Kế Hoạch Cứu Vớt Pháo Hôi

Chương 20: Thiên kim thật giả

Nói là tiệc từ thiện tối, chi bằng là nói là yến tiệc từ thiện buổi tối.

Các kiểu phu nhân tổng tài, các loại quý công tử, còn có các ngôi sao nổi tiếng ăn mặc trang phục lộng lẫy tham dự, năng ly rượu vang hòa nhã lại hài hòa, một cảnh tượng bữa tiệc ăn uống linh đình, kỳ thật là cơ hội kéo tài nguyên, bàn chuyện làm ăn, hoặc là minh tinh trong tối ngoài sáng tranh đấu khoe sắc, cũng rất thú vị.

Tịch Mẫn Khanh dáng người thon dài thẳng tắp, hắn là loại đàn ông có làn da trắng, nhưng không vì có làn da trắng mà thiếu đi phân nửa phần anh khí, lại cộng thêm hắn có gương mặt đẹp, có hơn phân nửa nam nữ minh tinh giới giải trí đều tụ hội ở đây, cũng không che đậy được sự xuất chúng của hắn, hơn nữa hôm nay Tịch Mẫn Khanh còn trang điểm nhẹ, lập tức gương mặt này càng chiêu người.

Tịch Mẫn Khanh hôm nay mặc một thân âu phục mày xanh biển, thay đổi thói quen mặt âu phục màu đen xưa nay của hắn, ngay cả cà vạt cũng đổi thành nơ bướm, nguyên bản bộ dáng cao tầng tinh anh nháy mắt có thêm vài phần khí chất thần tượng, cộng thêm gọng kính vàng trên múi lại cho hắn một loại khí chất bất đồng với thần tượng giới giải trí, hơn nữa ánh mắt sau thấu kính lộ ra sự xa cách nhàn nhạt, làm khí chất cả người hắn càng thêm tuyệt hơn.

Hắn chỉ tùy tiện đứng ở đó, xung quanh đã có một cỗ co nhã thanh lãnh nhàn nhạt, khí chất thu liễm, khẽ cong khóe môi, khó hiểu làm cho người ta nói không ra được du͙© vọиɠ......

À không đúng, Tịch Lãng thu hồi ánh mắt, đây rõ ràng là cấm dục trong truyền thuyết.

Chỉ dựa vào vẻ ngoài và khí chất này, cho dù không biết thân phận của Tịch Mẫn Khanh, cũng có không ít người sáp lại gần hắn, đặc biệt là một vài minh tinh hoặc người nổi tiếng trên mạng có ôm mục đích.

Đáng tiếc xa cách trên mặt Tịch Mẫn Khanh quá mức rõ ràng, vì thế sau khi có không ít người vấp phải trác trở, người sáp lại dần dần cũng ít đi, nhất là Tịch Lãng đứng bên cạnh hắn đồng dạng cũng lóa mắt như vậy, hơn nữa Tịch đại thiếu cho danh phong lưu, vì thế có không ít người chuyển dời sự chú ý lên người Tịch Lãng.

Tịch Lãng hôm nay hiếm khi mặc âu phục, dù sao lại trường hợp này cũng không thể mặc có tùy ý, thì sẽ rất bắt mắt.

Nhưng chính vì là mặc trang trọng như vậy, cho người ta ấn tượng không giống như bình thường, trừ khí chất của quý công tử hào môn, trên người có một loại khí thế không dễ xem nhẹ, đến Tịch Mẫn Khanh cũng không nhịn được mà liếc nhìn.

Không thể không nói, nếu như luận bản lĩnh trêu ghẹo bướm, Tịch Lãng mạnh hơn Tịch Mẫn Khanh gấp trăm lần.

Tịch Mẫn Khanh sâu kín nhìn từng người từng người sáp đến trước mặt Tịch Lãng, có cả nam cả nữ, thậm chí là có những người đã từng có tai tiếng với Tịch đại thiếu.

Trong lòng Tịch Mẫn Khanh khó hiểu mà có một loại cảm giác, nói không rõ được rốt cuộc là cảm giác thế nào, nhưng tóm lại là không được thoải mái.

Đối với người sáp đến, Tịch Lãng tránh đi còn không kịp, nhất là còn phải xoát hảo cảm với Tịch Mẫn Khanh, cho nên chạy là nhanh nhất.

