Thất Tiết Là Chuyện Nhỏ, Ăn Cơm Mới Là Lớn Nhất

Chương 22

Coi như hắn hiểu được, cái gọi là thương nghị đã biến thành buộc hắn vào khuôn phép!

Bút trong tay bị siết chặt, hoàng đế bặm môi, cuối cùng vẫn hạ bút vẽ một vòng trên tên của Chu Hiền Đạt.

“Bệ hạ thánh minh.” Tiêu Tranh gần như lập tức cài lại đai lưng, mặt lộ ra ý cười vui mừng.

Hoàng đế không phục nói: “Ít nhất cũng phải để Lưu Kha làm bảng nhãn.”

“Bệ hạ khâm điểm, đương nhiên có thể.”

Hoàng đế muốn khóc, hắn nên khâm điểm là trạng nguyên mà, chọn bảng nhãn cái gì chứ hả?

Thói đời này, ngày tháng trắc trở a…………

“Đúng rồi, bổn vương còn có một chuyện muốn bẩm tấu với bệ hạ.” Tiêu Tranh vốn đã định lui ra, đột nhiên nhớ ra gì đó, lại dừng bước.

Tiểu hoàng đế thấy thế lại sợ hãi một lúc, nghe rõ lời hắn nói mới trở lại bình thường, ‘khụ’ một tiếng nói: “Hoàng thúc mời nói.”

Tiêu Tranh mỉm cười với hắn, không giống với nụ cười thờ ơ lạnh nhạt bình thường kia, trái lại mang theo đôi nét động viên, “Còn vài ngày nữa là tới sinh thần của bổn vương, Bình Dương vương có lòng hồi kinh chúc thọ bổn vương, đã đến phủ Nhϊếp chính vương rồi, bệ hạ không ngại chứ?”

Mặt tiểu hoàng đế lập tức xanh mét.

Khoan nói tới Bình Dương vương tự ý hồi kinh đã là trọng tội, nào có đạo lý tiền trảm hậu tấu thế chứ? Hắn tức tối trừng mắt nhìn Tiêu Tranh, môi mím chặt, không trả lời, mãi tới khi……tay Tiêu Tranh đặt lên đai lưng…………

“À………..thì ra là vậy.” Trên mặt tiểu hoàng đế nháy mắt dâng lên ý cười, vẻ xám ngoét mất đi, mặt tràn đầy hồng quang, cứ như thể điều mới rồi nghe thấy là chuyện khiến lòng người vui vẻ vậy. “Chẳng qua là chuyện cỏn con, sinh thần hoàng thúc sắp tới, Trẫm sẽ mở yến tiệc chúc mừng ở trong cung, vốn cũng định triệu Bình Dương vương về.”

Tay Tiêu Tranh từ thắt lưng dời đi, cười gật đầu: “Đa tạ bệ hạ ân điển, chỉ là hiện giờ đang là thời điểm triều đình phải nghỉ ngơi dưỡng sức, không cần vì chút chuyện nhỏ nhặt này mà hao phí, bệ hạ nếu đã tuyển chọn trạng nguyên, thế thì chuẩn bị Quỳnh Lâm yến mới phải.”

Hoàng đế bệ hạ bị động đến vết thương lòng, ánh mắt u oán lướt qua nơi hông hắn một cái, bi phẫn gật đầu.

Đợi đến khi Tiêu Tranh chân trước vừa ra khỏi ngự thư phòng, tiểu hoàng đế chân sau đã ôm mặt hướng thẳng tẩm điện thái hậu mà đi.

Mẫu hậu, hoàng thúc vừa rồi muốn đánh hoàng nhi đó…………..>_