Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 30

Hình như anh trai đang tức giận?

Đoàn Đoàn hơi luống cuống, vặn vẹo ngón tay: “Đoàn Đoàn rất ngoan, Đoàn Đoàn không có làm chuyện xấu…”

Tiểu Đoàn Tử chỉ là một đứa bé nhỏ nhắn, dịu dàng và lanh lợi, mái tóc đen nhánh tôn lên gương mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết chỉ bằng một bàn tay, đôi mắt quả hạnh sẫm màu, tả đầy bồi hồi, chất lỏng trơn bóng chầm chậm ngưng tụ lại trong mắt, như trân châu đen tỏa sáng lấp lánh, cô bé nén nước mắt.

Tiểu Mễ Lạp ở nhà cũng hay khóc nhè nhưng đó là vì muốn đạt được mục đích là gài bẫy anh ấy nên Mộ Thần chỉ cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy cô bé khóc nhưng khi nhìn thấy vẻ bối rối trong ánh mắt Đoàn Đoàn, Mộ Thần không khỏi cảm thấy đau lòng.

Mộ Thần tự nhủ rằng đây là vì Đoàn Đoàn khác với em gái mình, trẻ con bình thường ai cũng thích.

Lúc anh ấy đang cố gắng kiếm cớ, anh ấy không hề biết rằng ánh mắt dữ tợn của mình đã dịu xuống.

Mộ Thần: “Anh không có giận.”

Bình thường ở nhà chỉ có em gái hãm hại anh ấy.

Anh chỉ tràn đầy lửa giận và chưa bao giờ bình tĩnh lại để an ủi ai nên lúc này anh cũng không biết mình nên dùng biểu cảm gì mới có thể khiến Đoàn Đoàn không sợ hãi.

Mộ Thần hơi chán nản.

Không ngờ anh ấy chỉ nói được vài chữ, Đoàn Đoàn trước mắt đang bối rối lập tức buông lỏng xuống, kéo tay áo lau khô nước mắt.

“Anh không giận là được.”

“Cảm ơn anh.”

Anh ấy không tức giận, sao Đoàn Đoàn còn nói cảm ơn?

Mộ Thần cảm giác có hơi kỳ lạ, trong lòng có gì đó loé lên nhanh đến mức anh ấy không thể bắt kịp.

Mộ Thần không thể suy nghĩ kỹ càng, Đoàn Đoàn bắt đầu nhỏ nhẹ giải thích.

“Anh ơi, em không có chơi đùa với dao, cũng không có chơi đùa với thức ăn.” Đoàn Đoàn không muốn bị Mộ Thần hiểu lầm: “Vả lại Đoàn Đoàn ở nhà cũng sẽ như thế, Đoàn Đoàn phải chuẩn bị bữa sáng, tan học mẫu giáo về nhà vì thời gian gấp rút chỉ có thể nấu mì, buổi tối về nhà xào thức ăn.”

Đoàn Đoàn nói với vẻ hơi tự hào: “Lúc trước Đoàn Đoàn nấu sẽ bị đứt tay, còn bị bỏng nước sôi và bị dầu bắn tung tóe, bây giờ đã không còn nữa! Đoàn Đoàn rất thuần thục rồi!”

Đoàn Đoàn luôn bị mẹ mưa dầm thấm đất, không cảm thấy những lời này sẽ gây náo loạn thế gian.

Nhưng Mộ Thần và cư dân mạng đều bị sốc.

[Khu bình luận]: Diễn phải không?

[Khu bình luận]: Những đứa bé ba tuổi rưỡi đều có kịch bản sao?

[Khu bình luận]: Không phải chứ, tôi luôn cảm thấy EQ của đạo diễn chương trình này rất cao, rất giỏi ném đề tài và chăm sóc khách mời. Giống như ngày đầu tiên, mọi người đều nói Đoàn Đoàn quê mùa, sau đó đạo diễn lập tức chuẩn bị đồng phục học sinh xinh đẹp, bảo vệ bạn nhỏ trong từng chi tiết. Nhưng bây giờ tư bản đã ngấm vào đây chưa?

[Khu bình luận]: Lúc tôi ba tuổi rưỡi, mẹ tôi vẫn đang đút cho tôi ăn đấy!

[Khu bình luận]: Tôi cũng cảm thấy quá giả tạo rồi.

[Khu bình luận]: Tôi nhớ mẹ Đoàn Đoàn rất “gần gũi”, để mẹ Đoàn Đoàn đến đây tự bẽ mặt đi!

Mộ Thần sinh ra trong nhà họ Mộc, mặc dù sau khi có em gái luôn bị phớt lờ, còn bị em gái hãm hại nhưng người ba nghiêm khắc cũng không có bắt anh ấy phải nấu ăn hay xào thức ăn lúc ba tuổi, buổi trưa trường mẫu giáo còn phải về nhà nấu ăn.

Trong tích tắc, Mộ Thần đến nỗi còn nghĩ rằng vai trò của Đoàn Đoàn và Giang Lệ đã bị đảo ngược.

Đầu óc Mộ Thần nhất thời bối rối, anh ấy cố gắng làm rõ mối quan hệ: “Em nói em đến để xào đồ ăn sao? Còn muốn chuẩn bị bữa sáng?”

“Không chỉ có vậy.” Đoàn Đoàn ngẩng mặt cười: “Vệ sinh trong nhà cũng do Đoàn Đoàn dọn dẹp, còn có rửa chén cũng do Đoàn Đoàn làm, em có sức nên có thể dọn dẹp sạch sẽ.”

Vì nếu lau chùi không sạch thì sẽ bị mẹ phê bình.

Lời này được Đoàn Đoàn giấu tận đáy lòng.

Sau khi Đoàn Đoàn nói xong thì thấy Mộ Thần ngớ ra, mở lòng bàn tay nhỏ nhắn mềm mại ra vẫy vẫy trước mặt anh trai: “Anh? Nếu không có chuyện gì thì em sẽ bắt đầu nấu bữa tối đây ạ.”