Núi đá lửa nhanh chóng bị ăn sạch sẽ đến cặn cũng không còn. Đám dị hỏa được ăn ngon, hoàn toàn bỏ qua bán Long nhân người đầy sát khí, tất cả cùng vây quanh chu nho tỏa ra hơi thở mà chúng yêu thích.
Rishima một bên xoa xoa mấy ngọn lửa gan dạ dám thân mật với mình, một bên ở trong an ủi nhóc Geist đang ghen tuông. Nàng quan sát mấy nhóc con ngốc nghếch chạy ra ăn đồ của người xa lạ này, phát hiện chúng đều chỉ ở cấp lục hoặc lam. Vậy chúng hẳn là đều mới ra đời không lâu.
Sau khi dị hỏa ra đời được khoảng nửa năm sẽ sinh ra bản năng cắn nuốt. Những ngọn lửa yếu hơn sẽ trở thành chất dinh dưỡng. Khi dị hỏa tự thăng cấp đến một mức độ nhất định sẽ rời khỏi nơi mình sinh ra. Rishima suy đoán là để tìm được nguồn dinh dưỡng cao cấp hơn, đồng thời cho các ngọn lửa khác có cơ hội lớn lên.
Dị hỏa mà nàng tìm thấy cấp bậc chỉ ở tầm trung thiên hạ. Tuy chất lượng không tốt nhưng số lượng rất nhiều, nàng cũng có thể nuôi dần.
Không có đắn đo quá lâu, Rishima lấy ra một quyển trục. Bên trong cuộn giấy là một vòng tròn ma pháp, thiếu nữ lấy kim đâm vào đầu ngón tay trỏ. Máu đỏ tươi nhỏ xuống tờ giấy khiến vòng tròn sáng lên, những ký tự cổ xưa bắt đầu vận động.
Ma pháp khế ước dị hỏa. Loại khế ước thiếu nữ lựa chọn là loại công bằng cho cả hai bên.
Các ngọn lửa lập lòe bùng cháy. Chúng nó nhảy nhót bay vờn quanh Luyện Kim thuật sĩ rồi từng con từng con nhảy vào quyển trục. Tổng cộng 63 dị hỏa, tất cả đều lựa chọn ký kết khế ước với Rishima.
Nếu là người khác, chưa chắc đã có thể cùng lúc ký kết với nhiều dị hỏa như vậy. Dù chúng tương đối yếu ớt. Nhưng Rishima lại rất dễ dàng, không hề thấy mệt mỏi. Đây không chỉ vì nàng đã là một Luyện Kim thuật sĩ cấp Đại Tông Sư, mà còn vì ao ma lực trong cơ thể nàng rất rộng lớn. Lúc mới sáng tạo nhân vật trong trò chơi, nàng đã từng được kiến nghị chơi pháp sư vì thuộc tính ma pháp rất cao. Cuối cùng thiếu nữ lại chọn chơi khôi lỗi sư khiến nhiều người tiếc nuối.
"Sau đó cô tính tiếp thế nào?" Hydra tiến lại gần hỏi.
"Tôi sẽ mang một chút nước ma lực tinh khiết đi. Chúng ta đến thị trấn Hoas nghỉ ngơi vài ngày, tôi thử dung nhập dị hỏa và con rồi ma pháp."
Rishima quỳ xuống bên cạnh dòng suối, lấy ra một lọ thủy tinh trong suốt và đổ đầy nước suối vào nó. Trong khi đó Hydra tùy tay đào một viên đá to bằng quả dưa hấu ra khỏi vách đá cứng cáp một cách dễ dàng, quay sang nói với thiếu nữ.
"Vậy tôi cũng lấy ít đá đến đó giao dịch."
"Là với các quán bar kinh doanh theo hướng thợ săn tiền thưởng sao? Nhưng giá sẽ không cao nếu anh không biết trả giá." Rishima nhìn xung quanh rồi nhìn lại bán Long nhân, trên khuôn mặt đáng yêu lại xuất hiện cặp trăng non quen thuộc: "Hoặc anh có thể bán cho tôi, đảm bảo không hố~"
...
"Tôi nghĩ lấy quan hệ của chúng ta thì anh sẽ tin tưởng tôi chứ. Buồn quá đi à~"
Rishima ôm đầu gối ngồi càng xe, cơ thể nhỏ bé lắc lư theo chuyển động của phương tiện, miệng lải nhải ai thán bên tai Hydra. Nghe giống như nàng đang buồn tủi trách móc, nhưng trên mặt lại có phần giả trân, thanh niên thấy nàng diễn quá đà.
"Cô không híp mắt thì tôi sẽ càng tin tưởng." Bán Long nhân lạnh nhạt đáp, đồng thời xách gáy áo nàng kéo lại gần: "Không ngồi hẳn hoi thì vào trong, rơi nữa tôi không nhặt đâu."
"Thật lạnh nhạt mà~ Sẽ khó kiếm bạn gái lắm đó~"
Hydra hoàn toàn mặc kệ thiếu nữ, nhất quyết không muốn phản ứng. Người này luôn được một bước tiến một thước, chỉ cần có sơ hở sẽ không bỏ qua cơ hội bắt nạt hắn. Quen nhau lâu dài, đôi lúc Hydra biết coi như không nghe thấy gì là tốt nhất cho mình. Mặc dù có lúc cũng không chạy thoát thành công.
