Khi Đệ Tứ Thiên Tai Thành Chúa Cứu Thế

Chương 23: Bị tấn công bất ngờ

Cuối cùng nồi cháo bánh nén khô cũng phải ăn hết. Không ăn không được, vì nó có khả năng chống đói cao và giàu dinh dưỡng. Nhưng vị thực sự quá khó để chấp nhận. Rishima cảm thấy hồn mình bay theo bát cháo luôn rồi.

"Thật ra nguồn thức ăn chính của huyết ma là máu. Em có thể đi săn thú." Mini lẩm bẩm, có vẻ như sự ám ảnh của bữa tối đã áp đảo nỗi sợ hãi khi uống máu tươi.

Tinker Bell nằm bơ phờ trên túi ngủ. Vì hình thế chỉ có tý xíu nên cô không cần ăn quá nhiều, nhưng tiên hoa nhỏ có thể chắc chắn mình sẽ nhớ mùi vị món ăn này đến hết đời. Đôi cánh ve mỏng tang trong suốt của cô bị bánh nén khô tàn phá đến không thể phát sáng lấp lánh. Thế nhưng khi nghe Mini nói vậy liền bật dậy, hai cánh hơi lóe lóe: "Thật ra tiên hoa có thể hấp thụ năng lượng từ thực vật mà nhỉ!"

Imie ngay lập tức dội cho cô gáo nước lạnh: "Tinh linh và tiên hoa chúng ta chỉ làm thế khi không có gì để ăn, kéo dài hơi tàn thôi, muốn no bụng là không thể."

Tiên hoa bé nhỏ nhỏ giọng phản bác: "Coi như giảm béo cũng được mà..."

Rishima nhìn mọi người đang cố tìm các nguồn lương thực khác, bật cười. Tiếng cười tựa chuông bạc của nàng hấp dẫn các thiếu nữ, họ cũng cười òa lên.

Grilled Pigeon nâng Tinker Bell lên, nằm nhoài xuống và để tiên hoa lên bụng. Cô ca thán, nhưng giọng điệu lại rất hoài niệm: "Món bánh này làm em nhớ nhà ăn ở trường đại học. Nói là ma dược của phù thủy cũng không ngoa. Thế mà em vẫn ăn đều suốt bốn năm, chưa nhập viện bao giờ."

"Trường tôi thì không đến thế. Nhưng hay làm mấy món lạ lắm, như kiểu bánh trung thu sốt cà chua hoặc thịt bò kho chuối chẳng hạn." Mini cũng nhớ lại thời đại học của mình, cô cũng vừa ra trường cách đây không lâu: "Cơ mà Imie và Rishima toàn học trường đỉnh, nghe bảo căn tin toàn thuê đầu bếp 5 sao về nấu."

Rishima xua tay: "Không đến mức. Căn tin trường tôi cũng thường thôi hà, quanh quẩn có vài món."

Đột nhiên, mọi người lặng đi. Hơn một tháng trôi qua kể từ ngày họ rơi vào thế giới này. Mọi chuyện xảy ra bất ngờ không báo trước. Nguy hiểm luôn rình rập buộc họ phải nhanh chóng thích nghi với môi trường, những nỗi nhớ nhung người thân và bạn bè bị tạm thời gạt qua một bên. Nhưng đôi lúc, nỗi nhớ nhà đột ngột trào dâng. Mấy câu chuyện vụn vặt tầm thường về một thời học sinh sinh viên vô ưu vô nghĩ đánh thức những ký ức bị phong ấn tạm thời.

Ở thế giới thực cơ thể họ đã xảy ra chuyện gì? Đã chết hay trở thành người thực vật? Liệu họ còn có cơ hội trở về hay không? Không ai có thể cho họ lời giải đáp.

Tất cả ngẩn người, chìm đắm vào cảm xúc của riêng mình. Cách âm của lều trại không tốt. Tiếng đồng đội chê bai món bánh nén vừa cứng vừa khó ăn quanh quẩn rõ mồn một. Wang mama cằn nhằn, nói ai không ăn thì nhịn. Thế là tất cả lại im ru.

