Xuyên Không, Ta Lập Nữ Nhi Quốc

Chương 12: Sơ Tuyển

Sáng sớm trên cánh đồng ngoài làng, đã có hơn 50 người tụ tập quanh đây, họ đều là những người trúng tuyển. Trần Anh trong bộ đồ xanh, đầu tóc còn rối vội vàng đến khu tập trung, hôm nay anh lại dậy trễ. Kiếp trước anh thường hay thức đêm, nó đã hình thành thói quen cho anh.

Khi Trần Anh bước đến mọi người đều đi sang 2 bên nhường đường cho y, nhảy lên chiếc ghế nhỏ y cất tiếng nói:

- Chúc mừng các bạn đã đăng ký tham gia buổi sơ tuyển này. Y cúi đầu chào mọi người.

- Việc sơ tuyển chia thành 3 vòng chính: vòng 1 là khảo sát thể lực mỗi người hít đất 100 cái, hít xà 100, nhảy dây 100 cái ai qua sẽ được đến vòng tiếp theo. Vòng 2 khảo sát sức bền mỗi người vác theo bao cát nhỏ 5kg chạy 5km ai hoàn thành xem như qua vòng. Vòng 3 khảo sát chính xác mỗi người sẽ được phát một cái ná để bán đá, ai bắn chính xác 7 trên 10 mục tiêu xem như đậu. Ngoài ra mọi người đều có 1 quyền thi lại tại mỗi vòng, điều kiện phải hoàn thành vòng đó trên 50 %, ví dụ như hít đất đc 51 cái thì có quyền thi lại 1 lần để đủ 100 cái nếu đậu lần 2 xem như rớt. Mọi người có 7 ngày để luyện tập, mỗi vòng cách nhau 2 ngày, trong 7 ngày luyện tập mọi người sẽ được cung cấp thức ăn đầy đủ 3 bữa, cách 2 ngày có thịt 1 ngày đây là quà cảm ơn mọi người đã có tinh thần chống thổ phỉ.

Trần Anh vừa dứt lời bên dưới có tiếng nói:

- Hít đất, hít xà nhảy dây là gì? Mấy cái này trước giờ chưa từng nghe qua.

Trần Anh lúc này mới nhớ ra, ở thời đại này làm gì đã học mấy môn đó, rồi mình cười đáp lại:

- Để ta thực hành hướng dẫn cho mọi người.

Nói xong Trần Anh bảo A Tiêu Và toàn bộ mọi người chạy vào rừng chặt 30 cây tre, rồi bảo mọi người đào 20 cái hỗ mỗi cách cắt nhau 4 thước, trong mỗi 3 cây tre đặt 1 cây nằm ngang ở trên ngon 2 cây còn lại, sau đó cột vào thân cây đó, 2 cây nằm dọc cách nhau 4 thước, cột xong thì dựng lên. Đến đây trên khoảng sân có 10 cái xà đơn, Trần Anh nhảy lên 1 cái xà hít một hơi 50 cái, thể lực của thân xác này còn quá yếu dù đã luyện tập nhiều lần nhưng để hoàn giống như kiếp trước phải cần có thời gian nhiều hơn. Mọi người nhìn thấy vậy đều đồng loại vỗ tay, sau đó Trần An cho từng người lên một hướng dẫn họ. Bồng có một người trung niên mất một tay đứng lên phía trước nhìn với vẻ rất buồn, thấy vậy Trần Anh lên tiếng nói:

- Nếu ai có bất lợi về cơ thể thì có thể đổi môn kiểm tra khác, nếu không thì sẽ được giảm một nửa điều kiện cho một số bộ môn.

Nói đến đây Trần Anh hướng dẫn người trung niên kia cách hít xà một tay, dù có hơi khó khăn nhưng cậu ta vẫn hoàn thành được. Trần Anh rất khâm phục người này, khi hỏi thăm mới biết người này tên là Nhạc Thiền ngày xưa đi lính Thanh Loan, có thể nói đây là binh đoàn thiện chiến duy nhất của Đại Tuệ này, được huấn luyện nghiêm túc, kỷ luật tốt nhất. Sau đó Trần Anh thông báo các môn thay thế, bao giờ nhảy cóc 100 m, ném lao, ném đá bay xa.

Cả ngày Trần Anh bận rộn hướng dẫn đầy đủ các môn thi, đến chiều muội anh mới về nhà, vừa đến cửa anh lại thấy A Lệ và Vân Nhi đang ở ngoài sân, A Tiêu cạnh bên lên tiếng trách nhẹ:

- Sao em lại ở đây? Dần dần ca ca không biết đâu mới là nhà của em nữa.

- Em mới vừa đến thôi, thấy Triệu ca ca không ai nấu ăn cho nên em mới tới giúp mà.

