Trường Sinh Từ Thợ Săn Bắt Đầu

Chương 52:

Vậy thì hắn đã nhìn thấy thứ gì mới có thể hoảng sợ quá độ?

Cô nhớ tới đêm đó Lý Nguyên nói là muốn thăm dò thâm sơn, đột nhiên đáy lòng cô dâng lên cảm xúc sợ hãi.

Trong thôn, chưa bao giờ thiếu những câu chuyện thần quỷ chí dị.

Diêm nương tử đè nén suy đoán này, hỏi: “Vậy xin hỏi đại phu, hiện giờ nên làm gì?”

“Trước hết cứ dùng cháo bù đắp, chờ thân thể khỏe lại rồi mới bổ.”

“Có cần kê đơn thuốc gì không?”

“Bệnh tình của hắn tương đối nghiêm trọng, thuốc bình thường không có hiệu quả, muốn uống thì phải uống chút thuốc tốt.”

“Bao nhiêu tiền một bộ đây?”

“Thuốc này là thượng hạng.

Hơn nữa còn chuyên môn dùng cho võ giả nhập phẩm, đắt thì đắt một chút, nhưng hiệu quả cũng tốt.”

“Bao nhiêu?” Diêm nương tử trông mong nhìn đại phu.

Đại phu quét mắt nhìn cô, nói: “Thuốc thượng hạng này, ba đồng tiền lớn một bộ, nếu muốn khỏi hẳn thì phải sắc mười bộ mới được.”

“Còn loại nào có hiệu quả tốt hơn không?”

Đại phu cười vô thanh, trong thần sắc có chút khinh bỉ, giống như đang nói “Ngươi trả nổi sao?”

Nhưng nhớ tới gia đình này là săn thú, có lẽ có chút tiền dư, lúc này gã mới nói: “Thuốc này cho võ giả nhập phẩm, một bộ giá 12 đồng tiền lớn, nhưng hiệu quả nhanh, có thể thử trước mấy bộ.”

Vương thẩm lầm bầm: “12 đồng tiền lớn? Giá tiền này…… không chỉ là một lượng bạc …… Ai mà coi căn bệnh này chứ? Có phải ngươi bắt nạt chúng ta không hiểu giá thị trường, cố ý hét giá, phải không?”

Đại phu hơi chột dạ, nhưng ngay sau đó liền dùng giọng điệu không kiên nhẫn nói: “Đó là cho võ giả nhập phẩm, hiệu quả tốt. Các ngươi…… Nếu không đừng kê đơn thuốc.”

Nói xong gã lập tức vội vàng đứng dậy, muốn đi.

Cái nơi rách nát này, gã không muốn ở lâu thêm một khắc.

Diêm nương tử nhìn đại phu, lại nhìn Lý Nguyên đang nằm trên giường.

Lúc trước, Lý Nguyên từng theo Vương thúc giao hàng vài lần với tửu lâu trong huyện, trong nhà quả thật tiết kiệm được một ít tiền.

Nhưng số tiền này, bất kể là cô hay Lý Nguyên đều biết, không thể để lộ một cách dễ dàng.

Nhưng đã đến lúc này rồi…

Lỡ như vì ý niệm sai lầm của cô mà Nguyên ca nhi không vượt qua được thì sao?

Cô lại nhìn đại phu, nặn ra nụ cười và nói: “Đại phu, mua, chúng ta mua! Rẻ hơn một chút có được không?”

Đại phu: “Vậy mua loại nào?”

Diêm nương tử cắn răng nói: “Mua loại tốt nhất.”

“Tốt nhất?” Đại phu dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô chằm chằm, sau đó nói: “Nếu ngươi thành tâm muốn, trước tiên lấy năm thang thuốc, ta sẽ thu ngươi 58 đồng tiền lớn, bớt cho ngươi 2 đồng.”

“55 đồng được không?”

Đại phu nói: “Có mua không?”

“Rẻ hơn một chút……”

“Không mua thì ta đi.”

Diêm nương tử bất đắc dĩ: “Có……”

“Tiền đâu?”

“Có……”

Sau đó, Diêm nương tử lấy tiền đưa cho Vương thẩm, Vương thẩm lại gửi hai đứa nhóc nhà mình ở nhà Lý Nguyên, rồi lại gọi hai nam nhân trong thôn để cùng đi huyện.

Lúc chạng vạng tối, Vương thẩm trở về với năm thang thuốc.

Diêm nương tử thì đã nấu xong cháo gạo từ lâu.

Hai tiểu oa oa đã sớm ăn cháo sạch sẽ, ngay cả bát cũng liếʍ một lần.

Thấy Vương thẩm trở về, Diêm nương tử lại múc cho nàng một chén cháo, sau đó tự mình đi sắc thuốc.

Hai nữ nhân bận rộn một lúc, thẳng đến canh hai sáng mới hầu hạ Lý Nguyên uống thuốc.

Diêm nương tử mở cửa, đưa Vương thẩm và hai đứa con đến trước hàng rào, nói: “Vương thẩm, vất vả cho thẩm rồi.”

Vương thẩm thấy thần sắc bi thương của nàng, khuyên nhủ an ủi: “Muội cũng đừng suy nghĩ nhiều, nam nhân có thể trở về là chuyện tốt rồi… Không giống như nhà ta…… aiz……”

Vương thẩm đi rồi, Diêm nương tử đóng chặt cửa, đem dao phay và gậy giặt ý phục đặt ở bên giường, lại lấy từ dưới giường ra một bao thạch hôi phấn, thạch hôi phấn này là nàng vụиɠ ŧяộʍ mua được ở trong phường sau khi trải qua chuyện Trương Thập Tứ dạ tập.

Sau đó, Diêm nương tử sột soạt cởϊ qυầи áo, lại cởi bỏ phong ấn ngực, bò lên giường.

Đại phu đã chẩn rồi, Nguyên ca nhi chỉ là thiếu hụt khí huyết, vậy ngủ cùng nhau chắc là được.

Trong bóng tối, mắt thấy nam nhân nhà mình ngủ sâu, Diêm nương tử giơ tay lên, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vòng qua eo hắn, ôm hắn từ phía sau, sau đó kề sát vào nhau tựa như hai con tôm.

Lý Nguyên ngủ không thoải mái, dược tính của thuốc khuếch tán trong thân thể hắn, xua đuổi âm hàn trong cơ thể.

Nửa đêm, toàn thân hắn lạnh cóng.

Cho dù quấn trong chăn bông, vẫn lạnh.

Luồng khí tức âm lãnh đến từ thâm sơn cổ trang đang lan khắp người.

Diêm nương tử bị lạnh nên tỉnh lại, thấy tình trạng nam nhân, không khỏi hoa dung thất sắc.

Cô cắn răng, biến mình thành một lò sưởi lớn, dán vào vòng tay và sưởi ấm cho hắn.

Lý Nguyên đang mơ thấy hắn đang ở trong địa ngục băng giá, bỗng nhiên… trong địa ngục này có thêm một mặt trời.

Hắn ôm chặt lấy mặt trời và siết chặt nó để hấp thụ nhiệt độ từ nguồn nhiệt duy nhất này.