Mama mãi đỉnh!

Đầm lầy Deeper im phăng phắc, không tiếng côn trùng vo ve, cũng chẳng có tiếng thú dữ gào rống. Lặng thing không một tiếng gió. Không có hoạt động giải trí, đám người chỉ có thể ngủ sớm.

Vì độ nguy hiểm quá cao, đoàn người cắt phiên trực. Hydra nằm ở nhóm trước nửa đêm.

Mười một thanh niên thiếu nữ ngồi ngoài lều trại cảnh giác canh cho đồng đội ngủ. Trận pháp bảo vệ của Wang bao quanh họ nhưng không ai dám lơi lỏng. Tất cả sinh vật có sự sống và không sự sống ở Deeper đều là những tay săn mồi thầm lặng cừ khôi.

Hydra ngồi tựa vào lều, nghịch con dao găm trong tay. Nó không phải Độc Long Nha, nhưng cũng xuất từ tay Rishima. Là vũ khí nàng tặng khi hắn lần đầu tiến vào trò chơi. Con dao không còn phù hợp với cấp bậc và năng lực hiện giờ của hắn. Nhưng Hydra vẫn luôn giữ lại. Tất cả đồ Rishima tặng hoặc làm cho hắn vẫn luôn được cất giữ cẩn thận. Dù là ở đời thực hay trò chơi, hắn đều làm như vậy.

Bỗng dưng, Hydra bật dậy. Hai người khác là thú nhân tộc thỏ và mèo cũng tiến vào trạng thái đề phòng. Có thứ gì đó đang đến.

"Dậy mau!!! Là thằn lằn đầm lầy!!!"

Tiếng gào của Hydra đánh thức cả đoàn. Mọi người vội vàng đeo mặt nạ phòng độc vào và chạy ra ngoài.

Họ đang bị vô số cặp mắt xanh lè vây xung quanh.

Thằn lằn đầm lầy. Sản phẩm độc quyền của Deeper. Kích cỡ lớn bằng một con cá sấu. Tốc độ di chuyển trên bờ nhanh và gần như là không có tiếng động. Da sần sùi, có khả năng kháng phòng thủ cao. Đuôi có gai nhọn, lực đánh đủ để nứt xương. Lưỡi dài như tắc kè hoa, chứa độc và axit ăn mòn. Thị giác yếu nhưng khứu giác rất nhạy. Nhược điểm nằm ở vùng bụng. Sống theo bầy đàn từ 250-300 con. Tuy không quá khó chơi nhưng sự xuất hiện của chúng làm họ có dự cảm không lành.

"Không phải chúng ta đã dùng bột tán mùi rồi sao?" Lovely nắm thánh giá trong tay, thắc mắc.

Đó là một loại bột làm lu mờ mùi hương của sinh vật sống, thường được sử dụng khi đi săn hoặc ở trong những vùng nguy hiểm. Vì để giảm thiểu những cuọc giao chiến không cần thiết, họ đã mua nó từ một tiệm thuốc lớn có huy hiệu của Hiệp hội Dược Sư.

Rishima vẫn còn có thời gian và tâm trạng giải thích cho cậu chàng: "Nghĩa là chúng ta bị người bán lừa một vố rồi đó."

Cả đoàn đều tức giận vì sự tham lam của người kia. Gã ta hoàn toàn không quan tâm khách hàng của mình mua thuốc dùng trong mục đích gì, càng không để ý tới hậu quả. Chỉ sợ những nạn nhân của gã giờ đây đã không còn tồn tại. Bằng không hiệp hội sẽ không để yên cho hành vi phạm tội tày trời này.

"Đừng để anh gặp được lão ta!!!" Big Brother tức đến nghiến răng nghiến lợi, tay siết chặt chuôi kiếm.

Vụt!

Xèo xèo xèo.

