Luôn Có Nhiều Kẻ Điên Cố Chấp Bám Lấy Tôi

Chương 22: Ký chủ đáng thương

"Không cần đâu, đã trễ thế này, không nên làm phiền mẹ." Cố Cẩn Ca trong lòng biết rõ, nhưng nàng chỉ có thể cố gắng đứng thẳng người, ngón tay đặt trên tay nắm cửa, quay đầu nhìn Cố Minh: "Tiểu Minh, cảm ơn em, chuyện này, xin em đừng nói cho mẹ biết."

Cố Minh trong nhất thời đoán không ra được ý nghĩ của Cố Cẩn Ca, cô ta nhìn thật sâu vào mắt nàng: "Nếu như chị muốn, em sẽ thay chị giấu diếm."

Cố Cẩn Ca cười nhạt, thật ra lúc này nàng đến một ánh mắt cũng không muốn cho Cố Minh, trong lòng phiền muộn, nếu không phải nhớ đến nhiệm vụ, có lẽ nàng đã sớm đẩy cửa đi vào phòng rồi.

Cố Minh ngày càng không nhìn thấu được tâm tư Cố Cẩn Ca, thấy nàng đã vào phòng, cô ta mới giơ tay lên, nhìn chằm chằm vết máu đỏ sậm trên ngón tay mình một hồi lâu.

Cố Cẩn Ca sau khi đóng cửa, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, hệ thống núp vào trong góc, một câu cũng không dám nói.

[Vì sao thân thể bệnh hoạn này cũng đi theo tôi?]

Hệ thống thấy nàng tựa hồ cũng không có ý tức giận với nó mới đi ra, nhỏ giọng giải thích: [Có thể là do linh hồn của ký chủ rất phù hợp với cơ thể này cho nên ngay cả thể chất cũng bị ảnh hưởng theo.]

Cố Cẩn Ca cười lạnh một tiếng: [Ý em nói bệnh này của tôi là mang từ trong linh hồn?]

Hệ thống hơi sửng sốt: [Có lẽ là như vậy ạ.]

Cố Cẩn Ca cụp mắt xuống, sắc mặt nàng tái nhợt đến đáng sợ, nhưng trên khóe miệng vẫn còn đang đọng máu, khiến sắc môi nàng ngày càng đỏ hơn.

Hệ thống thành thật bị bộ dáng yếu đuối mỏng manh này của nàng lừa gạt, nó chỉ cảm thấy ký chủ của nó rất đáng thương.

[Ký chủ, người đừng buồn, mặc dù em không có cách nào hoàn toàn thay đổi thể chất của người, nhưng trong Hệ thống thương thành có không ít thuốc có thể tạm thời khiến cho sức khỏe của người tốt lên.]

Khóe môi Cố Cẩn Ca cong lên thành một nụ cười nhẹ, nhưng khi nàng ngẩng đầu, trên mặt lại mang theo vẻ kinh ngạc tự nhiên: [Hệ thống thương thành?]

Hệ thống khẽ cắn môi, kỳ thật với cấp độ hiện tại của ký chủ thì không thể mở ra Hệ thống thương thành, nhưng nó thật sự nhìn không được ký chủ của nó lộ ra vẻ mặt buồn bã như vậy, chỉ cần vừa thấy, nó liền cảm thấy đau lòng vô cùng.

Có một khu thương mại ở trung tâm, trong đó có rất nhiều thứ, chỉ cần ký chủ muốn, em có thể thử tìm cho người.]

Nếu cấp độ của ký chủ nhà nó không đủ thì nó sẽ dùng điểm tích lũy của mình để đổi, cùng lắm thì đem điểm nó đang tích để mua thân thể lấy ra dùng trước, dù sao điểm tích lũy vẫn có thể kiếm lại, nó liều mạng nghĩ.

Cố Cẩn Ca không biết Hệ thống thành thật đã suy nghĩ bao nhiêu, nàng chỉ là đối với khu trung tâm mua sắm của nó có vài phần tò mò, còn nó lại thành thật dùng điểm tích lũy của mình thay nàng mở ra Hệ thống thương thành, nàng liền cẩn thận đi dạo một vòng trong đó.

Bên trong Hệ thống thương thành không trưng bày quá nhiều đồ vật, Hệ thống giải thích, đây là là do trung tâm mỗi ngày đều sẽ đề cử những đồ vật khác nhau, không ngừng đổi mới, nếu như nàng cần, nó sẽ tìm kiếm thủ công cho nàng.

Cố Cẩn Ca nhìn qua mấy viên thuốc mà Hệ thống giới thiệu, ánh mắt dừng lại trên giá điểm tích lũy, ngón tay nàng nhẹ chạm lên đó: "Nhưng mà, hình như tôi không có điểm tích lũy."

Đầu Hệ thống nóng lên: "Em có! Em có! Ký chủ người có thể dùng của em!"

Khóe môi Cố Cẩn Ca hơi cong, vẻ mặt của nàng rất ngây thơ, đôi mắt được người người khen ngợi kia đang chuyên chú nhìn vào ảo ảnh của Hệ thống trong hư không.