Giới thiệu xong về tình hình đồng vị thể, hệ thống bắt đầu giới thiệu về tình hình những người xung quanh mà Thiệu Dịch phải đối mặt.
Trước đó, người phụ nữ ngồi bên giường của Thiệu Dịch là phi tử của hắn, là con gái của một tướng lĩnh biên cương. Vị tướng này từng là người tin cậy bên cạnh cha đồng vị thể của hắn. Hiện tại, sau khi Thiệu Dịch kế vị, vị tướng này đã được điều về kinh thành, phụ trách toàn bộ quân vụ của kinh thành.
Ngoài ra, Thiệu Dịch còn có hai lương thϊếp, thực ra cũng ở trong phòng này, chỉ là quỳ ở chỗ hơi xa nên Thiệu Dịch không nhìn thấy họ. Hai người này cũng là con gái của hai tiểu tướng biên cương, từ nhỏ đã được đưa đến bên cạnh Thiệu Dịch để hầu hạ, lớn lên liền tự nhiên trở thành thϊếp thất.
Những chuyện này nghe qua… dù không suy nghĩ kỹ cũng cảm thấy khá khủng khϊếp.
Thiệu Dịch thầm lau mặt mình trong lòng. Dù hắn người hắn thích không phải đồng giới, cũng không thể chấp nhận được những chuyện này!
[Ta đã đến đây để làm hôn quân, vậy có phải là làm gì cũng được không?] Thiệu Dịch hỏi.
Hệ thống mạnh mẽ khẳng định: [Đúng vậy, cậu sớm làm cho vương triều này sụp đổ, thì có thể sớm trở về nhà!]
[Được!] Thiệu Dịch ngay lập tức đưa ra quyết định trong lòng.
Xây dựng một quốc gia là rất khó, nhưng làm sụp đổ một vương triều sắp nghiêng ngả thì chẳng phải dễ dàng sao! Thậm chí Thiệu Dịch cảm thấy hắn hoàn toàn không cần làm gì trái với lương tâm cũng có thể làm được!
Nửa tháng sau, cuối cùng dưỡng thân thể khỏe mạnh, Thiệu Dịch thần thái hăng hái thượng triều, dù phải dậy từ 5 giờ sáng để đi chầu hắn cũng rất tích cực.
Ngồi trên long ỷ, Thiệu Dịch vui vẻ chờ đợi các đại thần phát biểu và những đại thần đầy vẻ đáng tin cậy này cũng không làm Thiệu Dịch thất vọng. Sau khi hoàn thành nghi thức triều kiến, ngay lập tức có đại thần của Lễ bộ bước ra, dâng lời lên Thiệu Dịch.
“Cung chúc bệ hạ long thể an khang, nay bệ hạ long thể khang kiện, ngôi vị hoàng hậu để vắng có hại cho quốc gia.” Lễ bộ đại thần nói xong lại nhải lải dẫn chứng một đống lời mà Thiệu Dịch thực ra không hiểu, sau đó mới nói ra trọng điểm của mình, “Chi nữ của Kim Ngô tướng quân đức tài không đủ để đảm nhận, mong bệ hạ sớm chọn lựa quý nữ vừa ý.”
Thiệu Dịch đã biết lần này thượng triều họ sẽ đề cập đến chuyện này.
Trong thời gian hắn dưỡng bệnh, vẫn luôn có quan viên dâng sớ nói về chuyện này, hơn nữa không phải một hai người, những tập sớ ấy nếu chồng lên ước chừng có thể cao bằng một người.
Thực tế, những triều thần làm lớn chuyện này, ngoài mặt là cho rằng ở bên cạnh Thiệu Dịch toàn là con gái của các võ tướng, thô tục không có văn hóa. Thực ra ý họ là không hài lòng với tân đế Thiệu Dịch này, chỉ là thực sự không có người thích hợp nào khác.
Thêm vào đó, việc nắm giữ quân quyền thực sự là rất đáng gờm, họ bị các tướng quân dùng võ đức thuyết phục, cân nhắc từ mọi phương diện, các quan viên trong triều chỉ đành nhắm mắt chấp nhận.
Chỉ là nhận thì nhận, nhưng không có nghĩa là họ cảm thấy Thiệu Dịch tốt đẹp gì. Dù là cố ý hay vô tình, những quan viên này tự nhiên bắt đầu tranh thủ lợi ích cho phe cánh của mình, phủ nhận một số hành vi của Thiệu Dịch, rồi đưa ra những đề xuất hoặc yêu cầu của mình, nhằm thuần phục vị hoàng đế này.
Mà trong tình huống họ hoàn toàn không hiểu rõ về Thiệu Dịch, thì việc bắt đầu từ những phi tần có gia thế không nổi bật bên cạnh Thiệu Dịch là một cái cớ hết sức hợp lý.
Đặc biệt là vị trí hoàng hậu.
Triều đại hiện tại vẫn rất coi trọng chữ "đích", đây mới là chính thống, làm sao có thể tùy tiện giao cho con gái của một võ tướng được.
Trong nửa tháng dưỡng bệnh, từng tập sách tuyển hậu liên tục được gửi đến tay Thiệu Dịch, bên trong giới thiệu chi tiết về ưu điểm của các tiểu thư từng nhà, ai nấy đều là diện mạo tươi đẹp như hoa, như trăng, đức tài vẹn toàn, tính cách từ nhu mì dịu dàng đến hoạt bát rộng rãi đều có, tùy ý lựa chọn.
Thiệu Dịch chưa từng trải qua đấu tranh gì nên tự nhiên không hiểu những mánh khoé này, nhưng hắn cũng không cần hiểu, dù sao hắn chỉ cần đơn giản thô bạo làm một hôn quân là được!
"Trẫm rất đồng tình với lời của chư vị ái khanh. Trẫm hiện là hoàng đế, dù là hoàng hậu hay phi tần của trẫm đều phải cực kỳ ưu tú mới xứng." Thiệu Dịch mạnh mẽ khẳng định lời khuyên của quan Lễ bộ, "Trẫm là thiên tử, những nữ tử muốn theo trẫm phải có tài thực học thực, đức hạnh không thiếu!"
Nghe Thiệu Dịch nói, các văn quan lập tức lộ ra vẻ vui mừng, nhìn vị tân đế này với ánh mắt đầy hài lòng và tán thưởng, trên mặt gần như viết rõ bốn chữ "trẻ nhỏ dễ dạy". Còn biểu hiện của các võ quan trong kinh thành lại bình tĩnh, làm như chuyện này không liên quan gì đến mình, dù sao hoàng đế là do phe mình nuôi lớn, họ không thể chiếm luôn cả vị trí hoàng hậu, có thể làm võ quan trong kinh thành, dù tính tình thẳng thắn đến đâu cũng ít nhiều hiểu được lý lẽ cân bằng.