16 năm sau - Nơi thảo nguyên đầy nắng, cạnh những đồn điền cà phê và nho trải dài khắp tận cuối chân trời.
Cậu bé có mái tóc nâu đang cần mẫn lái chiếc xe công nông để thu hái từng chùm nho căng bóng, ngồi cạnh là người cha Beta luôn miệng hướng dẫn cho con trai cách điều khiển máy móc phức tạp.
"Con bấm nút màu đỏ nếu cần rẽ sang hướng khác, còn nút màu xanh là chuyển sang chế độ tự thu hái..."
Người cha Beta khắc khổ ngày nào bế đứa con mới sinh đi xin sữa trong bệnh viện giờ đã có cuộc sống khá hơn chút chút.
Mười sáu năm qua, dưới sự giúp đỡ của chủ tịch tập đoàn M mà ông ta cùng con trai nhỏ Hoàng Nam từ sống trong khu ổ chuột dần chuyển ra khu đồn điền này, lại còn được cấp một căn nhà nhỏ có sân vườn trước sau.
Đãi ngộ này...thật sự ông ấy chưa từng mơ đến bao giờ.
Đã có rất nhiều đêm Beta nằm vắt tay lên trán suy nghĩ, sao vị chủ tịch khiêm ông chủ lại đối xử với mình tốt thế? Mình chỉ là ông bố đơn thân quê mùa, trong việc canh tác cũng coi là có thu hoạch ổn. Năng lực làm việc cũng chẳng xuất sắc bằng nơi nông trang khác, vậy sao lại chiếu cố cha con hai người đặc biệt thế này?
Mỗi lần đưa con trai đi học, đi ngang qua mấy khu vực đồn điền khác của ông chủ. Rõ ràng đâu có nhà của tá điền nào nhìn khang trang được như căn nhà mà ông chủ cấp cho hai cha con.
Hoàng Nam lớn lên khỏe mạnh, tuy là con nhà nông suốt ngày làm việc ngoài đồng, ngoài nắng gắt nhưng cậu trai nhỏ vẫn trắng trẻo. Giọng ngọt ngào, tính cách có phần nhu mì làm cho ai cũng thích mê.
Năm nào cũng được nhất lớp, là con nhà người ta trong mắt mấy phụ huynh ở khu này.
Beta chỉ có mỗi đứa con này làm niềm an ủi tuổi già, thôi thì ông nghĩ đây là phước phận, là món quà cuối cùng mà người vợ quá cố đã phù hộ cho mấy cha con để có cuộc sống tốt hơn.
*
*
*
Hoàng Nam đi học về là chạy một mạch sang nhà ông chủ, cậu thay đồng phục học sinh rồi mặc vào bộ đồng phục giúp việc. Chân thấp chân cao khó khăn xách xô nước bẩn vừa mới lau cửa kính xuống cầu thang.
Ngoài giờ học, vì muốn có tiền để trang trải học phí nên vừa nghe tin vị chủ tịch giàu có - người tốt bụng đã cho mấy cha con mình thuê đất đang đưa thông báo tuyển giúp việc bán thời gian nên cậu ngay lập tức đã đăng ký ứng tuyển.
Ngôi nhà này to như cung điện vậy, số lượng người giúp việc cũng khá ít nên việc trong nhà cứ như thế mà nhân đôi nhân ba lên. Vừa mới lau xong cửa kính, lại phải chuyển sang lau dọn nhà cửa.
Tập đoàn M là doanh nghiệp lớn có tiếng trong giới kinh doanh, thế nên khách khứa tới nhà cũng đông lúc lắm. Ông chủ và các cậu chủ lúc nào cũng yêu cầu nhà cửa sạch sẽ, không dính lấy một hạt bụi.
Nhắc tới hai cậu chủ nhà này, Hoàng Nam thú thật rằng chưa gặp họ ngoài đời bao giờ.
Nghe nói hai cậu chủ song sinh đang du học và làm việc ở tận nước Mỹ xa xôi, lâu lắm mới trở về nhà. Mà đã chục năm chưa thấy về thăm nhà, chủ tịch vì thế nghe nói cũng phiền lòng lắm.
Cho tới khi gặp, cậu lại ước rằng mình chưa từng gặp họ....
;
Buổi sớm, cha đã đi chăm mấy cây nho để chuẩn bị cho mùa ủ rượu sắp tới. Hoài Nam thì thư thả hơn bởi vì cậu vừa mới hoàn thành bài cuối kỳ nên được nghỉ hẳn một tuần mùa xuân để chuẩn bị bước vào học kỳ mới.
Thân ảnh người con trai cầm vòi tưới cây trước nhà lại vô tình đập vào mắt anh em sinh đôi Khải Ninh, Lục Ninh lúc đi tham quan cơ ngơi đồ sộ của cha mình.
Bọn họ bất ngờ trở về, hoàn toàn không nói trước với cha mình. Tương lai sẽ làm kẻ kế nhiệm tập đoàn, có trở về bất ngờ hay không cũng đâu có quan trọng nữa. Dù sao đi tham quan tài sản của mình cũng là chuyện bình thường mà.
"Cây táo mà anh em chúng ta cùng nhau vun trồng, cuối cùng cũng đã gần đến lúc cho quả ngọt rồi anh à".
Lục Ninh tháo mắt kính đen, lơ đãng phóng mắt nhìn về phía cậu trai vô tư vừa hát vừa tuới cây bên kia. Không khí tràn ngập mùi gỗ cây sồi pha chút bạc hà, kết hợp cùng mùi thảo mộc từ Khải Ninh. Tạo nên thứ mùi hương chiếm hữu mạnh mẽ chưa từng thấy trước đây, trấn áp hết mọi mùi hương gần đó.
"Anh thấy ngôi nhà này có vẻ cũng còn hơi nhỏ so với em ấy, hay là mình xin cha cho bé con chuyển hẳn vào nhà mình làm giúp việc luôn đi. Ở ngoài đồn điền nho này vừa nắng vừa nóng, bảo bối của chúng ta không đáng phải chịu khổ sở như vậy".
Khải Ninh tiếp lời em trai.
Là Beta cũng chẳng có sao cả, miễn là người mà bọn họ nhắm đến thì là giới tính gì cũng không còn quan trọng.