Khi Đệ Tứ Thiên Tai Thành Chúa Cứu Thế

Chương 24: Kẻ săn mồi thầm lặng

"RISHIMA!!!!!"

Hydra gào lên lạc cả giọng, khóe mắt nứt ra, trơ mắt nhìn thân hình nhỏ xinh vụt mất trước mặt mình. Hắn vẫn còn giữ nguyên tư thế vươn tay muốn túm lấy nàng. Cả người cứng đờ, tim hẫng một nhịp như trụy xuống động băng. Bán Long nhân không nghe thấy những tiếng kêu hoảng loạn xung quanh mình, ngơ ngác nhìn khoảng không trước mặt.

Big Brother vội vàng ra lệnh ba khiên kỵ sĩ và chiến binh đứng ở bốn góc, tạo thành một vòng, dựng tấm chắn vô hình bảo vệ mọi người. Anh nhìn về phía Hydra, sắc mặt vô cùng lo lắng.

"Hydra!!!"

Người anh cả lao lên, cố gắng ghì chặt thanh niên tóc đỏ đã mất cả lí trí. Hydra muốn nhảy xuống cái đầm lấy nơi Rishima biến mất.

"Cậu bình tĩnh chút!!! Hydra! Cậu phải bình tĩnh!!! Chúng ta sẽ cứu được Rishima!""

"Trên người cô ấy có rất nhiều trang bị phòng thủ! Sẽ không sao đâu!"

Sức lực của Big Brother không là gì so với một Hydra đang mất kiểm soát, bị hắn hất văng dễ dàng. Mấy võ giả trong đoàn cũng vội vàng chạy tới hỗ trợ. Tinker Bell bay xung quanh, sử dụng kỹ năng [Xoa dịu] của người ngâm thơ rong giúp hắn bình tĩnh lại.

"Ha... ha... ha..." Hydra cúi gằm mặt, hơi thở nặng nề. Tay hắn siết chặt đến nhỏ máu, gân trên cánh tay nổi cộm lên như muốn nứt vỡ. Cả người run rẩy vì sợ hãi và tức giận.

Rishima gặp nguy hiểm, tính mạng không rõ ngay trước mặt hắn. Hắn lại để nàng rơi vào hiểm nguy trước mắt mình.

"Chết tiệt!!!"

Bán Long nhân vung mạnh nắm đấm xuống, rễ cây nứt vỡ tan tành. Cả đoàn Cyclone không ai dám ho he thêm một câu. Họ cũng chung tâm trạng với hắn, vừa lo vừa tức. Hai mươi con người cùng đứng đó, không một ai nhận ra nguy hiểm đang trực chờ ngay cạnh.

Wang run rẩy nhìn xung quanh, cố gắng tìm ra một câu trả lời. Đường là do anh vẽ ra. Nếu Rishima thật sự xảy ra chuyện, cả đoàn rơi vào nguy hiểm, có chết cũng không hết tội.

Bây giờ chú ý quan sát, anh mới nhận ra hoàn cảnh xung quanh khác thường. Họ giống như bị nhốt trong một chiếc rổ úp ngược được đan từ các gốc cây, cành cây. Một bộ phận rễ nhô lên giữa đầm lầy giống như một tòa cô đảo có thể chìm nghỉm bất cứ lúc nào. Con đường dẫn họ chạy đến không biết đã biến mất tự khi nào.

"Là kẻ săn mồi thầm lặng... Wang, chúng ta bị nó dẫn dắt đến xào huyệt." Imie thất thần nói, kéo tâm trạng đồng đội xuống một bậc.

Kẻ săn mồi thầm lặng, mối nguy hiểm lớn nhất đầm lầy Deeper. Thông tin về nó ít ỏi đến đáng thương. Có người cho rằng nó là một loài thực vật thân dây leo, có người lại nói nó là anh em họ hàng với bạch tuộc. Trong cộng đồng người chơi và cả các hiệp hối tình báo ở Maverlous đều có rất ít tin tức về nó. Họ chỉ biết kẻ săn mồi thầm lặng sinh sống dưới đáy đầm lầy, ngụy trang rất giỏi, thích trêu đùa dụ dỗ con mồi đến xào huyệt của mình. Tấn công không tiếng động và bất ngờ. Nó có thể kéo người đi bất cứ lúc nào, không ai có thể phản ứng kịp. Bầy thằn lằn rất có thể là do nó đưa đến, chỉ để dẫn họ tới nơi này. Tất cả quái vật đều không phải đối thủ của nó, và họ cũng vậy.

Hydra lặng người đi khi nghe thấy cái tên đó từ miệng Imie. Đầu hắn rũ xuống, tóc mái và bóng tối che phủ biểu cảm trên khuôn mặt góc cạnh ấy. Mọi người đều biết hắn tự trách. Vì Rishima ở ngay cạnh hắn trước khi xảy ra chuyện.

Bỗng nhiên, bán Long nhân đứng dậy, lấy từ trong túi ra một cuộn dây thừng. Hắn buộc dây vào eo mình và đưa đầu còn lại cho Big Brother.

