Sợ Xã Hội Xuyên Thành Cha Kế Hào Môn Gặp Bé Con Hướng Ngoại

Chương 27

Đây chính là hành động của tinh anh xã hội sao?

Gửi xong địa chỉ, Phó Sầm bật dậy, bắt đầu tìm kiếm xem nên mặc gì để gặp mặt đối phương.

May mắn thay, quần áo mua hôm qua đã được giặt khô ngay trong buổi tối và treo trong tủ quần áo, người giúp việc cẩn thận phân loại theo màu sắc, Phó Sầm không mất nhiều thời gian để phối một bộ, rồi dùng bộ đàm báo với dì Bạch rằng chiều nay sẽ có khách đến.

Thời gian còn lại, Phó Sầm bắt đầu sắp xếp những tài liệu hiện tại mình nắm được, xác định có thể kết thúc cuộc họp này nhanh nhất có thể, rồi mới mở cửa khóa, xuống lầu ăn sáng.

Thẩm Ngô Phong như thường lệ đã đi từ rất sớm, ngôi biệt thự rộng lớn khiến Phó Sầm và cậu nhóc có thể tha hồ chơi đùa.

Cùng Thẩm Tư Cố xếp những mô hình đất sét vừa được gửi đến vào tủ trưng bày, Phó Sầm thực ra vẫn muốn tiếp tục xem bộ phim hoạt hình hôm qua, nhưng vừa nghe thấy đề nghị này, Thẩm Tư Cố đã nhăn mặt.

Cậu nhóc nói muốn chơi trong nhà kính trồng hoa.

Nhà kính trồng đầy các loài hoa quý hiếm, nhiệt độ luôn được duy trì ở khoảng hai mươi độ, ánh nắng chiếu qua mái kính trong suốt, xuyên qua cành lá tạo thành những chùm tia sáng, những cánh bướm màu sắc rực rỡ bay lượn trong ánh sáng.

Vừa bước vào, Phó Sầm đã chú ý đến một cây hoa lam xanh đang phát triển mạnh mẽ ở nơi có ánh sáng mạnh nhất.

Trong nhà kính có một người làm vườn đang tưới nước cho hoa, thấy phu nhân và cậu chủ nhỏ, ông cúi chào một cách kính cẩn.

Tuy nhiên, sự chú ý của Phó Sầm đã chuyển hết vào những bông hoa trong nhà kính, có rất nhiều loài hoa mà cậu chưa từng thấy. Điều làm cậu ngạc nhiên hơn là, ngoài những loài hoa quý hiếm, còn có nhiều loài hoa được lai tạo nhân tạo, ví dụ như hoa hồng dạ quang, hoa hải đường cánh trong suốt, hoa quỳnh không bao giờ tàn, dây leo trắng leo đầy tường kính.

Thật khó tưởng tượng công nghệ nào đã tạo ra những loài hoa đa dạng và đặc sắc như vậy trong nhà kính rộng lớn này.

Cậu nhóc nhảy nhót khắp nơi trong nhà kính, lúc thì học tưới hoa cùng ông làm vườn, lúc thì nằm trên bồn hoa tìm cỏ bốn lá, còn Phó Sầm bị cảnh tượng đa dạng trước mắt thu hút, lập tức quyết định đi lấy dụng cụ, cậu muốn vẽ lại những gì mình thấy.

Phó Sầm tìm ra bộ dụng cụ vẽ đã mua trên ứng dụng hôm qua, dựng giá vẽ, pha màu, lần đầu tiên sau ba năm cậu ngồi trên ghế cao vẽ tranh sơn dầu yêu thích, Phó Sầm cảm nhận một cảm giác rung động từ sâu trong tâm hồn.

Thẩm Tư Cố tò mò ngồi bên cạnh Phó Sầm, nhìn cậu vẽ những đường nét ban đầu trên giấy, ban đầu không hiểu cha kế đang vẽ gì, nhưng khi nét vẽ dần hoàn thiện, như được phủ phép màu, cảnh tượng nhà kính dưới ánh nắng hiện lên trên giấy.

“Wow~” Đôi mắt đen láy của Thẩm Tư Cố tròn xoe, hình tượng của cha kế trong mắt cậu vươn lên thành một "vĩ nhân" – cha kế của cậu ấu biết phép thuật!

Phó Sầm vẽ, cậu nhóc ngồi bên cạnh đung đưa chân nhỏ. Phó Sầm mải mê vẽ quên mất buổi chiều có khách hẹn, đến khi luật sư Thường được người giúp việc dẫn vào nhà kính, cảnh tượng đập vào mắt ông là một thiếu niên đang ngồi vẽ trước giá vẽ.

Thoáng ngỡ ngàng, ông tưởng mình nhìn nhầm.

Trước khi đến, luật sư Thường đã nghiên cứu kỹ về tình hình của khách hàng, bổ sung thêm tài liệu từ các chương trình trước đây của khách hàng, cắt ghép những đoạn bị bôi xấu để làm bằng chứng.

Vị luật sư tự tin nghĩ mình đã hiểu rõ tính cách của khách hàng, tổng kết là “mặt mũi khó chịu, tính tình nóng nảy và hơi ngu ngốc của một phu nhân nhà giàu”, cũng đã chuẩn bị tinh thần bị lạnh nhạt và yêu cầu không hợp lý, nhưng không ngờ…

Người giúp việc kính cẩn nói: “Phu nhân, khách đến rồi.”

Giữa đám hoa, Phó Sầm dừng bút, quay đầu lại, ánh nắng xuyên qua tường kính chiếu rõ vẻ mặt ngạc nhiên trong mắt cậu.

Nhưng không ngờ, cậu lại là một họa sĩ nhỏ trong sáng thuần khiết như vậy.

---

Phó Sầm đặt ngón tay dưới bàn, lo lắng vặn vẹo gấu áo, vì mải mê vẽ tranh mà quên cả thay quần áo, bây giờ vẫn đang mặc đồ ở nhà rộng thùng thình, trên áo dính đầy màu vẽ, thật là xấu hổ.