"Chuẩn bị đẩy tường, mọi người chú ý!"
"Tránh đường tránh đường! Đang mang vác đồ nặng làm ơn cho qua!"
"Cỏ này dai phết! Có thể dùng để đan lát thành vật dụng được á. Đội trưởng ơi, em lấy một ít làm thử được không?"
"Thoải mái. Chỗ này không có gì ngoài cỏ với rêu hết á."
"Trộn bùn đất với cỏ là xây nhà được à? Không biết khi nào tìm ra được nguyên liệu làm xi măng nhỉ?"
"Ngày xưa ông cha ta cũng nhà đất còn gì. Đợi khô rồi cũng cứng lắm á! Còn phụ ma nữa cơ mà."
"Lò gạch số năm đã hoàn thành! Cần gấp pháp sư hệ lửa và luyện kim thuật sĩ điều khiển thuần thục dị hỏa!"
"Ngày trước bố mẹ thầy cô bảo không học hành đàng hoàng sau này chỉ có đi bốc gạch. Thật ra có thi vào trường top đầu thì cũng phải đi thôi. Đằng kia còn cần không đấy?"
"Cho xin trăm viên nữa cho dư dả!"
Bên trong nội thành ồn ào nhộn nhịp, ai cũng đang hăng say làm việc. Những căn nhà bị tổn hại nặng đều bị dỡ bỏ. Nguyên một rừng cỏ dại đã bị nhổ trọc một khối to. Một vài căn nhà nhỏ đang được dựng lên. Mấy thanh niên thiếu nữ lóng ngóng xếp gạch rồi dùng bùn đất cố định. Ở một chỗ khác các pháp sư hệ gió đang hỗ trợ nâng xà nhà lên vị trí chỉ định.
Chỉ ba ngày sau khi linh hồn luyện kim bị đánh thức, rất nhiều người chơi đã thành công tiến vào thành Warz. Công cuộc xây dựng doanh địa chính thức bắt đầu. Mấy người ngoài đời làm quy hoạch thành thị nhận được bản đồ toàn thành đã ngay lập tức làm việc. Tiếp theo đó là ngày xây dựng. Nông nghiệp cũng tự tìm khối đất trống ít kiến trúc, nếm thử nuôi thử nuôi trồng, ý đồ giải quyết vấn đề lương thực. Đến hôm nay, đã qua một tuần.
"Đù má! Alpaca bà cho đàn heo này ăn cái gì đấy!?! Hôm qua tụi nó mới là heo con nay đã chuẩn bị xuất chuồng được rồi!?!"
Một người chơi tộc thú nhân hình cừu ôm nồi cám đi vào khu vực nuôi heo, nhìn thấy mấy bé heo rừng có bốn răng nanh béo núc ních đang ngủ khò khò, kinh ngạc đến kêu to. Tiếng la của cô gọi một cô gái đi ra từ lều trại ngay cạnh chuồng. Đó là thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, thuộc tộc tinh linh nhưng ăn mặc lại rất giản dị và nông dân. Nàng bình tĩnh trả lời.
"Thí nghiệm thức ăn chăn nuôi tôi từng chế. Không nghĩ heo tăng cân nhanh như vậy. Lát mổ một con rồi đưa cho dược sư kiểm tra xem có vấn đề gì không."
"Nếu ổn bà tính nuôi nó như thế hả?" Cô gái cừu tộc vẫn thấy sợ hãi.
"Không. Tôi muốn chúng nó lớn nhanh chút để lai giống, gia tăng số lượng đàn. Bên này nghèo quá, mình cứ đi săn hoài thì dân ở lãnh địa Brown không có thịt ăn mất."
"Ra là vậy. Làm tôi sợ hết hồn. Thế mấy con vật kia cũng chung tình trạng này hả?"
Alpaca Alpaca lắc đầu, có chút tiếc nuối: "Thỏ, gà và bò không ăn tạp như heo. Chúng nó không ưa món đó. Tôi đang nghiên cứu riêng thức ăn chăn nuôi cho từng loài."
Cô gái gật gật đầu đã hiểu, gọi thêm mấy người chơi nữa vào chuồng bắt heo. Tiếng kêu éc éc hoảng loạn vang lên khiến mấy con vật khác kinh sợ, la hét ầm ĩ tạo thành một bản đồng ca điếc tai. Nhưng người ở đây không cảm thấy gì. Họ hoặc là có nghề phụ là nuôi trồng sư, hoặc ở ngoài đời có tiếp xúc nhiều với nông nghiệp vốn đã quen với những tiếng ồn này.
Rishima vừa bước ra từ pháo đài đã bị tiếng động gây chú ý, liền ngước nhìn sang. Bên cạnh nàng ngoài Hydra còn có một thanh niên lạ mặt. Khuôn mặt rất xinh, nam sinh nữ tướng, mắt hồ ly kiều mị.
"Có vẻ như bên Alpaca có chút tiến triển rồi." Y nói.
"Cổ học nông nghiệp hả?" Rishima hỏi.
Foxie lắc đầu: "Alpaca học sư phạm mầm non. Nhưng nhà cô ấy làm nông."