Đoàn trưởng đoàn Cyclone nhận ra hắn muốn làm gì, mặt tái mét, hiếm khi dùng giọng điệu giận dữ dạy dỗ: "Cậu chán sống rồi!?! Cậu có biết là đầm lầy ở Deeper chỉ có đi không có về không???"

"Tôi biết." Hydra đáp lại bằng thái độ nhàn nhạt và thờ ơ, hắn quay lưng lại, bước ra khỏi phạm vi an toàn, "Tôi có thể thành ngoại lệ, hoặc cùng cô ấy ngủ say mãi mãi ở nơi này. Vương Phong... tôi sẽ không bao giờ bỏ mặc cô ấy lại một mình."

Ngay từ khi nhận thấy trò chơi bất thường, hắn đã chạy ngay đến chỗ Rishima. Không phải vì nhớ là nàng định cư ở Lunase như đã nói, mà là vì lo lắng. Hắn cần biết nàng đang an toàn. Hắn tỏ thái độ khi nhận lời mời làm vệ sĩ, cũng chỉ để Rishima không thấy lạ và nói ra những lời đùa giỡn. Dù nàng không tìm đến hắn, hắn vẫn sẽ âm thầm bảo vệ nàng. Nhưng hắn chưa bao giờ làm được nhỉ?

Hydra cười tự giễu. Năm ấy cũng vậy, bây giờ cũng vậy. Khi đó hắn chỉ biết nổi điên dùng sức trâu đấu lại kẻ ác. Giờ đây cũng chỉ biết lao đầu vào nơi hiểm nguy. Không hề nghĩ ra một biện pháp khác an toàn hơn.

Đồ vô dụng.

"Tiểu Nguyệt Nha còn chưa hết giận hoàn toàn vụ đó nữa... Lần này sẽ bị giận thêm cho coi."

Bán Long nhân nói rất nhẹ, không ai nghe thấy được. Cyclone chỉ có thể đứng như trời trồng nhìn thanh niên tiến gần đến gần về phía đầm lầy.

"Hydra! Bắt lấy!" Tiếng của Wang vang lên từ sau lưng. Hydra theo bản năng bắt được thứ bay về phía mình. Là một chiếc thắt lưng được nạm đá quý đỏ ở chính giữa, hoa văn hoa hồng và dây leo được in chìm trên mặt dây lưng. Hắn nhìn Wang.

Nam pháp sư trả lời: "Là một đạo cụ phòng thủ cấp cam. Tôi không chắc nó có tác dụng khi xuống dưới. Đây là lỗi của tôi."

"Không phải do anh. Không một ai nhận ra sự hiện diện của nó. Nó quá giảo hoạt và nham hiểm. Wang, nếu anh thật sự cảm thấy tội lỗi thì khi tôi không thể quay về, hãy đưa mọi người tới nơi an toàn." Hydra đáp lại bằng chất giọng trầm khàn và bình tĩnh, trông hắn không hề sợ hãi khi đối mặt với nguy hiểm không thể báo trước.

Wang siết chặt pháp trượng trong tay, anh gật đầu chắc chắn: "Hai người sẽ trở về. Chúng ta sẽ cùng đến thành Warz."

Hydra không nói tiếp, quay lưng đi thẳng. Bùn lầy đặc quánh bao bọc lấy bàn chân hắn, rồi lan dần lên bắp chân, đùi, ngực và cuối cùng nuốt trọn thân thể cao lớn ấy. Thân ảnh bán Long nhân biến mất hút, không để lại tia gợn sóng trên mặt đầm.

Đoàn Cyclone chỉ có thể đứng đó nhìn. Những gì họ có thể làm là trở thành cọc tiêu chờ đợi hai người quay trở về.

"Chúng ta cũng không rảnh rỗi đâu." Big Brother vung kiếm về một hướng bất kỳ. Đấu khí hình thành thành lưỡi dao, chém thẳng vào những gốc cây.

Không thể chặt đứt, nhưng đã để lại vết thương rõ rệt. Người anh cả chọc giận thành công kẻ săn mồi. Cả đoàn rút bỏ sự sợ hãi, tự động tìm vị trí chiến đấu thích hợp cho mình.

Wang nhận đầu dây thừng, buộc vào eo mình. Pháp trượng có gắn đá quý màu đỏ tím bị đổi thành trong suốt. Đá ma pháp trong suốt không có thuộc tính. Nam pháp sư mong rằng nguy hiểm có thể kích phát tiềm năng của chính mình.

Kẻ săn mồi thầm lặng phấn khích trước sự phản kháng của con mồi, càng giãy giụa nó càng thích. Những cây dây leo to bự dính đầy chất nhầy vung quét về phía đám người.

"Đêm nay sẽ rất dài đây..."

...

"Ưʍ..."

Rishima khó khăn mở mắt, thị giác tiếp xúc với một màu hồng nhạt. Mùi tanh tưởi như rơi vào đống rác không bị mặt nạ phòng độc ngăn lại, xộc thẳng vào mũi khiến nàng suýt nôn. Thiếu nữ nằm hoãn một lát, mới gắng gượng ngồi dậy.