Vẫn may cũng không làm cho anh phiền não quá lâu, thân là nhân vật trung tâm của thế giới nam nữ chủ rốt cuộc cũng xuất hiện trước ánh mắt của mọi người, hai người được vô số hào quang bao phủ, cho dù là nhan sắc hay thân phận, một khi xuất hiện, tất nhiên sẽ nhẹ nhàng lấy đi tất cả ánh mắt của mọi người.

Quả nhiên, sự chú ý của tất cả mọi người rất nhanh đã dời lên người Tịch Mộng và Cố Tư Minh.

Bên ngoài không biết quan hệ yêu đương của hai người, cho nên không biết hai người lúc này đang chiến tranh lạnh, nhưng bọn họ một người là có chí khí bá vương lão ngũ kim cương, một người là thiên kim đại tiểu thư tuyệt mỹ, sự phô trương này đủ để hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Tịch Lãng cũng không ngoại lệ, trong mắt lộ ra vài phần hứng thú mà Tịch Mẫn Khanh nhìn không hiểu được.

[Trời ơi ký chủ, nam nhữ chủ đây là ồn ào đổi đối tượng à!?] Tiểu 8 hưng phấn lại kích động, không nhịn được mà bát quái với Tịch Lãng.

Trong mắt Tịch Lãng đều là hứng thú, còn không phải sao, nam nữ chính từng người còn mang theo đồng bạn đi cùng.

Đúng, là phân biệt từng người, bọn họ không phải là cùng nhau đến, là tự mang đồng bạn đến cùng.

Chỉ thấy Tịch Mộng một thân mặc lễ phục đẹp đẽ quý giá lóa mắt, vừa tiến vào đã hấp dẫn ánh mắt mọi người, vốn dĩ dáng người cao gầy xinh đẹp, bây giờ lại càng bắt mắt, nhất là để lộ phần lưng gợi cảm, không biết bao nhiêu con mắt nhìn vào đó.

Hơn nữa bên cạnh cô ta còn có một người đàn ông soái khí nho nhã, nhan sắc xuất chúng cùng khí độ thân sĩ cũng không kém so với Cố Tư Minh, hơn nữa bất đồng với khí thế bức người của Cố Tư Minh, người này thoạt nhìn càng ôn hòa có lễ phép càng thân cận hơn, chỉ hơi mỉm cười đã mê đảo biết bao người.

Còn về nam chủ khí thế bá vương, đồng bạn bên cạnh giá trị nhan sắc khí chất cũng không thua Tịch Mộng.

So với Tịch Mộng xinh đẹp thanh thuần, nữ tử này càng có khí chất thanh nhã từ bên trong toát ra, làm cho người ta không dám bỏ qua vì quá gây sự chú ý, đứng bên cạnh Cố Tư Minh khí thế qua mức cường đại lại có một loại cảm giá vô cùng hài hòa xứng đôi.

Chậc chậc chậc, hứng thú dưới đáy mắt Tịch Lãng càng đậm thêm.

Tịch Mẫn Khanh đứng bên cạnh cảm thấy ít nhiều có chút cạn lời với hứng thú của Tịch Lãng, dù sao dáng vẻ xem kịch của Tịch Lãng rất gợi đòn, chủ yếu là, đối tượng anh xem kịch lại là cô em gái mà bọn họ nhìn từ nhỏ lớn lên.

Tịch Mẫn Khanh nào biết Tịch Lãng có hứng thú gì, người khác không biết, anh lại biết rất rõ lúc bốn người này chạm mặt nhau sẽ có bao nhiêu đặc sắc, suy cho cùng trong tiểu thuyết nguyên tác, hai vị này là nữ phụ nam phụ mạnh nhất.

Nữ chỉ dẫn theo đồng bạn nam – Hàn Mặc Nhiên.

Trong nguyên tác là nam phụ pháo hôi được bạn đọc yêu hoan nghênh nhất, cũng là vị nam phụ pháo hôi có uy hϊếp lớn nhất với nam chính.

Anh ta luận bối cảnh thế gia và nhan sắc đều không thua gì nam chính, hiện giờ còn là diễn viên thế hệ mới chạm bỏng tay nhất trong giới giải trí, đồng hành với nữ chính, hơn nữa còn không bá đạo cao lãnh giống như nam chính, người ta ôn nhuận như ngọc, dịu dàng chu đáo với nữ chính, một chút cũng không bá đạo cường thế.