Vô số cái lưỡi bắn về phía đoàn người. Tất cả nhanh nhạy nhảy lên né tránh. Đầu lưỡi nhớp nháp chạm vào rễ cây, khói bốc lên kèm theo tiếng axit ăn mòn. Khi thằn lằn rụt lưỡi lại, phần bị chúng chạm vào đã thủng một lỗ. Trận pháp phòng thủ của Wang yếu ớt như tờ giấy trước sự tấn công ồ ạt của chúng.

"Cha má ơi." Không biết ai kêu lên.

Rishima được Hydra ôm trong l*иg ngực, nàng nhìn phạm vi bị bao vây, triệu hồi pháp trượng. Vì bên trong đầm lầy Deeper không thể sử dụng lửa, đám nhóc dị hỏa nhà nàng đều không thể ra ngoài trợ chiến. Kế hoạch tạo con rối ma pháp bị đẩy lùi không biết lần thứ mấy. Rishima không thể không tìm cách khác nâng cao chiến lực bản thân, nhất quyết không trở thành quả tạ của đồng đội. Pháp sư trở thành sự lựa chọn hàng đầu của nàng. Và từ khi đó, đoàn Cyclone đã chứng kiến cái gì gọi là sự khác nhau của học sinh xuất sắc và học sinh yếu kém. Chỉ trong vài ngày ít ỏi, nàng đã sử dụng thuần thục các chiêu thức thường thây của băng và gió.

"Lốc băng!"

Rishima vung pháp trượng, một ma pháp trận màu trắng pha bạc xuất hiện dưới chân mọi người và bầy thằn lằn. Trời lộng gió, hình thành cơn lốc cuốn phăng kẻ địch lên bầu trời. Những mảnh băng ẩn giấu ở trong bám vào lớp vảy của thằn lằn.

Pigeon và một du tiễn khác nhân lúc địch nhân bị thổi bay lên trời, nhanh chóng kéo cung tiêu diệt, bách phát bách trúng. Cô nàng bồ câu một lần nữa may mắn vì yêu thích bắn cung nên đã đi học từ bé. Bằng không, trong những trường hợp này cô sẽ trở thành đồ vô dụng.

Những thành viên có khả năng tấn công tầm xa cũng nhân cơ hội tung chiêu. Wang đứng sau một khiên kỵ sĩ, nhíu mày nhìn xung quanh. Hệ ma pháp của anh đều không thể sử dụng trong Deeper. Vì không vướng tay chân đồng đội, anh tự tìm chỗ trốn.

"Wang! Như này sẽ hấp dẫn bọn sói ăn xác đến đây mất!" Rishima rời khỏi vòng bảo vệ của Hydra, chạy đến chỗ đoàn phó Cyclone.

Sói ăn xác, một trong những mối hiểm nguy lớn nhất của đầm lầy Deeper. Gọi chúng là sói nhưng ngoài ngoại hình và đặc tính sống theo bầy đàn thì chẳng giống sói tý nào. Có thể sống dưới đầm lầy, ngũ giác nhạy bén, đặc biệt là mùi thi thể mới mẻ, khả năng leo chèo và nảy bật rất tốt. Răng và vuốt có độc tê mỏi, vết thương nhiễm độc sẽ chuyển biến xấu. Bầy sói bình thường, chỉ cần gϊếŧ con đầu đàn, những con còn lại sẽ bị suy giảm sức chiến đấu. Nhưng với loài sói ăn xác, đầu đàn chết sẽ khiến chúng mạnh hơn. Chúng thường hiến tế thủ lĩnh để tăng sức mạnh khi có giao chiến.

Khứu giác của chúng như giác quan thứ sáu, chỉ cần có sinh vật vừa tắt thở sẽ ngay lập tức chạy đến sâu xé. Không ai muốn đối mặt với sói ăn xác và thằn lằn đầm lầy cùng một lúc cả.

"Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này. Để sói và thằn lằn tự đánh với nhau!" Rishima đóng băng một con thằn lằn rồi dùng gió thổi bay nó rơi xuống đầm lầy, nói với Wang bằng giọng điệu ra lệnh.