"Hóa ra là con nhà nông, quen việc từ nhỏ.
Mị ma tóc hồng nghe thế phì cười: "Nhà nông có nông trường rộng 3000ha, còn có 5-6 quả đồi nuôi mấy nghìn con dê bò lợn gà lạc đà đủ các thể loại. Sản phẩm từ gia cầm và súc vật đều đi con đường cao cấp. Học không giỏi chỉ có thể về lái Mercezdec đi chăn lạc đà."
Rishima và Hydra: "..."
Thiếu nữ tóc trắng hít một hơi thật sâu mới giữ được nụ cười trên mặt. Gia cảnh nhà nàng cũng là khá giả, nhưng nghe Foxie nói vậy cũng sinh ra tâm lý thù phú.
"Nhưng Alpaca Alpaca không có tên trên bảng tài phú." Hydra thật thà thắc mắc.
"Nếu không phải ba tôi thèm thịt bò cao cấp nhà cổ, tìm mọi cách đến tận nông trường làm quen thì tôi cũng không biết nuôi trồng sư bang mình có một cơ ngơi đồ sộ như vậy. Alpaca sống bình dân lắm."
Điều này Rishima thật sự đồng tình. Cô nàng tinh linh này quá mức bình dị. Đến cả trang bị trên người đều là hàng miễn phí, mỗi ngày đều lăn lộn trong đất ruộng làm nông. Ai nhìn qua cũng không nghĩ đó là đoàn trưởng của Quân Đoàn Tham Ăn, nơi tập trung các người chơi sinh hoạt và kỹ thuật của Seven Sins.
Rishima không nghĩ Foxie sẽ tạo bất ngờ, âm thầm mang đoàn người Alpaca đến không báo trước. Nhưng nàng lại rất vui. Nhờ có họ và những người chơi sinh hoạt của bang Children of Apollo mà nàng không phải sửa pháo đài một mình. Còn có thể đưa những nghiên cứu về con rối ma pháp cho người khác. Từ đó nàng có thể tập trung xây dựng trận pháp truyền tống và chế tạo thiết bị liên lạc.
Bang Seven Sins có tổng cộng ba quân đoàn rưỡi đến thành Warz, Tham Lam phụ trách ngoại giao và buôn bán, Tham Ăn phụ trách sản xuất, Phẫn Nộ tập hợp những người chơi PVE và một nửa Lười Biếng, quân đoàn có nhiều người chơi hệ phụ trợ. Bang chủ của Seven Sins ở lại Livita, quyết định lấy thân nhập hang hổ, trở thành cơ quan tình báo.
X, người đứng đầu Seven Sins đồng thời cũng là đoàn trưởng Quân Đoàn Kiêu Ngạo chỉ có hai mươi người, tập hợp những người chơi mạnh nhất của bang ở mọi ngành nghề. Có một điều thú vị là họ đều không leo bảng cao thủ. Nhưng X và Hydra từng đấu ngang tay với nhau.
"Đi thôi. Ra đón hội Athur." Rishima nhìn bé heo sắp sửa bị làm thịt liền rời mắt, kéo Hydra chạy đi.
Theo tính toán thì nhóm của Athur hôm nay sẽ vào đến địa phận của thành Warz. Đúng ra, mấy ngày hôm nay đều có người đến. Lãnh đia của kẻ săn mồi thầm lặng không còn nguy hiểm, những nhóm người chơi nhỏ không phải chờ đợi bám càng các bang hội lớn vẫn có thể an toàn tiến vào. Đã có bộ trưởng bộ ngoại giao Foxie xuất hiện, Rishima cũng không cần tự đi đón từng nhóm người, mất thời gian.
Athur thì lại khác. Y không chỉ là cao thủ đứng thứ tư trên bảng xếp hạng, còn là một trận pháp sư tài ba. Là nhân tài Rishima bằng mọi cách phải ôm về Liên Minh. Chính miệng nàng đưa ra lời mời, không thể không xuất hiện.
Rishima đứng ở bên bờ sông, cặp đồng tử xanh lam nhìn xuống dòng nước trong vắt có thể nhìn rõ những sinh vật đủ hình dáng đang bơi lội. Nàng nhớ lại những lần tiếp xúc với linh hồn luyện kim của pháo đài trong suốt một tuần qua.
Warz mang lại cho nàng một cảm giác kỳ quái. Không có ác ý, nhưng lại khiến nàng không thấy thoải mái. Giống như là đau xót và thương cảm? Nàng cũng không biết phải giải thích thế nào. Warz luôn quan sát nàng, Rishima nhận thấy điều đó. Nó vẫn luôn chỉ nói là nhớ người bạn cũ. Nàng lại cảm thấy không chỉ đơn giản là vậy. Những lúc như thế, Warz như thể bị bao phủ bởi một nỗi cô độc. Giống như là mọi người đều vứt bỏ nó một mình tồn tại trên cõi đời. Là vì sau 500 năm say giấc tỉnh lại, thành Warz trở thành thành chết. Hay là năm đó trước khi bị phong ấn, đã có chuyện gì xảy ra? Và cả người được gọi là Lulun đó. Cô ấy đóng vai trò gì trong cuộc chiến năm ấy. Nếu là thợ bảo trì của pháo đài, nghĩa là cô gái đó cũng là bán Long nhân, là Quân Phản Loạn. Quân Phản Loạn chết đi có thể dùng từ hi sinh sao?