Mà đồng bạn nữ bên cạnh nam chính càng ngầu hơn, cô ta không chỉ là thiên kim hào môn chân chính, xuất thân là hào môn thế gia, từ nhỏ đã tiếp nhận các loại giáo dục, cho dù là khí chất hay là học thức đều là tồn tại đứng đầu, cô ta còn là thanh mai của nam chính, hai người đã quen biết nhau từ nhỏ.

Trong nguyên tác cô sở dĩ trở thành nữ phụ mạnh nhất bởi vì cô không khiến người ta chán ghét, không ngu xuẩn không độc ác, không trà xanh không bạch liên, sau khi biết chuyện nam chính thích nữ chính, cô đã rất tiêu sái lập tức xoay người, hơn nữa còn thật tình chúc phúc.

Cho nên cục diện hiện tại, nếu như không phải Tịch Lãng chú ý đến hai vai chính thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn đối phương, anh đều cảm thấy ghép đôi như vậy cũng khá tốt.

“Anh không lo lắng?” Tịch Mẫn Khanh cuối cùng cũng hỏi ra nghi vấn của mình.

Nhà họ Tịch rõ ràng là xem trọng nhà họ Cố, nhưng nhìn thấy Tịch Lãng một chút lo lắng cũng không có, còn có tâm tư xem kịch, lão gia tử biết được chỉ sợ là tức đến nửa sống nửa chết.

“Mọi người đều là người trưởng thành, nói chuyện yêu đương không bàn đến gia thế, bọn họ biết bản thân muốn cái gì.” Tịch Lãng không thèm để ý nói.

Trong lòng Tịch Mẫn Khanh khẽ động, liếc nhìn Tịch Lãng thật kỹ.

Trước đây Tịch đại thiếu cho dù ăn chơi đàm điếm, nhưng anh đến một đối tượng chân chính cũng không có, cho nên nói trước đây đều là chơi đùa, bây giờ là muốn nghiêm túc sao? Tịch Lãng thật sự biết bản thân anh muốn gì sao?

Nhưng Tịch Mẫn Khanh lại phát hiện mình có chút mờ mịt, chưa bao giờ nghĩ tới đại thiếu gia cả ngày mơ màng hồ đồ, nhưng thực tế lại sống rõ ràng hơn chính hắn.

Tịch Lãng tiếp tục xem kịch, qua nhiên không bao lâu nam nữ chinh không hẹn mà cùng đến một góc không có ai khuất tầm nhìn.

Đương nhiên, Tịch Lãng không có khả năng nhìn xuyên tường, lúc này cần Tiểu 8 phát huy năng lực phát sóng trực tiếp của nó.

Ở góc không người nào đó, Tịch Mộng vừa mới đi vào dã thấy thân ảnh Cố Tư Minh, vốn định xoay người rời đi, những vừa nghĩ đến mình ấm ức phẫn nộ liền cắn chặt răng không nhúc nhích.

Cố Tư Minh sắc mặt âm trầm, vốn dĩ khí thế quá vương quá mạnh, bây giờ lại khó hiểu có thêm một cỗ áp bách.

Tịch Mộng lập tức đỏ hốc mắt: “Em thật không ngờ, anh thế mà còn mang đồng bạn nữ theo, cô ta là Tiếu Nghiên đúng không? Cô ta là con dâu nhà họ Cố chọn cho anh đúng không?”

Cố Tư Minh nhìn hốc mắt Tịch Mộng đỏ lên vốn dĩ đau lòng muốn bước tới, nhưng sau khi nghe Tịch Mộng chất vấn vẫn là khựng lại, sau đó có chút không tán đồng giải thích nói.

“Mộng Mộng em đừng hiểu lầm, anh đã từng nói với em rồi, thiên kim nhà họ Tiếu đã quen biết anh từ nhỏ, huống hồ mấy năm nay cô ấy đều ở nước ngoài, tối nay cô ấy vốn dĩ là muốn xuất hiện ở tiệc từ thiện tối, anh nghĩ dù sao cũng là bạn, anh và cô ấy cùng nhau tham dự cũng có thể đi?”

