Xuyên Qua Thành Chính Thê Khó Bị Bỏ

Chương 4: Trương Tuyết Nhạn

Chu Thiên Hải chưa có nhi tử nối dõi nên trong lòng cũng rất lo lắng, tìm khắp nơi mời đại phu nổi tiếng xem mạch cho thê tử. Họ đều nói: "Phu nhân thân thể không có gì đáng lo ngại, chỉ là cung hàn quá nặng, khó có thai mà thôi, chỉ cần an tâm tĩnh dưỡng là được".

Khương Ngọc Xuân dưỡng thân theo đơn thuốc của đại phu, yên tâm điều trị bệnh. Nàng giao hơn phần nửa việc nhà cho hai di nương Lý và Vương xử lý. Mama hồi môn của Khương Ngọc Xuân mang theo từ nhà mẹ đẻ là Quách mama và Đỗ mụ mụ đều khuyên Khương Ngọc Xuân vài lần không nên ủy quyền quá nhiều cho các thϊếp thất. Nhưng Khương Ngọc Xuân luôn cười nói: "Họ vào nhà đã lâu, tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, tôi thấy họ rất tốt, các mama lo lắng quá rồi ".

Quách mama và Đỗ mụ mụ nhìn Khương Ngọc Xuân lớn lên nên biết nàng tâm địa thiện lương, không có tâm cơ gì, vì vậy cũng không nói nhiều, chỉ cùng mấy đại a đầu khác nhìn chăm chú mọi việc lớn nhỏ trong phủ.

Khương Ngọc Xuân tiếp tục điều dưỡng một năm nữa, đến cuối năm chuẩn bị đón năm mới thì nàng ngất đi. Chu Thiên Hải nghĩ Khương Ngọc Xuân mắc bệnh nặng nên vội mời đại phu đến khám. Sau khi bắt mạch, đại phu chúc mừng Chu Thiên Hải một phen, nói rằng phu nhân đã mang thai. Tin vui Khương Ngọc Xuân mang thai sau ba năm kết hôn lan truyền, Chu gia cũng như Khương gia đều vô cùng coi trọng, gửi đến nhiều đồ bổ dưỡng.

Chu gia thậm chí còn dặn rằng: "Phu nhân đang mang thai, e ngại gặp xóc nảy trên đường, cứ ở lại Dương Châu ăn Tết, không cần qua lại chịu tội."

Khương Ngọc Xuân biết mình có tin vui cũng rất vui mừng. Nàng giao hết việc đón Tết cho Lý Diên Hồng lo liệu còn chính nàng ẩn mình trong phòng để dưỡng thai. Quách mama và Đỗ mụ mụ mỗi ngày tới lui chăm sóc, bồi bổ cho Khương Ngọc Xuân nên cũng không rảnh mà nhìn chằm chằm hai di nương nữa.

Dịp Tết, Chu Thiên Hải mang mọi người trong phủ đi ra ngoài xã giao. Ngô gia - đứng đầu các Tổng thương ở Lưỡng Hoài rất mê côn khúc, trong nhà nuôi hai gánh hát tuồng với hơn một trăm người, trong đó có một hoa đán hát xướng giỏi nhất tên Trương Tuyết Nhạn. Ban đầu Chu Thiên Hải không quá thích côn khúc, nhưng sau khi nghe Tuyết Nhạn hát "Từng bước kiều" thì rất kinh diễm về tài năng của cô.

Trong bữa tiệc lớn, Ngô gia mời các Tổng thương Lưỡng Hoài đến uống rượu dịp Tết, Chu Thiên Hải cũng tham dự. Khi thấy Tuyết Nhạn lên sân khấu, mọi người đứng dậy vỗ tay hoan nghênh nhiệt liệt. Sau khi Tuyết Nhạn hát xong, Ngô gia nghiêng người hỏi Chu Thiên Hải phía sau: "Ngươi nói Tuyết Nhạn hát có hay không?"

Chu Thiên Hải gật đầu cười nói: "Tuyết Nhạn cô nương vận dụng làn điệu rất đẹp, du dương uyển chuyển, tự nhiên là rất giỏi." Ngô gia vỗ tay cười nói: "Nếu ngươi khen cô ta như vậy, ta tặng cô ta cho ngươi nhé?" Chu Thiên Hải nghe vậy hơi sửng sốt, người bên cạnh cười nói: "Tam gia thật may mắn quá." Ngay cả Thang gia - người khi ấy tặng Lý Diên Hồng cho Chu Thiên Hải cũng khen Tuyết Nhạn không ngớt lời.

Ngô gia vẫy tay, cười nói với Chu Thiên Hải: "Ngươi xem các Tổng thương ở Dương Châu này, nhà nào cũng có bảy, tám cơ thϊếp, chỉ có ngươi lấy thê tử ba năm mà bên người vẫn chỉ có hai nàng thϊếp thất. Ta thấy Tuyết Nhạn cô nương khá tốt, xứng để làm thϊếp cho ngươi, không hề làm nhơ nhớp gì. Hôm nay đã có đủ mọi người, không bằng chúng ta làm lễ thành thân luôn nhé." Mọi người nghe vậy đều hoan hô tán thưởng không ngớt. Chu Thiên Hải đứng dậy cảm tạ Ngô gia, sai người đưa Tuyết Nhạn về phủ Chu gia. Họ của Tuyết Nhạn là Trương nên mọi người trong nhà đều gọi là Trương di nương.

Trương Tuyết Nhạn vừa đến phủ nhà Chu đã được Chu Thiên Hải yêu mến, nửa tháng liền luôn ở trong phòng cô ta. Khương Ngọc Xuân vốn không để ý chuyện này, huống hồ nàng đang mang thai nên theo quy củ Chu Thiên Hải cũng không được vào phòng nàng lúc này. Nhưng Lý Diên Hồng hơi có vẻ khinh thường, mặc dù lời nói vẫn thân thiết, gọi Trương Tuyết Nhạn là tỷ muội.

Ngay lúc Chu Thiên Hải cảm thấy mọi việc đều theo ý muốn, thì biến cố lại xảy ra, Khương Ngọc Xuân bị sẩy thai. Trong giây lát, đám hạ nhân xôn xao, truyền lời đồn đại rằng: Sợ rằng chính Trương di nương mới đến đã gây ra chuyện này?

Tác giả có lời muốn nói: Mời các bạn đọc truyện mới "Xuyên thành chính thê khó bị bỏ" của tác giả. Mong nhận được sự ủng hộ của các bạn!

Truyện này xoay quanh cuộc sống của một người phụ nữ xuyên không đến thời đại Lưỡng Hoài, khi nghề buôn muối ở vùng này rất phồn thịnh và các thương nhân muối giàu có đến mức có thể sánh ngang với quốc gia. Thậm chí ngay cả Hoàng đế Càn Long cũng khuyên con cháu nên đi làm thương nhân muối ở Dương Châu nếu muốn có cuộc sống sung túc.