Thẩm Đại căm giận và bất bình nhìn chằm chằm Giang Nam Khê.
“Tốt nhất cậu nên đối xử tốt với tớ một chút.” Cô ấy nói, "Nếu tớ mà tiết lộ ra mọi chuyện cậu đã làm thì, Giang Nam Khê à cậu chắc chắn sẽ xong đời ngay.”
Giang Nam Khê ồ một tiếng, nhìn cả hai đã sắp đến trước cửa nhà họ Thẩm, cô bảo: "Lần này cậu thi toán trong kỳ thi tháng chỉ được 13 điểm, không biết chú và dì có biết không nhỉ?"
“Cậu là chị! Người chị duy nhất của em!”
Thẩm Đại kiêu ngạo không quá ba giây, trong nháy mắt đã bị cô đe dọa thành công ngay.
Chờ cho đến khi Giang Nam Khê đưa Thẩm Đại về nhà, sau khi nhận được lời khen ngợi dài đến năm phút của cha mẹ nhà họ Thẩm thì cô mới chính thức được giải thoát. Nhìn cửa nhà họ Thẩm đóng lại, Giang Nam Khê sửa sang lại cái mũ lưỡi trai của mình, cô kéo khẩu trang lên, gần như che hết cả khuôn mặt.
Phong cách ăn mặc hôm nay của cô hoàn toàn không giống với khi đứng trước màn ảnh, tư thế đi đường cũng cố ý ra vẻ cà lơ phất phơ, bởi vậy, lúc xuống lầu hoàn toàn không có ai quan tâm tới cô cả.
Giang Nam Khê không muốn cho Hạ Chỉ Ngôn biết hành tung của mình, cho nên cô đã không tìm tài xế mà cô ấy sắp xếp cho cô, bắt đại một chiếc xe.
Vừa lên xe, tài xế nói: "Đến rạp chiếu phim Hồng Đạt à?”
“Ừ.”
Tài xế nhìn Giang Nam Khê qua gương chiếu hậu.
Vốn dĩ tài xế còn định hỏi thêm hai câu, chỉ thấy trong gương phản chiếu ra người thiếu nữ có ánh mắt hung ác và nham hiểm, có dáng vẻ giống như từ chối người ngoài chớ lại gần mình.
Tài xế lập tức ngậm miệng rồi buông phanh trên tay xuống, điều chỉnh lại số xe, chân ga đạp chết để chiếc xe chạy vọt ra ngoài.
Chiếc xe chạy rất nhanh, rạp chiếu phim Hồng Đạt ở ngoại ô nội thành, cần phải lái xe rất lâu mới đến nơi được.
Giang Nam Khê nói tiếng cám ơn rồi không chút do dự xuống xe ngay.
Cô lên lầu đi đến rạp chiếu phim, sau đó cô mở điện thoại lên kiểm tra tin nhắn ở trên đường bên hông dẫn tới phòng chiếu phim.
Fan hâm mộ ảnh hậu toàn quốc Hạ Chỉ Ngôn: Cảm ơn X đã bỏ vốn~ hôm nay đã bao trọn được hết những rạp chiếu phim nằm ở trong danh sách rồi~
Giang Nam Khê trả lời xong không nhìn điện thoại nữa.
Rạp chiếu phim Hồng Đạt là một trong những rạp được bao trọn.
Tất cả vé của một khu xem phim rộng lớn đều được mua hết. Vốn dĩ nên bán lại cho fan, tổ chức một buổi cho các fan đến xem phim cùng với nhau. Nhưng Giang Nam Khê thì không muốn làm như thế. Cô chỉ để lại cho mình một vé. Chính xác mà nói, toàn bộ vé đều là của một mình cô.
Sau khi kiểm tra vé xem phim xong thì Giang Nam Khê đi vào bên trong, ngồi vào sảnh lớn, cô chọn một vị trí ngồi ở chính giữa.
Chung quanh không có người nào cả, đợi mãi cho đến khi rạp chiếu phim chiếu hết quảng cáo rồi, màn hình mở đầu phim dần xuất hiện, tất cả ánh sáng chung quanh căn phòng trở nên tối tăm hơn, bấy giờ Giang Nam Khê mới tháo mũ và khẩu trang xuống.
Chỉ có lúc này, cô mới có thể quang minh chính đại xem phim của Hạ Chỉ Ngôn.
Bộ phim được công chiếu dạo gần đây chính là bộ phim mà Hạ Chỉ Ngôn đã quay mấy năm trước, cũng là bộ phim mới trong miệng Thẩm Đại. Bộ phim kể về một nữ thích khách cải tà quy chính, mà Hạ Chỉ Ngôn cũng không phải là nhân vật chính, cô ấy không có nhiều cảnh diễn trong bộ này cho lắm, nhân vật của cô ấy còn một nhân vật nữ phản diện rất ác độc, cấp trên trực tiếp của nữ thích khách. Thẩm Đại có nhắc tới phần cuối cùng của bộ phim mới có cảnh của Hạ Chỉ Ngôn, cũng là phần đáng chú ý nhất của bộ phim là thủ đoạn trước khi cô ấy gϊếŧ người.