Tiểu Sư Muội Pháo Hôi Treo Cả Tông Lên Đánh Khóc

Chương 8: Ta sai chỗ nào?

Một bên nàng còn chưa kịp mở miệng thì bên kia Lăng Vũ đã bước lên, hành lễ với Tông chủ Tư Đồ Triển đang ngồi trên cao.

“Bẩm Tông chủ, bẩm phụ thân, xin hai người đừng vì con mà trách phạt muội muội.”

“Muội ấy còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, thấy thứ mình thích thì muốn giành lấy cũng là bình thường thôi.”

“Lăng Vũ tự biết mình không đủ năng lực, nguyện nhường lại danh vị đệ tử thân truyền cho muội muội. Lần tuyển chọn sau, Lăng Vũ nhất định sẽ cố gắng hơn.”

Lời vừa dứt, Lăng Miểu rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của mọi người trong đại điện nhìn nàng đã bừng lên sự phẫn nộ rõ mồn một.

Tuyệt thật đấy.

Quả nhiên là nữ chính.

Ba câu nhẹ nhàng đã khiến cả đám đàn ông trong điện biến thành một lũ đầu đất.

Nàng thật sự không thể ở lại chỗ này được nữa.

Theo tình tiết trong nguyên tác, hôm nay nàng sẽ bị giáng xuống làm đệ tử ngoại môn.

Lăng Miểu cụp mắt, thầm tính toán trong lòng.

Nàng đang nghĩ xem nên làm thế nào để bị đuổi khỏi tông môn thẳng thừng, xét tình hình hiện tại, rời khỏi Ly Hỏa Tông chính là lựa chọn an toàn nhất.

Đại trưởng lão không phát hiện nàng đang thất thần, chỉ lạnh lùng nói:

“Lăng Miểu, ngươi có biết lỗi chưa?”

Lời này khiến Lăng Miểu suýt nữa bật cười thành tiếng.

Đúng là vô lý đến mức vô lý cũng phải xin lỗi vì quá vô lý, đã vô lý đến nỗi bà mẹ của cái sự vô lý này cũng phải thốt lên, ngươi đúng là vô lý thật đấy!

“Ta sai chỗ nào?” Nàng lạnh giọng: “Là vì ta gϊếŧ chết báo yêu sao?”

Trình Cẩm Thư lập tức cười khẩy.

“Đến điện nghị sự rồi mà ngươi còn dám nói báo yêu là do ngươi gϊếŧ?”

Lăng Miểu nói: “Ồ, thì ra không phải ta gϊếŧ nhỉ? Vậy chắc ta nhớ nhầm rồi. Xin lỗi nhé.”

Trình Cẩm Thư: …

Đúng lúc đó, Tứ sư huynh Bạch Cảnh đứng bên cạnh xen vào.

“Bẩm sư tôn, đệ tử vừa xem hình ảnh truyền từ truyền ảnh thạch, cảm thấy con báo yêu kia lúc ấy có vẻ đã bị trọng thương rồi. Nếu không, chỉ dựa vào một kẻ phế vật như Lăng Miểu thì sao có thể một quyền đánh bại nó?”

Trình Cẩm Thư lập tức gật đầu đồng tình, lại chen lời.

“Đúng vậy, đệ tử có thể làm chứng. Con báo yêu đó khi ấy gần như sắp chết rồi. Tất cả là lỗi của đệ tử. Vì sợ Tiểu Vũ sư muội bị thương nên mới gắng sức giữ nàng lại phía sau, thành ra để phế vật này tranh mất cơ hội.”

Hắn bước lên trước hành lễ với Tông chủ.

“Bẩm sư tôn, là lỗi của đệ tử khiến Tiểu Vũ sư muội bỏ lỡ cơ hội. Đệ tử không muốn vì sai lầm của mình mà khiến sư muội chịu thiệt thòi. Đệ tử nguyện nhường danh vị đệ tử thân truyền của mình cho Tiểu Vũ sư muội.”