Wang không hề phản đối, lập tức lấy bản đồ tìm tuyến đường chạy trốn.

Hydra đá văng một con thằn lằn. Bàn tay hắn biến đổi thành vuốt rồng, vảy mọc kín hai bên mặt. Lớp da cứng cáp khó xé bỏ của thằn lằn đầm lầy không là gì với lực xé của tộc bán Long nhân. Không chỉ móng vuốt, cả phần lưỡi câu ở đuôi cũng thành vũ khí của hắn.

Big Brother nghiêng người né tránh một cái lưỡi bay đến. Đồng thời anh chộp lấy một cái đuôi đầy gai ý định quật chết mình. Người anh cả túm lấy đuôi thằn lằn, nghiến răng dùng sức ném kẻ địch lật ngửa bụng. Gemi vẫn luôn tàng hình trốn ở gần đó ngay lập tức lao ra kết liễu.

"Hydra lợi dụng ưu thế của chủng tộc rất tốt!" Anh cảm thán, tiếp tục bào chế đúng cách, phối hợp đồng đội tiêu diệt kẻ địch.

Wang nhanh chóng vẽ một lộ tuyến mới. Lều trại bị nhét vội vào nhẫn không gian. Tiếng sói hú vang lên ngày một gần. Bầy thằn lằn cũng bị gϊếŧ quá nửa. Mọi người không tiếp tục tàn sát mà chuyển qua tấn công để rút lui.

"Tường băng!" Rishima tạo hai bức tường trên tuyến đường được chọn, thằn lằn đầm lầy bị giam trên mặt đất. Lớp băng sẽ không thể giữ cái đuôi của chúng quá lâu nhưng vừa đủ để họ trốn chạy.

Thiếu nữ chu nho ôm lấy cổ Hydra, quay đầu nhìn về đằng xa. Ánh sáng hiu hắt từ đá phát sáng tự mang theo và nấm giúp nàng nhìn thấy vô số bóng đen cao lớn đang lao đến. Chúng vọt vào chiến trường chưa tan mùi máu, cắn xé những cơ thể hãy còn nóng hổi. Tiếng da thịt bị xé rách cùng tiếng xương kêu răng rắc ớn cả sống lưng.

Những con thằn lằn còn xót lại đã thoát khỏi trói buộc, chúng vung chiếc đuôi dài nặng và sắc bén về phía những kẻ không mời mà đến. Đàn sói ăn ngon bị làm phiền, tức giận lao đến cắn xé. Hai bên đánh thành một đoàn. Bầy thằn lằn đầm lầy chẳng là gì với chúng nó, nhanh chóng trở thành bữa ăn khuya tươi ngon.

Sói ăn xác sẽ ưu tiên thi thể. Cho đến khi chúng nó giải quyết hết đàn thằn lằn, sẽ không đi tìm những con mồi vừa bỏ chạy.

Cả đám cắm đầu chạy thục mạng. Chất nhầy dính nhớp trên các rễ cây không thể cản đường họ. Đến tận khi họ không còn nghe được tiếng nuốt của đàn sói từ lâu mới dám dừng lại.

Rishima được thả xuống đất. Nàng quan sát xung quanh. Dù cây cối trong đầm lầy Deeper chỗ nào cũng như chỗ nào, rất khó phân biệt. Nhưng nàng cảm thấy nơi này có gì đó rất khác lạ. Trực giác của nàng chưa bao giờ lừa dối.

Bỗng, một thứ gì đó trơn trượt nhầy nhụa như xúc tu bạch tuộc cuốn lấy cổ chân nàng. Rishima giật thót, nàng thậm chí còn không kịp hét lên đã bị lôi đi. Hình ảnh cuối cùng còn sót lại trong đầu nàng trước khi mất ý thức là vẻ mặt hoảng hốt sợ hãi đến cùng cực của Hydra.

"RISHIMA!!!!!"