Hai người đã rời khỏi mỏ quặng hoang và đang trên đường đến thị trấn Hoas. Đây là một trấn nhỏ nằm cạnh bìa rừng Moonless, khu rừng họ đang di chuyển, cũng là nơi giao nhau của thành mặt trăng Lunase và thành mặt trời Apollus. Vì quặng có chứa dị hỏa nằm tít sâu bên trong nên sẽ mất một vài ngày để rời khỏi.
Trấn Hoas nổi tiếng với đủ loại hoa nở quanh năm, thờ phụng Thần Hoa Flora. Mỗi một mùa sẽ để lại một cảnh sắc riêng biệt nơi thế gian. Hydra lựa chọn nơi này để giao dịch vì Hoas tuy là một thành phố rất đẹp, nhưng lại có rất nhiều quán bar, nằm ở giữa hai thành trì lớn. Đồng nghĩa có không ít các nhà thám hiểm và lính đánh thuê sẽ lựa chọn nghỉ chân. So với giao dịch với một tổ chức chính quy thì Hydra thích kiểu tự do này hơn. Hai bên nhìn nhau không vừa mắt có thể dùng bạo lực giải quyết.
Rishima cũng cần một nơi để thí nghiệm ngay nghiên cứu của mình, Hoas là một lựa chọn không tệ cho cả hai. Và đặc biệt, ở đây có một nhóm người khá thân thiết với nàng.
Sau hơn một ngày lên đường, cả hai đã tiến gần đến thị trấn. Giáp Sư và buồng xe được thu về đã tránh gây quá nhiều chú ý. Có một vài người cũng vào trấn, nhìn cách ăn mặc thì họ là các nhà thám hiểm, không thấy người chơi.
Hoas chỉ là một trấn nhỏ, cổng vào được hình từ các loại dây leo, bên trên điểm xuyết đủ loại hoa đầy sắc màu. Hai bên cổng là bụi tường vi gai cao hơn hai mét dùng làm tường vây bảo vệ. Từ đằng xa đã ngửi thấy hương hoa thơm dịu nhẹ. Không biết người dân trong thị trấn dùng cách gì, các loài hoa khi kết hợp sẽ không tạo ra mùi hương hỗn loạn gay mũi, nó thơm mát dịu dàng như sự vỗ về của ngày xuân.
Cổng vào không có người gác, Hoas là một thị trấn tự do, bất cứ ai cũng có thể tiến vào. Tuy rằng như thế có nghĩa nơi này loại người gì cũng có.
Rishima vừa mới đặt chân vào trấn, đã bị cảnh sắc nơi đây làm cho choáng ngợp. Hai bên đường là những bồn hoa hoa trải dài không thấy cuối. Các ngôi nhà đều dùng các loại hoa thuộc dòng dây leo để trang điểm mái ấm của mình. Còn có rất nhiều sản phẩm từ hoa được bày bán ngoài đường, thẻ kẹp sách từ hoa khô, vòng hoa, đồ ngọt. Đường phố nhộn nhịp người đi lại, mọi người cười nói vui vẻ.
"Không phải lần đầu nhưng thực sự thì Haos rất đẹp." Rishima cảm thán.
Hydra kéo thiếu nữ lại gần mình, cái đuôi thon chắc và sắc bén hơi vòng lấy thiếu nữ, cặp mắt vàng kim nhìn mấy gã đàn ông cảnh cáo. Dù hiện tại Rishima sở hữu vẻ bề ngoài rất non nớt, nhưng nàng thực sự xinh xắn đáng yêu vô cùng, hấp dẫn một số ánh mắt không có thiện ý. Mấy người đối diện với cặp mắt như nhìn người chết đó chỉ thấy toàn thân ớn lạnh, sợ hãi quay đầu đi.
"Đẹp nhưng an ninh chẳng ra gì." Bán Long nhân cằn nhằn khó chịu.
"Ai làm Haos còn có tên gọi là thị trấn da^ʍ mĩ đâu~"
"Thần Tìиɧ ɖu͙© Aimous phù hợp với nên này hơn đấy!"
"Ha ha~ đừng để dân địa phương nghe thấy. Họ sẽ đánh anh đấy!"
"Hừ!"
"Ha ha~"
Trái ngược với vẻ khó chịu ra mặt của chàng vệ sĩ, Rishima hoàn toàn bỏ qua ánh mắt dâʍ ɖu͙© đang nhìn mình.
Không phải vì chỉ nhìn cũng không mất miếng thịt nào, mà vì đang đông người không tiện xử lý thôi. Haos đẹp nhưng quá tự do, dẫn đến nơi đây trở thành địa điểm giao dịch đen được nhiều người yêu thích. Trong đó đắt hàng nhất là mua bán mại da^ʍ. Những chàng trai cô gái có ngoại hình xinh đẹp dám xuất hiện hiên ngang trên thị trấn đều là kẻ không thể trêu vào. Vì không có khả năng tự bảo vệ mình, ngoại hình sẽ chỉ mang đến tai họa và đau khổ.