- Hừ lại còn nói nữa.

- Nếu đã đến rồi thì vào nhà ăn cùng nhau đi, càng đông càng vui mà., hôm nay ăn thịt thỏ nướng đi, sáng lão Mão mới đưa ta 2 con thỏ béo.

- Ngon quá lâu rồi chưa ăn thịt thỏ, mắt A Lệ sáng lên đầy kích động.

Sau một hồi mùi thỏ nướng thơm phức bay ra, 4 người vui vẻ ăn uống, trong nhà Trần Anh còn một vài hũ rượu mang ra chiêu đãi mọi người, sau bao ngày mệt mỏi đêm nay được xem là vui nhất của Trần Anh khi đến thế giới này. Y uống say đến mức không nhớ gì cả, lên giường nằm ngủ mất luôn.

Sáng hôm sau, khi ánh ban mai chưa chiếu qua, Trần Anh thức giấc cơn đau đầu ập đến dữ dội, cánh tay phải y vừa chạm vào giường để ngôi dậy, thì cảm thấy tay mình chạm phải thức một vật rất mềm mại, đang lơ mơ không biết gặp phải chuyện gì, mở mắt nhìn về phía bên phải anh giật mình. Thấy Vân Nhi đang nằm cạnh bên anh, cũng may 2 người đều mặc quần áo bình thường chưa phát sinh chuyện gì, y vội lấy tay lại. rồi cẩn thận bước xuống giường phủ chăn lên cho nàng ta. Lúc này, y mới nhìn kỹ gương mặt của Vân Nhi, nét mặt trái xoan thanh tú, hơi hốc hác do thiếu ăn uống. Đến lúc này y chợt cảm thấy thật đau đầu, không biết giải quyết việc này như thế nào đây, thầm tự trách mình. Rượu thật đáng sợ, anh không nhớ chuyện gì đã xảy ra tối qua, y tự hứa với lòng lần sau không uống nhiều như vậy nữa. Trần Anh vào nhà bếp pha một ấm trà giải rượu, khi pha song chọt y thấy Vân Nhi đã tỉnh. Một bầu không khí ngại ngùng, cô nam quả nữ ở cùng 1 nhà, lại cùng ngủ trên một giường. 2 người im lặng nhìn nhau, mặt của Vân Nhi đỏ như máu, Trần Anh cũng không biết nói gì, chợt y nhìn lại bàn tay đang cầm ấm trà:

- Uống trà giải rượu đi Vân Nhi, đầu nàng có nhức không?

- Rượu này nặng quá, Vân Nhi vẫn còn nhức đầu. Vẻ mặt nàng ta lại càng đỏ hơn khi nói những lời đó.

Trần Anh cẩn thận đặt ấm trà lên bàn, rót trà đưa cho Vân Nhi, 2 người nói chuyện trao đổi với nhau, sau một hồi y mới hiểu ra là Vân Nhi muốn tìm một công việc, vì góa phụ ở thời đại này thật bi thảm, nếu không đóng nổi tiền thuế sẽ bị quan nha bắt đi vào lầu xanh hay làm gái mua vui cho lính ở chiến trường, mà công việc cho nữ ở thời đại này rất hiếm, chưa kể chồng mất họ mất đi danh phận, nếu không có con thì họ sẽ bị bắt phải gả cho người khác để sinh con vì dân số thời này quá ít chưa kể chiến tranh, đói kém tỷ lệ dân số sụt giảm nghiêm trọng, trinh nữ kiếm chồng còn khó đừng nói đến góa phụ, thường số phận họ đều rất thảm.

Nghe đến đây Trần Anh thở dài, rồi nhận Vân Nhi làm người giúp việc cho mình, ngày y trả 1 đồng bao ăn uống, nghe đến Vân Nhi mừng rơi nước mắt, Trần Anh dẫn nang đi vào bếp hướng một số món ăn ngon, đến khoảng 9h thì A Tiêu cùng em gái đến thăm.

- Đêm qua ta với A Lệ uống say quá, không thể mang Vân Nhi đi về nhà được nên đành để cô ấy ngủ tại đây. A Tiêu bối rối nói.

- Việc này cũng qua rồi, từ này Vân Nhi sẽ đến đây làm giúp việc cho mình. Nay phải trai thủ đi kiếm thêm tiền thôi.

- À Triệu An có mấy bà thím nhờ mình hỏi cậu bao giờ thì tuyển họ làm, thấy họ năn nỉ mình cũng biết nói sao.

- Để vài hôm nữa mình sẽ bảo trưởng làng đăng tuyển, trước mắt đi vào rừng cùng mình dần theo A Lệ với Vân Nhi đi cùng cũng được để tranh thủ thu gom thảo dược nhiều 1 ít bán thêm tiền.