Cố Tư Minh chỉ là muốn giải thích sự thật, anh ta lại quên mất lức này hai người đang giận dỗi, Tịch Mộng nghẹn ấm ức nhiều ngày nào có nghe giải thích, vì thế anh ta càng giải thích Tịch Mộng ngược lại càng tức giận, chỉ cảm thấy anh ta giấu đầu lòi đuôi.

“Đủ rồi! Em biết nhà các anh xem thường em, chỉ vì em không phải là con ruột của ba mẹ, em không phải là thiên kim tiểu thư thật đương nhiên không xứng với nhà hào môn các anh, nực cười trước đây em còn cho rằng, cho dù là em có thân phận thế nào anh đều sẽ thích.....”

“Mộng Mộng?” Cố Tư Minh rõ ràng là có chút tức giận, Tịch Mộng nói lời không lựa lời làm cho anh ta rất tức giận, cũng rất không hiểu.

Anh ta có thể chịu đựng Tịch Mộng dở tính khí tiểu thư, cho dù bị cô hiểu lầm, bị cô tùy hứng kéo vào danh sách đen, anh ta đều có thể cho cô đủ thời gian và tôn trọng, nhưng anh ta hy vọng bạn lữ tương lai của mình ít nhất cũng đủ tín nhiệm anh ta, hiểu anh ta, bởi vì anh ta thật sự rất bận rất bận, bên cạnh càng không tránh khỏi tiếp xúc với đủ loại người, nếu như mỗi lần Tịch Mộng đều phải nháo loạn như vậy, thì anh ta có chịu đυ.ng và kiên nhẫn thế nào cũng sẽ bị mài mòn sạch sẽ.

Huống hồ, Tịch Mộng trách anh ta mang theo bạn nữ, nhưng Tịch Mộng bản thân cũng không phải là cùng người đàn ông khác đi vào sao?

“Em cũng biết mà, anh chưa từng nghĩ như vậy, huống hồ, em vừa nãy không phải cũng khoác tay người đàn ông khác đi vào sao?”

Bởi vì tức giận, đáy mắt Cố Tư Minh không khỏi mang theo vài phần châm chọc.

Lập tức xong đời, Tịch Mộng lập tức bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

“Chia tay đi.”

“Em nói cái gì?” Cố Tư Minh rõ ràng là không dám tin, khí tràng cả người có chút dọa người.

Tịch Mộng nhìn thấy khó tin trong mắt anh ta càng cảm thấy châm chọc, lập tức cắn răng nói lại lần nữa: “Chia tay.”

Nói xong cũng mặc kệ Cố đại tổng tài đen mặt, quay đầu bỏ đi.

Nói ra thì rất trùng hợp, lúc cô ta đi ra khỏi góc tường, đúng lúc đυ.ng phải Hàn Mặc Nhiên không biết tới làm gì vừa vạn nghe được, nhưng không biết xui xẻo làm sao, còn đυ.ng phải nữ chính.

[Xong đời!] Tiểu 8 xem đến vui vẻ, quả thật là đồng cảm.

Qua nhiên, Cố Tư Minh vốn dĩ định đuổi theo rõ ràng là lập tức dừng lại.

Tịch Lãng buồn cười, kỳ thật tình yêu gì đó, thật sự là không chịu nổi khảo nghiệm, đặc biệt là hiểu lầm cái gì, vậy chính là điểm trí mạng, tình yêu quyết chí không thay đổi phần lớn chỉ tồn tại trong tiểu thuyết và trên TV.

Tịch Mẫn Khanh không biết Tịch Lãng đang xem phát sóng trực tiếp, vẻ ngoài thì vân đạm kinh phong, kỳ thật tầm mắt luôn lơ đãng dừng trên người Tịch Lãng, sai đó rất nhanh hắn đã phát hiện người này nhìn về hướng nào đó rất lâu, hơn nữa đột nhiên lại xuất hiện nụ cười mỉm không thể hiểu được, nhưng rõ ràng hắn thuận theo ánh mắt cũng nhìn qua, ở đó chỉ có một khối bánh kem người ta ăn thừa.

Hay là......