Kiểu nhỏ nhắn đáng yêu, nhìn chưa trưởng thành giống Rishima cũng thuộc gu của một số người. Đây cũng là lý do tuy Haos rất đẹp nhưng những người chơi theo đảng phong cảnh lại không yêu thích nó. Ngược lại ngươi chơi lại thường lựa chọn tới nơi này để giao dịch.
Tại sao Rishima lại lựa chọn tới nơi này để nghiên cứu thay vì đến thành Apollus có trị an tốt hơn. Đó là vì nơi này không có Hiệp hội Luyện Kim.
Sau nghi ngờ Luyện Kim thuật sĩ có liên quan tới Quân Đoàn Dị Dạng, Rishima không dám làm những thí nghiệm có tác động lớn đến luyện kim thuật. Tạo ra nhẫn không gian có thể chứa sản phẩm luyện kim cùng loại chẳng là gì so với những nghiên cứu về dị hỏa. Đặc biệt nàng còn có Geist, một ngọn lửa biến dị tương đối kỳ lạ.
Haos là một nơi hỗn tạp. Rishima có thể lợi dụng điều này tạo thành thông tin sai lệch nếu chẳng may thí nghiệm bị rò rỉ ra ngoài.
Hai người đi đến lữ quán, quyết định đặt phòng trước. Thiếu nữ tiêu ba đồng vàng đặt hai phòng đơn hạng sang, được phục vụ tiếp đón niềm nở. Thậm chí họ còn được hỏi cần "bồi bạn" không, chỗ họ kiểu hàng nào cũng có. Tất nhiên cả hai đều từ chối.
Rishima thả mình xuống giường, tấm đệm đàn hồi khiến cơ thể nhỏ của nàng hơi nảy lên. Dù buồng xe có đầy đủ tiện nghi, nhưng nghỉ ngơi ngoài hoang dã vẫn là không thoải mái. Ví dụ như chuyện tắm rửa. Nàng muốn đi ngâm bồn!!!
Thiếu nữ nhỏ nhắn bật người dậy, vào phòng tắm xả nước ấm. Sau khi đầy bồn, nàng lấy từ nhẫn không gian ra một viên sữa tắm thả vào bồn. Chẳng mấy chốc bọt biển đã tràn đầy, mùi thơm nhẹ của bồ kết lan tỏa khắp phòng tắm.
Rishima kéo hết rèm, lại thả Geist ra rà soát, tìm thấy ba sản phẩm luyện kim loại ghi hình được giấu trong phòng. Thiếu nữ nhìn mấy thứ đồ này tặc lưỡi, quẳng vào nhẫn tính đút cho mấy bé dị hỏa kia ăn.
"Hóa ra Haos còn kinh doanh dịch vụ này hả? Nhắc Hydra chút không anh ta biết muộn sẽ san bằng cả thị trấn mất."
Nàng chu nho viết một tờ giấy nhỏ đưa cho Geist đi chuyển giao. Trong lòng thắp cho chủ lữ quán vài nén nhang.
Thiếu nữ cởi bỏ trang phục trên cơ thể, để lộ thân hình trắng nõn mềm mại và gầy yếu. Đến khi tháo lục lạc ở chân, nàng dừng lại, ngẩn người.
Đây là một vật phẩm cấp Thần Rishima đạt được trong lần đầu và duy nhất chơi phó bản PVE. Nội dung là gì nàng không nhớ, toàn hành trình ôm đùi Azeal và đoàn Cyclone.
Khi thấy lục lạc là cấp Thần, cả hội vui như vớ được vàng, tưởng may mắn đυ.ng phải hàng xịn. Ai ngờ tác dụng của nó rất là ba chấm.
[Món quà của Krevita: Đây là một món trang sức do Thần Rèn làm ra, rất đẹp và có khả năng tự thanh khiết.]
Nói chung là ngoài trang trí thì gần như vô dụng. Cuối cùng Rishima nhận nó, dù sao cũng xuất xứ từ tay ông tổ nghề. Từ đó, thiếu nữ không đi giày mà đeo lục lạc vào chân. Đúng như giới thiệu thì nó chỉ giúp chân nàng không bao giờ bị nhiễm bẩn. Nó thậm chí còn không phát ra tiếng!
Nhưng lúc này Rishima nhớ lại thời gian hoạt động ở trong rừng và quặng mỏ, hình như nàng không thấy đau khi dẫm lên đá. Đây là chức năng chưa từng có trước đây. Là nhờ chiếc vòng lục lạc này sao?
Dù nó rất vô dụng, nhưng Rishima chưa bao giờ có ý định bỏ nó vào góc. Đôi lúc nàng còn cảm thấy lục lạc là một vật rất quan trọng với mình. Không chỉ nó, mà còn là cả Geist nữa. Giống như một sợi dây vận mệnh liên kết nàng với thế giới này.
"Càng ngày càng có nhiều dấu hiệu xuất hiện. Rốt cuộc các ngài muốn chúng tôi làm gì đây...?"