá áo hồng dẫn đi.

Sau đó, hai tên đội mũ làm vệ sĩ gã cụt tay, bế dị dạng nhỏ lên, cùng hai hàng đội mũ chỉnh tề tiến về tầng một của trung tâm mua sắm Lan Tinh.

"Tiểu Minh? Ông ta già thế rồi, mà anh vẫn gọi là Tiểu Minh?" Dị dạng nhỏ lấy ngón tay chọc chọc bảo mẫu loài người một cách kỳ lạ: "... Mà ông ta dường như cũng tiếp thu cách gọi này, tại sao?"

"Già? Khi vào thành Hoan Nhạc mới 28 tuổi, không tính già nhỉ?" Hoắc Ly luôn nhạy cảm với vấn đề tuổi tác nói.

"Làm sao anh biết ông ấy 28 tuổi..." Dị dạng nhỏ bối rối, sau đó chợt nhận ra: "Anh lấy lại ký ức rồi, phải không?"

"Sau khi dị năng của anh đột phá lên cấp S trên xe buýt, anh nhớ lại một số chuyện, nhưng chỉ là những mảnh vụn," Hoắc Ly thành thật nói: "Vẫn chưa đến 1% lượng ký ức tổng thể của anh, trong đó tình cờ có biệt danh của ông ấy."

Vì vậy, dị dạng nhỏ lập tức vứt bỏ hình ảnh người chú nghiện thuốc lá đang mắc bệnh ung thư bi thảm ra sau đầu, bắt đầu mơ tưởng đến việc khi nào có thể đột phá lên cấp S, để lấy lại ký ức thời thơ ấu tung hoành ngang dọc của mình...

Họ bước vào trung tâm mua sắm Lan Tinh, đây là một tòa nhà lớn bằng kính, từ tầng một có thể nhìn thấy hàng chục biển hiệu độc đáo ở các tầng trên: Cửa hàng ăn uống với những hương vị khác nhau, Nhà búp bê ma quỷ, Hồ câu cá vui vẻ...

Có lẽ vì đây là khu trung tâm, giá đất đắt đỏ, thử thách thoát hiểm ở đây không giống như bệnh viện Ái Lệ Ty ở ngoại ô, chiếm diện tích rộng, nhưng đội ngũ lại tinh thần sa sút và biếng nhác, một số nhân viên NPC trong phòng không đủ số lượng thích hợp, họ sẽ khóa luôn cả tầng, hy vọng những người thử thách này sẽ đi vòng quanh.

Nơi đây chỉ cần vài mét vuông là có thể chứa một khu thử thách nhỏ có không gian phụ trợ riêng, mỗi thử thách nhìn từ bên ngoài đều vô hại và mới mẻ, nó như những cửa hàng thật sự, tranh nhau thu hút khách.

"Vé xem phim giá ưu đãi chỉ 9,9 tiền quỷ một vé! Vé xem phim giá ưu đãi..."

Mọi người chưa đi đến nơi đã nhìn thấy hai NPC mặc váy ngắn màu đỏ, hăng hái phát vé xem phim, khi nhìn thấy nhóm Hoắc Ly có vệ sĩ, họ vội vàng tiến lên chào hỏi lịch sự: "Chào mừng quý khách đến với Rạp chiếu phim 5D Lan Tinh, trước khi quý khách tận hưởng trải nghiệm xem phim đỉnh cao của chúng tôi, quý khách cần gửi thú cưng của mình - heo đen, vào khu vực lưu giữ!"

Khi nghe thấy cách gọi "Heo đen", toàn bộ lông tơ nhung mượt trên người mèo mun dựng đứng vì tức giận, biến thành một quả cầu đen tròn vo: "Cái gì mà heo?"

Thấy vẻ mặt không hài lòng của vị khách nhỏ, nàng NPC áo váy ngắn lập tức bị sượng, vội vàng sửa lại một cách lúng túng: "Xin lỗi, thưa ngài, là thú cưng... nhím?"

Dị dạng nhỏ chỉ biết vỗ trán một cái, thở dài.

"Cô gái này tuổi còn nhỏ, mắt không được tốt thì không ổn rồi..." Bà lão ôm chặt lấy Đại Bảo yêu quý, rồi run rẩy chỉ tay về phía những chữ "rạp chiếu phim 5D" cao nửa người cách đó vài mét: "Cái gì viết trên đó vậy?"

Nhân viên NPC mặc váy ngắn cố gắng giữ nụ cười trên môi, dẫn bà lão đi gửi thú cưng. Dị dạng nhỏ tung tăng nhảy theo sau, miễn cưỡng mang theo Đại Bảo được gắn biển "Sư tử biển biến dị loại nhỏ" rồi nộp phí gửi 20 đồng tiền quỷ.

Dị dạng nhỏ bước vào tiền sảnh rạp chiếu phim, cậu bé nhìn thấy Hoắc Ly đang ôm một thùng bỏng ngô khổng lồ cỡ máy giặt đưa cho mình: "Ăn nhanh đi, đây là quy định đặc biệt của phim 5D, không được ăn uống trong khi xem phim."

Bên cạnh một vài người tự cho là mình sành sỏi ở thành Hoan Nhạc - đang đứng bên máy bỏng ngô, tự cao tự đại hưởng thụ dịch vụ cao cấp của nhân viên, lựa chọn những hộp bỏng ngô nhỏ 18 tiền quỷ và túi nửa cân bỏng ngô 38 đồng tiền quỷ…

Đây là đại gia nào vậy, nuông chiều con cái bá đạo vậy có tốt không!

Ba người mua vé vào phòng chiếu, không gian bên trong không lớn, chỉ có thể chứa khoảng 20 người. Dị dạng nhỏ vừa vui vẻ ăn từng viên bỏng ngô phủ đầy đường và bơ, vừa chờ phim bắt đầu.

Lúc này, đã có hơn chục người trong phòng chiếu, một nhân viên NPC khác mặc váy ngắn đỏ cầm một tập vé đứng trước màn hình giải thích:

"Dưới đây tôi sẽ giới thiệu quy tắc xem phim 5D cho các bạn: Chủ đề phim kỳ này là "Ký ức tuổi thơ", sau đây chúng tôi sẽ tiến hành một bài kiểm tra tinh thần miễn phí cho các bạn, người xem phim có tinh thần cao nhất trong lần xem phim này sẽ trở thành người may mắn duy nhất không cần phải thoát hiểm!"

Edit + Beta: Sairy.