Rishima cảm thấy rối bời. Nàng và các người chơi trở thành chúa cứu thế. Cuộc chiến năm xưa trở thành một dấu chấm hỏi, ai đúng ai sai không người nào có thể cho nàng một câu trả lời chính xác.
"Rishima." Giọng nói trầm thấp của Hydra vang lên trên đầu, đánh thức nàng khỏi sự rối ren.
Thiếu nữ tóc trắng ngẩng đầu lên. Xanh lam và vàng kim chạm vào nhau. Bán Long nhân cao lớn nhíu mày nhìn chu nho nhỏ bé. Trông hắn thật hung dữ và khó chịu, nhưng Rishima lại có thể bắt lấy sự lo lắng ẩn sâu trong cặp mắt sắc bén ấy.
Bỗng nàng bật cười thật tươi, rời mắt khỏi thanh niên, ngước nhìn lên trời cao. Trời trong xanh, mây trắng trôi hững hờ, gió dịu nhẹ vuốt ve mái tóc.
Nàng đang rối rắm gì đây? Chẳng giống nàng chút nào. Vì sao người chơi được gọi là đệ tứ thiên tai? Bởi vì khả năng khám phá và sức phá hoại của họ là vô hạn. Họ đông như vậy, có nhiều người giỏi đến vậy, gặp được chuyện gì cũng sẽ có cách giải quyết của nó. Nàng không phải một mình.
"Trời hôm nay thật đẹp ha~" Rishima trả lời bằng một câu không liên quan.
"...Ừ. Thật trong lành." Nhưng Hydra không để ý, hắn nhẹ đáp lại lời của nàng. Cặp mắt vàng kim trên nền đen vẫn không rời khỏi thân hình nhỏ bé ấy. Như là cả bầu trời cất gọn trong mắt nàng.
"Đằng ấy ơi, muốn liếc mắt đưa tình thì để lúc khác được không~? Athur và mọi người đến rồi."" Giọng điệu ngả ngớn của Foxie vang lên, phá tan khung cảnh lãng mạn.
Mặt Hydra thoáng chốc đỏ bừng. Chắc là do tức giận nhiều hơn. Vì hắn đang dùng cặp mắt như muốn gϊếŧ người nhìn chàng mị ma. Hydra vừa định nói gì thì bị Rishima ngắt lời. Cô nàng vẫn rất bình thản, giống như không nghe thấy lời đùa cợt của con hồ ly nào đó. Nàng nhẹ vỗ cánh tay hắn.
"Rồi rồi~ đừng để cho người ta ấn tượng là mình lục bục nội bộ chứ~" Rồi nàng dùng tông độ chỉ có hai người nghe được, "Có gì đêm mình xử lý cậu ta sau ha~ Ngoan~"
Hydra thiếu chút nữa lại xù lông vì từ cuối cùng nhưng cô nàng chu nho không cho hắn cơ hội đó, vui vẻ nhảy nhót tiến lên chào đón mọi người.
"Trời ơi tôi đợi mọi người lâu lắm luôn á~" Thiếu nữ tóc trắng cười đến nheo cả mắt, dang rộng hai tay đón chào.
Athur nhìn cô gái trước mặt, mặt lạnh băng: "Chào." Thực sự rất lạnh.
Rishima không hề bị thái độ của y ảnh hưởng. Nếu không phải Athur là con trai, quan hệ lại không đến mức thân thiết và còn một hũ giấm chua đứng đằng sau, nàng đã tiến lên ôm người ta một cái.
"Không ai phát hiện ra mọi người vào Deeper chứ?" Rishima vừa dẫn đoàn người vào trong thành, vừa hỏi.
Khi có quá nhiều người vào đầm lầy cũng sẽ gây chú ý. Các đoàn cũng tự tìm cách để giảm thiểu độ tồn tại hết mức có thể. Từ thư của những người ở ngoài gửi về thì mọi thứ trông vẫn rất bình tĩnh, chưa ai phát hiện ra điều bất thường.
"Không. Tôi phụ trận giáp tàng hình lên quần áo của mọi người, không ai nhìn thấy." Athur đáp.
Rishima quay đầu nhìn số lượng người Athur mang đến, chậc lưỡi. Không hổ là trận pháp sư thiên tài.
"Vậy các loại trận pháp trong thành phải nhờ anh rồi."
"Ừ."
Nam pháp sư nhìn luyện kim thuật sĩ đi chéo đằng trước, rồi lại quan sát xung quanh. Cuối cùng vẫn nuốt câu hỏi quanh quẩn ở cổ họng xuống. Khuôn mặt vốn dĩ không có độ ấm nay lại càng lạnh nhạt hơn.
Y không hề nhận ra Rishima thi thoảng lại nhìn lén mình. Và cả nụ cười lém lỉnh như nhóc mèo tìm thấy nơi cá bị giấu đó.