Đang lúc nghi hoặc, đột nhiên cảm thấy có một người cánh đó không xa nhìn chằm chằm vào hắn, Tịch Mẫn Khanh quay đầu nhìn thấy một người đàn ông mặt tây trang giầy da đang bình tĩnh nhìn hắn, hơn nữa ánh mắt kia......có chút kỳ quái.

Tịch Lãng cũng chú ý đến ánh mắt của người đó, cho nên nhanh chóng đem sự chú ý từ chỗ nam nữ chinh thu về.

Tuổi người này cũng không sai biệt lắm với Tịch Hạ Xuyên, nhưng thân hình thẳng tắp, khí thế nội liễm, đã có nếp nhăn nhưng vẫn đẹp trai, là kiểu già rồi cũng là lão đầu đẹp trai, chỉ là ánh mắt nhìn Tịch Mẫn Khanh có chút kỳ quái.

Có chút hoảng hốt, như đang lâm vào hối ức gì đó, lại có chút cảm thán, vui sướиɠ, tóm lại đổi tới đổi lui nhìn nửa ngày cũng không thu hồi tầm mắt.

Tịch Lãng bất động thanh sắc khẽ dịch người chắn trước người Tịch Mẫn Khanh, đồng thời để Tiểu 8 nhanh chóng đi điều tra người này.

Làm cho Tịch Lãng bất ngờ là người này không tồn tại trong kho thông tin của Tiểu 8, cũng tức là nói, trong nguyên tác người này cũng là người không quan trọng, ít nhất là không phải do tác giả sáng tạo nên.

Bởi vì có Tịch Lãng ngăn cách, người nọ rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần, sau đó liền đi về phía hai người họ.

“Vị tiên sinh này, nhìn chằm chằm người ta như vậy không phải là hành vi lễ phép.” Tịch Lãng vẫn là một bộ dáng ăn chơi trác táng mà trêu ghẹo.

Người nọ cười cười, “Xin lỗi, tôi chỉ là.....” tầm mắt của ông lại một lần nữa dừng trên người Tịch Mẫn Khanh, “Nghĩ đến một người bạn cũ của tôi, cậu có vẻ ngoài rất giống ông ấy.”

Tịch Lãng và Tịch Mẫn Khanh đồng thời nhảy dựng trong lòng, trực giác khiến bọn họ cảm thấy sẽ lấy được thông tin quan trọng gì đó từ người này.

Thịch Mẫn Khanh càng không có lý do mà căng chặt cả người, miệng cũng trở nên khô khốc: “Là ai? Thật sự.....có giống như vậy sao?”

Người nọ cẩn thận nhìn kỹ lại, sau đó chắc chắn nói: “Giống, rất giống.”

“Nếu không phải người đó đã qua đời mười mấy năm rồi, tôi còn tưởng cậu là con trai của người đó.”

Cả người Tịch Mẫn Khanh chấn động, cả người như bị cái gì đó ghim chặt ở đó, máu huyết cả người như bị đông cứng lại.

Tịch Lãng bất động thanh sắc kéo kéo Tịch Mẫn Khanh, ý bảo cậu bình tĩnh, sau đó cười với người này nói: “Có thể mạo muội hỏi một chút, người bạn cũ của ngài là ai không?”

Tịch Lãng nói xong lại nói rõ thân phận của mình: “Tôi tên Tịch Lãng, cha tôi là Tịch Hạ Xuyên.”

Thật không ngờ người này nghe thấy tên Tịch Hạ Xuyên rất kinh ngạc, thần sắc cũng trở nên cổ quái, trầm mặc hai giây mới mở miệng.

“Người bạn cũ của tôi, cha cậu cũng quen biết, ông ấy tên Phong Tử Du.”

[Tít tít!] lời người đàn ông đó vừa nói xong đến truyền đến âm thanh kích động của Tiểu 8, [Tìm thấy rồi tìm thấy rồi, ký chủ, tôi tìm thấy rồi.]

Tịch Lãng ổn định tâm trạng, lúc này mới hỏi, [Tìm thấy cái gì rồi?]

[Luật sư đó, luật sư năm đó chứng kiến chuyển nhượng cổ phần.]

Tịch Lãng hiểu rõ trong lòng, quả nhiên, điểm đột phá chính là ở chỗ này.

Hơn nữa, Tịch Hạ Xuyên, Phong Tử Du, Xuyên Du......

Chậc chậc, có cần phải rõ ràng như vậy không?!