"A-"

Cơn đau ở cổ chân khiến nàng nhíu chặt mày. Rishima liếc nhìn, nơi bị xúc tu cuốn lấy đã tím đen và sưng tấy. Ngoài ra khắp người cũng đau ê ẩm không biết là do va đập vào đâu. Tổng thể thì chưa mất miếng thịt, gãy khúc xương nào.

Rishima lấy từ cổ áo ra một sợi dây chuyền. Mặt dây là một miếng vảy rồng to bằng nửa bàn tay màu đỏ sậm như máu khô lâu ngày, phần sắc xung quanh đã bị mài độn. Nó phát ra một thứ ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, bao bọc lấy cơ thể nàng.

Đây là vảy ngược của Ma Long Hydra. Là do chính Hydra đưa cho nàng. Vì có danh hiệu [Huyết mạch Hydra] che lấp, không ai biết hắn còn đạt được miếng vảy có giá trị nhất của loài rồng. Cũng nhờ nó mà anh có thể đặt hàng tại chỗ nàng, dù sau đó vẫn còn nợ

Khi nghĩ đến đấy, Rishima phụt cười. Đến vảy ngược của Ma Long cũng không thể giải thoát anh bạn ngốc của nàng khỏi kiếp con nợ.

Thứ này có khả năng phòng thủ gần như là tuyệt đối. Là một vật phẩm suýt chút nữa nàng có thể lên tới cấp Thần.

Dù nó không ngăn cản được sự tấn công bất ngờ đó, nhưng đã giúp nàng sống sót khi bị kẻ săn mồi thầm lặng nuốt chửng. Trái ngược lại cảm giác bất an trước khi bị bắt, hiện giờ Rishima lại có trực giác vảy ngược để nàng bị bắt là vì có mục đích.

Bên trong cơ thể của con quái vật này có thứ giá trị.

Đúng, Rishima đang ở trong bụng của kẻ săn mồi thầm lặng. Và trông nàng chẳng lo sợ chút nào.

Thiếu nữ bám vào vách tường thịt của kẻ săn mồi, cảm xúc có phần giống khi chạm vào thịt tươi sống.

"Ui đau..."

Nhưng vết thương ở chân khiến nàng ngã khụy xuống.

"Ma Long đại nhân." Rishima vuốt ve miếng vảy, giọng vừa đùa vừa dỗi, "Nếu ngài muốn con khám phá chỗ này thì nên để chân con lành lặn chứ."

Mặc dù kiến thức về thảo dược và thuốc của nàng đều không tồi, nhưng đó là áp dụng với các nguyên liệu trên đại lục Maverlous. Còn đối với mấy kiểu thương tích nàng không dám phán bừa, cũng không biết cách xử lý. Cuối cùng chỉ có thể triệu hồi gậy bay.

Rishima nhìn "đường hầm" mình đang đứng, tấm tắc bảo lạ. Có vẻ hệ thống cấu tạo bên trong cơ thể của kẻ săn mồi thầm lặng rất đơn giản. Ngoài vách thịt và mạch máu chẳng có gì khác.

"Chẹp." Thiếu nữ tặc lưỡi, "Phải đưa việc chế tạo thiết bị truyền tin lên hàng đầu mới được. Mong Hydra đừng làm gì dại dội."

Rishima điều khiển gậy tiến về phía trước, không biết sẽ là đi sâu vào hơn hay tiến lại gần miệng kẻ săn mồi. Mới chỉ đi lên mấy mét, nàng đã nhìn thấy thi thể không hoàn chỉnh của rất nhiều loài quái vật khác trong đầm lầy Deeper. Còn có cả mấy bộ xương nằm rải rác, có thể là một đoàn thám hiểm nào đó xui xẻo trở thành con mồi.

Thiếu nữ chu nho nhìn tốc độ dịch dạ dày ăn mòn cơ thể quái vật, tấm tắc. Nếu không có đạo cụ phòng thủ mạnh như vảy ngược của Ma Long, chắc hẳn nàng cũng đã chung số phận với chúng.

Rishima bay hồi lâu vẫn không thấy điểm cuối. May mắn đây là đường thẳng, không có ngã rẽ, không sợ bị lạc. Dù trên mặt nàng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng hành động gõ ngón tay đã bán đứng tâm trạng sốt ruột của nàng.

Nàng đã thử cả cách tấn công vào vách thịt, không chút xi nhê. Tường thịt nhìn trông mềm mại yếu ớt nhưng có thể hấp thụ ma pháp. Nàng cũng để Geist điều khiển con rối kiếm sĩ, cũng không để lại chút dấu vết nào trên cơ thể nó.

Thời gian kể từ lúc nàng bị bắt đi trôi qua càng lâu càng lo lắng hơn. Nàng sợ Hydra nôn nóng không biết suy nghĩ, cắm đầu vào chỗ chết. Năm ấy hắn có thể tay không vật lộn với một tên tội phạm gϊếŧ người hàng loạt mang theo dao là đủ hiểu.

"Trì Tiểu Lang, nếu cậu dám làm điều dại dột thì đừng mong tớ thay đổi xưng hô! Chuyện lần trước tớ chưa tính sổ xong đâu!"